Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng - Chương 86

Tác giả: Ren Ny17

Đã hơn một tuần về sống cùng Lục Lãnh Phong. Mọi việc trong căn biệt thự anh đều không cho Hy Nguyệt ᴆụng tay vào. Người làm đều được Tiểu Giang kiểm tra kỹ lưỡng nên sẽ không có việc nội gián gì đó
Biết cô không thích ồn ào hay đông người nên những người làm đó đều chỉ làm theo giờ. Trừ họ ra thì cả biệt thự rộng lớn này chỉ có Hy Nguyệt, anh và quản gia Lâm
Nhưng có điều đó là mỗi lần anh đề cập về việc mang thai thì y như rằng Hy Nguyệt đều tìm cách từ chối hoặc lẫn tránh
Sáng hôm ấy, Hy Nguyệt đang ở trong phòng tắm thì điện thoại của cô lại vang lên tiếng chuông. Cô ở trong liền gọi với ra cho anh
- Lãnh Phong, nghe điện thoại giúp em với, em để nó trong túi xách đấy
Lục Lãnh Phong liền đi đến bên chiếc túi xách đắt tiền của Hy Nguyệt, lấy ra điện thoại, là Khánh Hà gọi đến
- Chị Nguyệt, quốc vương vừa mới gọi cho em. Ngài ấy nói...
- Cô ấy tắm rồi, cô gọi lại sau đi
Dứt lời, Lục Lãnh Phong liền tắt máy, anh bỏ lại điện thoại vào túi xách thì đột nhiên anh lại phát hiện ra một vỉ thuốc gì đó ở bên trong. Tò mò lấy ra xem xét, vừa nhìn thấy nó anh liền có đáp án. Đây là Tђยốς tгáภђ tђคเ!
Cùng lúc đó, Hy Nguyệt đã bước ra bên ngoài với bộ vest nữ bằng chất liệu vải tweed. Cô thấy vỉ thuốc trên tay anh thì có chút hoảng
Đây là thuốc cô nhờ Khánh Hà mua dùm mà, chính là lần ả Hy Tuyết bỏ thuốc vào rượu ở buổi tiệc công ty. Anh quay ra sau liền thấy Hy Nguyệt, vội đi đến hỏi cô
- Ngay cả Tђยốς tгáภђ tђคเ em cũng đã chuẩn bị. Em ghét sinh con cho anh tới vậy sao?
- Không phải như vậy, nghe em nói nè Lãnh Phong
- Em không cần nói, anh hiểu mà
Nói rồi, anh liền cầm lấy áo vest rời khỏi phòng, đi xuống lầu rồi một mạch đến LCK. Hy Nguyệt cũng không còn tâm trạng dùng bữa sáng, cô lái xe rồi cũng đến Ari
Vừa đến tập đoàn, Khánh Hà đã thông báo với Hy Nguyệt một tin càng làm tâm trạng cô trở nên xấu đi
- Quốc vương nói...chị không được ở cùng Lục Lãnh Phong. Còn nếu như chị phản đối thì ngài ấy sẽ đến thành phố G một chuyến
- Cái gì?
Hy Nguyệt đã kể hết mọi chuyện cho gia đình nghe rồi mà họ còn phản đối. Chẳng lẽ ông ngoại và cậu cô ghét Lục Lãnh Phong tới mức như thế này sao?
Tối hôm ấy, khi Hy Nguyệt về cũng chẳng thấy Lục Lãnh Phong đâu. Cô cứ ngỡ là công việc nhiều nhưng ai ngờ anh lại hẹn Cố Mộc đi uống rượu
- Sao cậu cứ uống mãi thế? Hy Nguyệt và cậu có chuyện gì sao?
- Đừng nhiều chuyện
Cố Mộc bực tức nhưng nhìn người bạn thân cứ trút hết ly này đến ly khác nên cũng đành im lặng mà tiếp tục uống rượu
Hy Nguyệt ngồi ở ghế sô pha phòng khách đợi anh về. Đến mười hai giờ khuya, cũng chẳng thấy Lục Lãnh Phong đâu. Quản gia Lâm thấy cô vẫn còn thức nên lo lắng nói
- Thiếu phu nhân cứ ngủ trước đi, để tôi đợi thiếu gia
- Không sao, con đợi được mà. Bác vào phòng ngủ đi
Cô đi đi lại lại ở phòng khách, lấy điện thoại gọi cho Lục Lãnh Phong. Tiếng chuông reo nhưng chẳng ai nhấc máy
Mãi đến hơn một giờ, Hy Nguyệt nghe tiếng chuông bèn chạy ra ngoài cổng rào. Vừa mở ra đã thấy Cố Mộc kè anh
- Sao lại uống say như vậy chứ?
- Anh phụ em đưa anh ấy vào nhà nhé!
Sau khi xong, Cố Mộc cũng lái xe ra về trong lòng lại dáy lên nổi sợ vô hình. Đã khuya thế này, anh còn chưa về thế nào Giai Lạc cũng sẽ giận mất cho coi. Nếu như giận thật thì anh sẽ tính sổ với tên Lục Lãnh Phong đáng ૮ɦếƭ kia
Hy Nguyệt đỡ anh nằm trên ghế sô pha còn mình đi vào bếp pha một ly nước chanh để Lục Lãnh Phong giải rượu
Từ bếp bước ra, Hy Nguyệt đặt ly nước lên bàn toang định đỡ anh ngồi dậy thì Lục Lãnh Phong đã nắm lấy tay cô kéo xuống làm Hy Nguyệt ngã nhào vào lòng anh
- Vợ, anh xin lỗi vì anh mà con của chúng ta mới mất. Em không muốn sinh con cho anh cũng được. Vợ ơi, anh xin lỗi
Hy Nguyệt không định ngồi dậy. Cô đây đâu phải là không muốn sinh con cho anh, chuyện lúc sáng chỉ là hiểu lầm thôi. Đợi đến sáng mai, Hy Nguyệt sẽ nói rõ ràng với anh
Lục Lãnh Phong vòng cánh tay to lớn ôm chặt lấy eo cô. Vậy là tối nay đành phải ngủ ở sô pha rồi!
Hy Nguyệt tiện tay tháo hai ba chiếc nút áo của anh rồi đặt tay mình lên người Lục Lãnh Phong nhắm mắt lại ngủ một giấc đến sáng hôm sau
Vừa thức dậy đã thấy có gì đè lê người mình, nhìn lại thì ra là Hy Nguyệt. Vì hôm uống có hơi nhiều nên vừa tỉnh đầu đã hơi nhức nhức. Chuyện tối hôm qua như nào, Lục Lãnh Phong cũng nhớ không rõ
Một lúc sau, Hy Nguyệt cũng từ từ mở mắt, nhận thấy anh đã tỉnh táo, cô liền lên tiếng minh bạch
- Tђยốς tгáภђ tђคเ hôm qua anh thấy em chỉ dùng duy nhất lần về nước. Lúc đó chúng ta vẫn còn hiểu lầm, em không muốn có thai với anh là thật. Em chỉ là quên vứt nó thôi nhưng anh phải tin em, trừ lần đó em chưa từng dùng lại nó
- Anh tin em...hôm qua anh chỉ sợ em vẫn còn chưa nguôi ngoai được chuyện quá khứ. Nhất thời giận bản thân nên mới đi uống vài ly
Hy Nguyệt ngước lên nhìn anh tiếp tục lời nói
- Đã nói là không nhắc về quá khứ nữa mà. Nhưng, em vẫn chưa tính sổ với anh đấy
- Hửm?
Cô dùng tay nhéo mạnh vào người Lục Lãnh Phong, giở giọng mèo nhỏ mà dạy dỗ người đang ôm mình
- Uống vài ly của anh là say bí tỉ, không biết trời đất đó hả? Anh vừa mới tỉnh lại thì giờ đã đi uống rượu, anh đang xem thường sức khỏe của mình đúng không?
Lục Lãnh Phong chỉ biết im lặng, thấy thế Hy Nguyệt lại tiếp tục
- Còn nữa, ai cho anh hút thuốc chứ?
- Sau này...anh sẽ thay đổi mà
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc