Vợ Yêu Con Cưng Của Tổng Tài - Chương 07

Tác giả: Thượng Quan Nhiêu

Không thể nào, đêm hôm đó khách sạn rất tối, cô còn không nhìn rõ mặt anh ta, anh ta lại say nữa, sao có thể nhìn rõ cô được?
Người đàn ông thấy cô vẫn cái nét mặt ૮ɦếƭ cũng không thừa nhận, ánh mắt sâu như vực thẳm nheo chặt trông rất đáng sợ, “Còn muốn chối à? Hay là muốn tôi đưa mặt dây chuyền có hình cô và mẹ cô chụp chung trả lại cho cô, cô mới chịu nhận?”
Sự kinh hoàng trong mắt Tô Lạc Lạc lại tăng thêm một bậc, thì ra mặt dây chuyền có hình mẹ và cô rớt trên giường đêm đó vào năm năm trước? Lại còn bị anh ta nhặt được?
“ Không, nhất định là anh đã lầm rồi, người ngủ với anh đêm hôm đó là chị tôi, có thể là ngày nào đó tôi sơ ý đánh rơi trong khách sạn mà thôi.” Tô Lạc Lạc vẫn cố biện lý do để lời nói dối của mình thuyết phục hơn, mặc dù mặt cô đã đỏ tới nổi cả máu cũng sắp chảy ra rồi.
Đôi môi mỏng của Long Dạ Tước mím lại thành một đường thẳng, nhìn chầm chầm vào mắt cô, sắc lạnh, kèm thêm một ít chế nhạo, “Cho rằng tôi là đồ ngốc à?”
Tô Lạc Lạc lắc đầu, lúc này thật không muốn làm anh ta giận, “Không, ngài Long, bọn trẻ là con của tôi với một người đàn ông khác, xin ngài đừng hiểu lầm, và ngài có biết chúng tôi đang vội lắm không? Phiền ngài cho chúng tôi đi.”
Ánh mắt sâu thẳm của người đàn ông tối sầm lại, khuôn mặt lạnh lùng như sương lạnh, nhìn sát mặt cô, “Đơn giản lắm, hai đứa trẻ có phải là của tôi hay không, thử DNA là biết rõ nhất.”
Tô Lạc Lạc bị dọa đến nỗi khóe mắt lập tức đỏ hoe, khuôn mặt nhỏ trắng bệt, cô bất giác thốt ra một tiếng, “Không được!”
“Không được?” Người đàn ông thấy rất thú vị quan sát sự kinh hãi của cô gái.
“Bọn trẻ là của tôi! Chúng là của mình tôi thôi.” Tô Lạc Lạc muốn điên lên, người nhà họ Tô không tìm đến, ngược lại người đàn ông này lại tìm đến trước, ông trời sắp xếp kiểu gì vậy nè?
Cánh tay của cô đột ngột bị người đàn ông dùng sức khóa chặt, kéo cô áp sát vào trong lòng, anh hạ giọng gặng hỏi, “Con có phải của tôi không?”
Môi Tô Lạc Lạc run rẩy, muốn khép lại mà không khép được.
Còn khuôn mặt tuấn tú hoàn mỹ của người đàn ông bất ngờ áp sát cô, đầu mũi gần như chạm vào nhau.
Mùi hương đậm đặc hooc-mon nam tính trên người người đàn ông khiến Tô Lạc Lạc toàn thân bất an và có chút bài xích.
Người đàn ông nghiến chặt răng lần nữa cảnh cáo, “Tốt nhất là thừa nhận đi, đừng ép tôi phải dùng thủ đoạn khác để ςướק lại bọn trẻ.”
Tô Lạc Lạc cảm thấy ngại ngùng, nói chuyện thì nói chuyện thôi, anh ta đứng sát đến vậy làm gì? Dù sao thì cũng bị anh ta bức cung đến mức này rồi, cô nếu cứ phủ nhận thì cũng chả có sức thuyết phục, hít một hơi dài cô nói “Đúng, là của anh, nhưng bọn trẻ sống chung với tôi từ xưa giờ, bọn nhóc chỉ nhìn nhận tôi thôi, vì vậy, để tốt cho bọn trẻ, tốt nhất là anh để chúng tôi rời đi.”
“Cô nghĩ rằng trong ngày đính hôn đó chỉ có tôi nhìn thấy bọn trẻ thôi à? Người nhà họ Tô cũng thấy rồi, bọn họ nếu biết cô sinh con cho tôi, cô nghĩ bọn họ dễ dàng bỏ qua cho cô và các con sao?”
Tô Lạc Lạc lại mở to mắt, toàn thân giật nảy một cái, anh ta nói không sai, đây cũng là điều cô lo lắng nhất, người nhà họ Tô biết được sự tồn tại của bọn trẻ, sao có thể bỏ qua cho cô?
“Lễ đính hôn hôm nay của tôi với Tô Ngữ Phù đã hủy rồi, trong mắt bọn họ, món nợ này sẽ tính lên người cô đó, nói không chừng đang lòng đầy oán hận mà tìm kiếm cô và các con nữa đó!”
Tô Lạc Lạc có chút kinh ngạc ngước mắt, “Tại sao anh lại huỷ hôn ước với cô ấy?”
“Đây là chuyện cá nhân của tôi, không cần nói với cô, cô và bọn trẻ ở bên cạnh tôi mới là an toàn nhất.”, hơi nóng từ cơ thể Long Dạ Tước phà vào mặt cô.
Tô Lạc Lạc lạc một nhịp thở, nhanh chóng thoát khỏi bàn tay của anh ta, bước ra sau một bước, ngẩng đầu nhìn chằm chằm anh ta hỏi, ngữ khí có phần sợ hãi, “Anh sẽ lấy mất bọn trẻ khỏi tôi hay sao?”
Long Dạ Tước nheo mắt, hiện giờ anh cũng còn nhiều chuyện chưa kịp nghĩ kỹ, từ lúc anh biết có bọn trẻ đến giờ mới chỉ có vài tiếng đồng hồ, bọn trẻ xuất hiện quá đột ngột, nhưng có một điều anh có thể đảm bảo, anh nhìn vào mặt cô, “Ít ra cho đến hiện tại, tôi cho phép cô và bọn trẻ tiếp tục sống chung với nhau mà còn không để bất kì ai làm tổn thương đến các người.”
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Tô Lạc Lạc dùng hàm răng nhỏ đều trắng ngần cắn chặt môi, nét mặt khó xử, nếu cô thực sự dẫn theo bọn trẻ đi cùng anh ta thì điều này đồng nghĩa với việc người nhà họ Tô chắc chắn sẽ không buông tha cho cô.
Người đàn ông này là vị hôn phu của Tô Ngữ Phù, nhưng đồng thời cũng là ba của các con cô, sự việc xảy ra năm ấy có vẻ cũng không che giấu được nữa.
“Mami, mami ơi….” Hai đứa trẻ thấy mami lâu quá vẫn chưa đến liền chạy một mạch từ góc xa đến tìm mami, Hạ Thấm cũng không thể nào kéo chúng lại được.
Tô Lạc Lạc trong lúc hoảng loạn ngước đầu lên nhìn, khi nhìn thấy hai đứa trẻ đang chạy về phía mình, cô ngồi xổm xuống mỗi bên tay ôm lấy một đứa, Tô Tiểu Hinh ôm chặt mami, gương mặt cô bé vùi trong cổ mami làm nũng, còn Tô Tiểu Sâm thì ngước mặt lạnh tanh nhìn người đàn ông đó, như là trong lúc cậu bé không chú ý thì ông đã tranh thủ ức Hi*p mami của cậu vậy.
Long Dạ Tước cũng ngồi xổm xuống nhìn gương mặt bất mãn của cậu bé con nói,” Chào con, ta tên là Long Dạ Tước, ta là baba của các con.”
Tô Tiểu Hinh lập tức ngước mặt ra từ trong lòng của mami, kinh ngạc hỏi, “Chú thực sự là baba của tụi con sao?”
“Bất luận chú là ai, nếu chú dám ức Hi*p và làm tổn thương mami của tôi thì tôi cũng sẽ không thích chú đâu.” Tô Tiểu Sâm hừ một tiếng, cậu cảm giác mami dường như tâm trạng không tốt.
Tô Lạc Lạc thấy con trai bảo vệ mình đến thế, lòng cô cảm thấy ấm áp vô cùng, nhưng vẫn phải khuyên cậu bé, “Tiểu Sâm, chú ấy không có ức Hi*p mami, từ bây giờ chúng ta sống cùng chú ấy nhé?
“Vậy chúng ta còn phải đi nước ngoài nữa không?” Tô Tiểu Hinh chớp chớp đôi mắt to hỏi.
“Không đi nước ngoài nữa, chúng ta sẽ sinh sống ở thành phố này.” Tô Lạc Lạc nói xong, đứng dậy, hướng ánh nhìn về phía người đàn ông cao to tuấn tú, “Anh đừng quên lời đảm bảo của mình đấy.”
Long Dạ Tước thấp giọng cười một tiếng, “Xưa giờ anh đều nhất ngôn cửu đỉnh, nói lời giữ lời.”
Tô Lạc Lạc không dám nhìn trực diện vào mắt anh ta quá lâu, ánh mắt né tránh, “Bây giờ anh muốn dẫn chúng tôi đi đâu?”
“Về biệt thự riêng của anh.”
“Mami, chú ấy có đúng là baba của tụi con không? Nhưng rõ ràng mami từng nói qua baba của tụi con đã ngủ ở dưới đất rồi mà.” Trong lúc bị Tô Lạc Lạc dắt đi, Tô Tiểu Hinh ngưỡng cổ thắc mắc.
Gương mặt người đàn ông cao to đi ngang hàng ở kế bên ngay tức khắc trở nên khó coi, anh lườm cô một cái, cái tư tưởng mà người đàn bà này trước đây đã ươm vào đầu các con là ba của chúng nó đã mất sao?
૮ɦếƭ tiệt mà, người đàn bà này rốt cuộc đã dạy dỗ con anh kiểu gì vậy.
Khi cả hàng người bọn họ bước ra khỏi sân bay thì tiệc đính hôn ở khách sạn Hoàng Gia đã kết thúc từ lâu.
Người nhà họ Long gọi rất nhiều cuộc điện thoại cho Long Dạ Tước nhưng anh một lần cũng không bắt máy, còn Tô Ngữ Phù cũng gọi mấy chục cuộc, anh tiếp tục làm lơ.
Nhà họ Long cũng không quan tâm nữa, nhưng tại biệt thự nhà họ Tô thì bây giờ oán khí ngất trời.
Lớp phấn trên gương mặt quý phụ của Uông Nguyệt Dung vì nổi giận mà rớt mất mấy lớp, phẫn nộ nhìn về phía Tô Vỹ Khâm đang ngồi trên ghế sofa ở phía đối diện, “Ông nhìn ông mà xem, hôn lễ tốt lành của con gái bị đứa con riêng ti tiện của ông hủy mất rồi.
“Tôi cũng không ngờ nó sẽ xuất hiện.” Tô Vỹ Khâm từ lâu đã không xem mình có đứa con này.
“Còn hai đứa trẻ ở kế bên cô ta là như thế nào vậy? Cô ta sinh con khi nào thế? Còn chạy vào sảnh hôn lễ phá rối nữa? Tôi thấy cô ta rõ ràng là cố ý mà, cố ý phá hoại lễ đính hôn của con gái chúng ta.” Uông Nguyệt Dung giận đến nghiến răng.
Khi này, Tô Ngữ Phù từ cầu thang khảm ngà voi trắng ở lầu hai chậm rãi bước xuống, khóe mắt vẫn còn đỏ, khi cô bước xuống lầu nghe thấy lời mẹ nói, lòng cô cũng phẫn nộ vô cùng.
Năm năm trước Tô Lạc Lạc biến mất trước mặt bọn họ, tại sao lại cứ phải xuất hiện vào ngày đính hôn của cô chứ? Cô ta không phải cố ý thì còn là gì nữa? Chắc chắn là trả thù việc năm ấy ba không chi tiền cứu mẹ cô ta đây mà.
“Ba, mẹ, chúng ta phải thảo luận kỹ lưỡng vấn đề này, lễ đính hôn của con và Dạ Tước chỉ có dời về sau chứ không có việc hủy bỏ.” Ngồi vào ghế sofa, nét mặt cô đã bình tĩnh hơn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc