Bị anh hất hủi lớn giọng quát ả ta tức giận lắm , vừa lên lầu đã đập phá lung tung miệng không ngừng chửi rủa cô
Lâm Tố Như, con tiện nhân như cô sao không ૮ɦếƭ quách đi cho xong
Tại cô mà vị trí Thái nãi nãi của Phong gia Chua về tay tôi....
Đúng là tiện nhân bằng mọi giá tôi phải khiến cho Phong Thần Ly hôn với cô đến lúc đó thì ắt hẳn không ai là đối thủ của tôi rồi...
Tít tít......
Ả ta đang tức giận đùng đùng thì chợt có tiếng điện thoại vang lên , vội vã định tâm bắt máy
" Alo "
" Tuệ Lam nghe "
Ả nhàn nhạt nói
" Cục cưng em quên anh rồi sao " đầu dây bên kia cười dịu dàng đáp
" Hắc Ưng đây "
" Aiya.. Người ta nhớ anh đến rạn nứt con tim rồi đây này , làm gì có chuyện quên được "
Ả ỏng ẹo đầm thắm nói
" Cục cưng em thật dẻo miệng " Hắc Ưng chửi yêu ả
" Người ta nói thật đó "
" Tuệ Lam , em xử lý chuyện kia sao rồi " Hắc Ưng trịnh trọng lên tiếng gạt đi mấy lời ghê tởm mình vừa nói. Điều quan trọng vẫn là việc này
" haizz "
" Người ta làm sắp xong rồi, tài sản của thằng đần độn Phong Thần sẽ thuộc về tay chúng ta nhanh thôi "
ả cười tươi giọng diệu nữa vui nữa buồn
" Thật không " Hắc Ưng nghi hoặc nói
Haha - ả cười hả hê
" Anh yên tâm, hắn tin em lắm "
" Cái thai trong bụng em vốn dĩ không phải của hắn.. Hắn cứ tin là của mình "
" Đúng là thằng đần độn "
Ả cười lớn tay vuốt vuốt mấy lọng tóc mai
" Làm tốt lắm cục cưng... Khi nào lấy được tài sản nhớ gọi anh... Anh sẽ đón em "
Hắc Ưng dùng diệu bộ ôn nhu quan tâm , thật ra hắn chỉ lợi dụng ả làm con cờ giúp hắn từng bước lật đổ Phong Gia mà thôi. Đúng là con cờ có ích
" em biết rồi " ả gật gù trả lời miệng không ngừng cười te tét rồi tắt máy trong lòng mang theo chút thoả mãn
Ả sắp làm Chủ nhân của Phong Gia rồi. Haha không uổng công ả phí sức bao lâu nay.. . Ả cũng giống như Hắc Ưng lợi dụng hắn để chiếm lấy tài sản của Phong gia sau khi thành công rồi tống cổ hắn vô tù, không phải tài sản sẽ là của ả sao. Ả đã cất công dùng cái quý giá nhất của cuộc đời mình để cho hắn cũng chỉ vì ngày hôm nay thôi
~~~
Anh vì sợ ả buồn nên sau khi từ chỗ cô đi hắn liền lên lầu với ả chưa kịp mở cửa thì đã nghe những tiếng cười vui vẻ bên trong phòng, anh nhàn nhạt lên tiếng
" Tuệ Lam em vừa nói cái gì "
Giọng nói của anh vang trong phòng, ả lúc này mới hoảng hốt lên tiếng
" Em có nói gì đâu "
Anh không tin nhíu mày nhìn ả hằng giọng nói
" Trả lời tôi mau em đang nói chuyện với ai "