Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - Chương 185

Tác giả: Hàn Trinh Trinh

"Tần tiểu thư?" Trầm Ngọc Lộ cũng hơi kinh ngạc nhìn Tần Thư Lôi nói: "Hôm nay cô cũng tới thử áo cưới sao ?"
Tần Thư Lôi nghe, có chút xấu hổ cười nói: "Đúng vậy a. . . . . ."
"Chúc mừng cô và Hàn Tổng Tài, nở hoa kết trái. . . . . ." Trầm Ngọc Lộ nhẹ giọng nói đùa.
"Cám ơn. . . . . ." Tần Thư Lôi mỉm cười, sau đó ngẩng đầu nhìn Trầm Ngọc Lộ nói: "Cô . . . . . . Cũng tới thử áo cưới? Cô cũng muốn kết hôn?"
Đột nhiên Trầm Ngọc Lộ bất đắc dĩ cười nói: "Không có. . . . . ."
"Bắt đầu từ hôm nay Trầm tiểu thư là người đại diện phát ngôn cho áo cưới Hoàng thất chúng tôi, hôm nay cô ấy tới thử áo cưới, để chuẩn bị quay ảnh cưới làm phát ngôn . . . . . ." Quản lý lập tức nói.
"A. . . . . ." Tần Thư Lôi nghe xong, khẽ mỉm cười nói: "Trầm tiểu thư hình tượng cao quý, ưu nhã, rất thích hợp làm người phát ngôn . . . . . ."
"Cám ơn" Trầm Ngọc Lộ mỉm cười xoay người, nhìn vóc dáng của mình vừa khích áo cưới, hai tay khẽ vuốt nhẹ ren bên hông, trong đầu cô ta vang lên tiếng nói từ nhiều năm trước, trong bóng tối, cô ta hôn nhẹ môi của hắn, cầu khẩn: "Chúng ta sinh bảo bảo, có được không?"
Giọng nói lạnh lùng kia truyền đến. . . . . ."Em không cần suy nghĩ nhiều. . . . . ."
Hai mắt Trầm Ngọc Lộ lạnh lùng, từ trong gương nhìn thấy Tần Thư Lôi cẩn thận khẽ vuốt ve cái bụng nhỏ, ngồi trên ghế sa lon, chuẩn bị xem kiểu dáng áo cưới, vẻ mặt của cô ta bắt đầu sa sầm đáng sợ, trong đầu lỡn vỡn hiện lên giọng nói trong phòng đêm qua . . . . ."Ai cũng không thể sinh con cho Hàn Văn Hạo, chỉ có tôi ......Hạ Tuyết!! Tần Thư Lôi! ! Tôi muốn các người phải ૮ɦếƭ! !"
Trầm Ngọc Lộ đột nhiên cười, hơi ngẩng mặt nhìn mình trong gương, tao nhã mê người, lại nhìn thấy Tần Thư Lôi đang cười ngọt ngào nhìn áo cưới, cô ta cũng mỉm cười, khẽ nhấc váy cưới, đi tới bên cạnh Tần Thư Lôi ngồi xuống, nhìn kiểu dáng áo cưới thiết kế từ ngàn đóa hoa nhỏ, tán thưởng nói: "Chiếc áo này thật xinh đẹp, phía trên đính kim cương, lóe sáng rất hấp dẫn, vạt áo là ngàn vạn đóa hoa, rực rỡ náo nhiệt, cũng không đoạt hào quang của chủ nhân...... "
"Tôi cũng cảm giác như vậy, nhưng người Hàn gia đối với áo cưới yêu cầu rất cao, nhất định phải rực rỡ chói mắt, nhưng váy vạn hoa thôi thì không đủ rực rỡ chói mắt ...... Tôi còn nghiêng về ren và sợi kim tuyến đính hoa văn kim cương......" Tần Thư Lôi vô cùng khéo léo và lịch sự cười nói.
Ánh mắt Trầm Ngọc Lộ lạnh lẽo, nhưng vẫn mỉm cười nói: "Ý kiến của Tần tiểu thư thật thú vị . . . . . ."
Tần Thư Lôi hơi mỉm cười, không phải cô không biết cô gái này, ngày đó ở buổi tiệc, thể hiện một chút mập mờ với Hàn Văn Hạo, chỉ vì cô có giáo dưỡng tốt đẹp, cũng bị mẹ thường xuyên chỉ bảo, làm một tiểu thư khuê các, tương lai là vợ của một công tử tập đoàn lớn, phải dùng loại thủ đoạn nào để đối phó với cô gái dạng nào......
"Cô đang bận rộn, tôi không quấy rầy nữa, tôi đi thay áo cưới trước, tôi cảm thấy tôi mặc bộ này, bên hông có chút chặt ......" Trầm Ngọc Lộ mỉm cười khẽ nhấc váy thôi, đứng lên nói.
"Tốt. . . . . ." Tần Thư Lôi ngẩng đầu lên mỉm cười nhìn Trầm Ngọc Lộ nói.
Trầm Ngọc Lộ xoay người, sắc mặt lạnh lẽo, cùng hai người nhân viên làm việc, đi vào phòng hóa trang của mình, cô ta đi vào trước, nhìn hai người nhân viên làm việc nói: "Các người ở bên ngoài chờ tôi. . . . . ."
"Vâng !" Nhân viên làm việc lập tức đồng ý.
Trầm Ngọc Lộ xoay khóa cửa, đi vào phòng hóa trang xa hoa màu vàng, sau đó ngồi trước bàn trang điểm, sắc mặt lạnh lẽo, vẻ mặt nhanh chóng co quắp, cười nói: "Cái gì? Người Hàn gia đối với áo cưới yêu cầu rất cao, nhất định phải rực rỡ chói mắt ......Tôi xem cô có thể tự hào đến khi nào? Cô đừng vội vui mừng quá sớm với tôi, một lát nữa có kịch hay cho cô xem, nếu cô còn giữ được đứa bé, tôi liền để cho cô làm thiếu phu nhân Hàn gia ! !"
Trầm Ngọc Lộ tức giận kéo trâm ngọc trên tóc mình xuống, lạnh lùng nhìn gương, lấy điện thoại di động của mình ra, gửi một tin nhắn ......"Cô ta tới đây . . . . . ." Gửi xong tin này, Trầm Ngọc Lộ đặt điện thoại di động trên bàn trang điểm, đột nhiên cười, cười đến gương mặt cơ hồ biến hình, khôi phục diện mạo cũ ...... Sắc mặt của cô ta lập tức thu lại, cắn răng tàn nhẫn nói: "Tôi không lấy được, các người, ai cũng đừng nghĩ lấy được! !"
Tần Thư Lôi tỉ mỉ nhìn tất cả kiểu dáng áo cưới, mỉm cười nhìn trúng thiết kế nổi tiếng đến từ Paris, tác phẩm mềm mại, thơm mát, toàn bộ váy cưới đều đính Mẫu Đơn bằng kim cương, hơn nữa chiếc váy phù hợp phong tục tập quán Trung quốc, phía trên thêu hình chim Phượng Hoàng, xinh đẹp, ưu nhã và cổ điển . . . . . . Đây mới là phong cách người Hàn gia, cô mỉm cười nói: "Tôi sẽ mặc thử cái này......"
"Mời......" Quản lý lập tức sai nhân viên làm việc đỡ Tần Thư Lôi vào phòng hóa trang, sau đó giúp cô thay chiếc váy thật sự xinh đẹp và vừa người, giống như áo cưới đo người đặt may, đứng trước kính toàn thân, nhân viên làm việc lập tức mỉm cười nói: "Ôi! Tần tiểu thư, áo cưới này rất thích hợp với cô a. . . . ."
Tần Thư Lôi mỉm cười, đứng trước kính toàn thân, đầu tiên là nhìn trái phải áo cưới màu trắng chiếu sáng lấp lánh, quả thật làm ình tỏa sáng lấp lánh, cảm giác hấp dẫn, sống động. . . . . . thậm chí cô rất yêu thích, khẽ nhấc váy nhìn hoa văn thêu chim phượng hoàng, thật sự rất ưa thích, cười nói: "Thật đẹp . . . ."
"Chúng ta đi ra ngoài xem tất cả ánh sáng và hiệu quả tạo hình . . . . . ." Nhân viên làm việc đỡ Tần Thư Lôi đi ra phòng hóa trang.
"Tốt. . . . . ." Tần Thư Lôi mỉm cười bảo nhân viên làm việc nhấc đuôi váy, vừa muốn đi ra ngoài, lại nghe tin nhắn điện thoại đặt trên bàn trang điểm vang lên, Nguyệt Dung ngạc nhiên, cầm điện thoại di động lên, liếc mắt nhìn, rồi đưa tới trước mặt của Tần Thư Lôi nói: "Tiểu thư...... tin nhắn của cô !"
Tần Thư Lôi mỉm cười nhận lấy điện thoại, sau đó mở tin nhắn ra, vừa nhìn, lại thấy hình ảnh một đôi nam nữ trên giường hôn, hình ảnh mơ hồ, rõ ràng là thủ pháp cắt ghép hình ảnh sống động, sắc mặt của cô lạnh lẽo, phát hiện người nam quay mặt lại là. . . . . . Cô lập tức cầm điện thoại di động, ngẩng đầu nhìn nhân viên làm việc và Nguyệt Dung nói: "Các người đi ra ngoài trước. . . . . ."
"Vâng !" Nhân viên làm việc và Nguyệt Dung liền cùng nhau đi ra ngoài. Tần Thư Lôi nhanh chóng đóng cửa lại, khóa trái, thở phì phò, trên trán rịn mồ hôi lạnh, hai tay run rẩy mở đoạn video đột nhiên gửi đến, rõ ràng cô nhìn trong phim có một giọng nói rất quen, mơ mơ màng màng kêu nhỏ: "Anh tránh ra a......Tránh ra...... Đừng hôn tôi . . . . . ."
Tần Thư Lôi ngừng thở, trừng to mắt nhìn trong bóng tối, có một bóng đàn ông, là chồng chưa cưới của mình, hắn đang quay mặt hôn cô gái kia ...... Cô gái kia...... Lại là Hạ Tuyết! !
Đầu ngón tay Tần Thư Lôi lạnh run, khẽ che miệng, trừng to mắt nhìn người đàn ông trong phim, ôm lấy Hạ Tuyết đi tới trên giường, nước mắt của cô từng giọt, từng giọt nhỏ xuống, một loại đau tê liệt tm phổi, Ϧóþ chặt trái tim, cô điên cuồng lắc đầu, nhìn người đàn ông trong phim đang đè Hạ Tuyết xuống giường, vẫn bá đạo hôn cô, sau đó kéo chăn, che mất thân hình hai người . . . . . .
"Không muốn! Không muốn!" Giọng nói mơ hồ của Hạ Tuyết bên trong chăn kêu nhỏ . . . . . .
Sắc mặt của Tần Thư Lôi trắng bệch, ngã xuống sàn, lòng bàn tay run rẩy cầm điện thoại di động, chợt cảm thấy đầu óc choáng váng, nước mắt ào ào lăn xuống, cuối cùng, cô chợt cảm thấy bụng đau đớn kịch liệt, cô ôm bụng, đau đến đổ mồ hôi, kêu nhỏ ra ngoài, cô vừa đau đớn vừa nhìn hình ảnh kia, nước mắt cứ tuôn ra, tay ôm chặt bụng, cởi váy, tháo bỏ kim cương. . . . . .
Cô sợ hãi, vội vàng đem đoạn video còn chưa xem xong xóa sạch, sợ bị người khác phát hiện, sau đó ôm chặt bụng, rơi lệ đau lòng, bò dậy, xông ra ngoài. . . . .
"Phanh" một tiếng, cửa mở ra, Tần Thư Lôi đau đến đổ mồ hôi hột, sắc mặt tái nhợt, ôm chặt bụng xông ra ngoài, muốn đi tìm Hàn Văn Hạo, mọi người vừa nhìn thấy cô như vậy, cũng hoảng sợ, vội vàng chạy tới đỡ ......
"Buông tôi ra!" Tần Thư Lôi đột nhiên nổi điên, rồi thất thanh khóc rống, sau đó chạy tới cầu thang, có một nhân viên làm việc nhìn thấy ánh mắt mờ mịt của Tần Thư Lôi, cô lập tức đi tới nói: "Tần tiểu thư, cô mặc áo cưới rất bất tiện a. . . . . ."
Cô vừa mới đi đến sau lưng Tần Thư Lôi, dường như lơ đãng, bước chân đạp lên váy cô ngay bậc thang lầu . . . . . .
Tần Thư Lôi kích động, muốn bước xuống bậc thang, ai ngờ, đuôi váy bị kéo căng, chân cô vừa bước vào khoảng không, cô hét lên một tiếng, cả người lăn thẳng xuống cầu thang ! !
Hàn Văn Kiệt chạy xuống lầu, lao nhanh ra cửa bệnh viện, xông thẳng tới xe cứu thương . . . . . .
Cửa xe cứu thương “soát” một tiếng mở ra, bốn y tá nhanh chóng khiêng Tần Thư Lôi mặc áo cưới màu trắng, toà thân đầy máu, Tần Thư Lôi nằm trên băng ca, vừa khóc, vừa ôm chặt bụng, suy nhược kêu nhỏ: "Con của tôi. . . . . . Cứu con của tôi. . . . . ."
Hàn Văn Kiệt lập tức vọt tới trước mặt chị dâu, cúi đầu căng thẳng nắm chặt tay của cô nói: "Chị dâu, xảy ra chuyện gì? Tại sao chị lại té ngã ?"
Tần Thư Lôi nằm trên băng ca, hai mắt đã chìm vào vô thức nhìn Hàn Văn Kiệt, nước mắt không ngừng lăn xuống, cô nắm tay Văn Kiệt, thân thể lại bắt đầu đau đớn kịch liệt, làm cho cô nhất thời không chịu nổi, cố gắng sức lực cuối cùng kêu nhỏ: "Con của tôi. . . . . . Cứu con của tôi. . . . . ."
Cô vừa nói xong, cả người đã hôn mê! !
"Chị dâu!" Hàn Văn Kiệt đau lòng gọi nhỏ, lập tức theo băng ca khẩn cấp chạy vào phòng cấp cứu ! !
Cửa chính phòng Tổng Tài “oanh” một tiếng mở ra, Hàn Văn Hạo nhanh chóng từ bên trong đi ra, gương mặt căng thẳng, hai mắt lạnh lẽo bộc lộ sát khí, kích động gầm nhẹ: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Hôm nay, lúc ở chỗ này của tôi đi ra, còn rất tốt, tại sao đột nhiên không khống chế được tâm tình mà gào khóc ? Lại còn vấp ngã! ! Tôi đã phái nhiều vệ sĩ đi theo, cũng không có cách nào ngăn chặn chuyện này ? ? ?"
Hi Thần tiến lên nói: "Lúc nảy tôi tự mình đến tiệm áo cưới tìm hiểu tình huống, họ nói trước khi Tần tiểu thư gặp chuyện không may, nhận được một tin nhắn, sắc mặt có chút quái lạ, sau đó tự giam mình một lúc lâu, rồi khóc rống xông ra ngoài, bởi vì quá tâm tình kích động, bước hụt chân, cả người ngã xuống cầu thang !"
Vẻ mặt Hàn Văn Hạo lạnh như băng, nhanh chóng đi vào thang máy, tàn nhẫn nói: "Nhất định Tiệm áo cưới sẽ nói với chúng ta không có liên quan gì với bọn họ! ! Người của tôi tốt đẹp đi vào tiệm áo cưới, sau đó lại ra xảy chuyện ! ! Tôi nhất định phải tra ra rõ ràng! ! Nếu để tôi phát hiện, đây không phải là chuyện ngoài ý muốn, tôi muốn từng người của tiệm áo cưới chôn theo cho tôi ! ! ! !"
"Vâng! !" Bọn Nhậm Phong gật đầu đáp lời ! !
*****
Cửa phòng Tổng Tài One-king mở ra! !
Hàn Văn Vũ vừa mặc âu phục bên xông ra ngoài, vừa chạy vừa nói với Lynda và Tiểu Thanh theo sát ra ngoài: "Một chút nữa chúng ta đi đến bệnh viện, nhất định có rất nhiều phóng viên! Cô phải mang đủ vệ sĩ ra ngoài! Một người đang rất tốt, tại sao đột nhiên xảy ra chuyện như vậy ?"
Lynda cũng cảm thấy kỳ quái nói: "Đúng vậy! ! Không phải là. . . . . . Có người hãm hại chứ?"
Hàn Văn Vũ suy nghĩ, sốt ruột đi về phía trước, vừa đi vừa nói: "Đừng nói lung tung! Dựa vào tính cách của anh cả tôi, hắn sẽ Gi*t từng người một !"
Lynda và Tiểu Thanh không lên tiếng, cũng bước nhanh theo!
Trác Bách Quân nhìn bọn người Hàn Văn Vũ đi ra ngoài, hắn đột nhiên cười, kéo tấm rèm cửa sổ hoa bách hợp, sau đó cầm điện thoại di động, đi tới ghế làm việc trước cửa sổ sát đất, nhìn bầu trời xám xịt, mịt mờ, khắp nơi đều là màn mưa giăng lối, nhìn như một tấm lụa mỏng, mọi thứ trở nên mơ hồ, xinh đẹp hắn đột nhiên rất yêu, rất yêu phong cảnh trước mặt, sâu kín nói: "Bảo bối, đứa bé kia chắc là không giữ được rồi, cô vui vẻ chứ ?"
Trầm Ngọc Lộ đột nhiên cười, cầm điện thoại di động, cũng đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn màn mưa mịt mờ, khẽ hớp một ngụm rượu đỏ, nói: "Còn có một người chưa giải quyết đấy. . . . . ."
"Rất nhanh. . . . . . Còn vài giờ nữa. . . . . ." Trác Bách Quân đột nhiên mỉm cười nói: "Cô ta sẽ mất đi tất cả, thân bại danh liệt! ! Hai đàn ông cũng theo này video sẽ thân bại danh liệt ! !"
Trầm Ngọc Lộ hả hê cười, nói: "Ở chỗ Daniel, anh tra ra được cái gì?"
"Hàn Văn Hạo ngầm phái cổ đông đầu tư vào bên Daniel, lần trước ngầm làm một lần, để thử năng lực Daniel, bị tôi điều tra được !" Trác Bách Quân đột nhiên hả hê cười, cười thật vui vẻ! !
Ánh mắt của Trầm Ngọc Lộ sáng lên, vui mừng nói: "Chuyện Daniel và Hàn Văn Hạo hợp tác, không phải. . . . . ."
"Cô phải nói thế này . . . . . ." Trác Bách Quân lạnh lùng nhướng mày nói: "Blake và Hàn gia tiêu rồi. . . . . ."
Trầm Ngọc Lộ vừa uống một ngụm rượu, thiếu chút nữa kích động mà cười lên, hỏi: "Vậy cha của anh không phải rất vui vẻ sao ?"
Trác Bách Quân hừ một tiếng, nói: "Mối hận của cha con tôi, đã đến lúc phải báo thù rồi!"
*****
Chiếc Rolls-Royce và chiếc Jicha thắng gấp trước cửa bệnh viện! !
Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Hạo nhanh chóng xuống xe, nhanh chóng đi vào bệnh viện, hướng lối đi thật dài đi tới phòng cấp cứu, liếc mắt thấy em trai của mình đang đứng ngoài phòng cấp cứu lo lắng, chờ đợi, Hàn Văn Vũ lập tức kêu to: "Chú ba!"
Hàn Văn Kiệt quay đầu, thấy hai người anh trai đều tới, tâm trạng buồn bực, ngột ngạt của hắn mới giảm xuống, nhìn bọn họ nói: "Hai người đã tới rồi ! ! Ba, mẹ và hai bác Tần đều đến!"
"Thư Lôi thế nào? Con của tôi thế nào?" Hàn Văn Hạo căng thẳng hỏi!
Hàn Văn Kiệt ngẩng đầu nhìn anh trai, có chút bất đắc dĩ nói: "Bây giờ còn chưa biết, lúc nảy bác sĩ đi ra, có nói, tạm thời người mẹ thoát khỏi nguy hiểm, nhưng đứa bé. . . . . . Đang tận lực cấp cứu!"
"Mẹ kiếp!" Hàn Văn Vũ tức giận kêu to: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Phế vật kia đi theo cô ấy vào tiệm áo cưới thì sao?"
Nguyệt Dung ôm quần áo của Tần Thư Lôi, cầm điện thoại di động của cô, đầu ngón tay lạnh run, sắc mặt tái nhợt, hoảng sợ đến cả người run rẩy, đứng ở góc tường, rơi lệ nói: "Tôi. . . . . ."
Hàn Văn Hạo tức giận, nhanh chóng đảo mắt nhìn về phía Nguyệt Dung, sau đó bước nhanh tới, một tay nắm chặt bả vai của cô, rống to: "Nói! ! ! Xảy ra chuyện gì?"
Nguyệt Dung nhìn ánh mắt của Hàn Văn Hạo tràn đầy sát khí, không dám nói gì, nước mắt lăn xuống! !
"Nếu cô dám làm cho tôi tức giận! Tôi sẽ Gi*t ૮ɦếƭ cô ! Tôi không có thời gian chờ cô khóc xong! !" Hàn Văn Hạo gầm nhẹ! !
"Anh cả, anh đừng kích động, lúc nảy em có hỏi rồi, cô ấy nói với em, vốn là cô ấy theo chị dâu đi vào phòng hóa trang thay quần áo, không ngờ cô ấy nhìn thấy một tin nhắn gửi tới, nên đưa cho chị dâu, sau khi chị dâu nhận xong, đột nhiên có chút hốt hoảng, bảo tất cả mọi người ra ngoài, một mình trong phòng hóa trang, chưa được bao lâu thì vội lao ra ngoài, xông tới cầu thang, rồi ngã xuống . . . . . ." Hàn Văn Kiệt nói nhanh.
Hàn Văn Hạo trừng mắt nhìn Nguyệt Dung! !
Nguyệt Dung nhìn Hàn Văn Hạo, vừa khóc, vừa run rẩy, kích động nói: "Vâng . . . . . Là như vậy. . . . . . Tôi thật không biết xảy ra chuyện gì, tiểu thư xông thẳng xuống lầu, chúng tôi kéo lại cũng không được. . . . . ."
Hàn Văn Hạo lấy điện thoại trong tay Nguyệt Dung, vừa tức giận mở ra, vừa không tin nổi, nói nhanh: "Ngược lại, tôi muốn xem, rốt cuộc là tin nhắn gì?" Nhưng hắn mở điện thoại, nhìn vào trong, thực sự có một tin nhắn lúc 6 giờ ngày hôm qua, hắn lập tức trừng mắt, giận dữ nhìn Nguyệt Dung nói: "Cô giải thích cho tôi! ! Rõ ràng trong máy không có tin nhắn! ! Tại sao cô nói có tin nhắn?"
Nguyệt Dung sợ hãi, nước mắt không ngừng rơi, bật khóc, nói: "Thật sự có tin nhắn! ! Nhân viên làm việc đi theo tiểu thư vào phòng có thể làm chứng cho tôi ! ! Cũng vì tin nhắn vang lên, chúng tôi mới rời khỏi phòng ! !"
Hàn Văn Hạo để ình tĩnh táo, xem điện thoại một lần nữa, nhưng mà xem tới xem lui, cũng không có tin nhắn hôm nay, lửa giận thiêu đốt, hắn ném mạnh điện thoại xuống mặt đất, ánh mắt muốn Gi*t người, nói: "Để tôi điều tra ra, tôi sẽ đem hắn lột da róc xương! !"
*****
Văn phòng Tổng Tài Toàn Cầu!
Sophie khẩn cấp đi vào, nhìn Daniel đang chăm chú xem văn kiện, nói: "Tổng Tài, phòng thư ký của tập đoàn Hàn thị gọi điện thoại tới nói, hôm nay. . . . . . vợ chưa cưới của Hàn Tổng Tài ở tiệm áo cưới xảy ra chuyện, cho nên cuộc họp 3 giờ chiều nay, phải dời lại !"
Daniel kinh ngạc nhìn Sophie nói: "Cái gì? Xảy ra chuyện không may? Xảy ra chuyện gì?"
"Tình huống cụ thể, còn chưa rõ, nhưng người từ trên cầu thang ngã xuống, e rằng đứa bé khó giữ được. . . . . ." vẻ mặt Sophie nghiêm túc nói.
Daniel khi*p sợ xoay người, nhìn Sophie nói: "Trời ạ. . . . . . Chuyện này rất đáng sợ ! ! Bây giờ Hàn Tổng Tài ở bệnh viện chứ?"
"Vâng ! !" Sophie vừa đáp lời, vừa cầm một phần tài liệu đưa tới trước mặt của Daniel, nói: "Phần tài liệu này là EMS hôm nay mới đưa tới, muốn đích thân ngài ký nhận ......"
Daniel cầm lấy tài liệu, vừa mở ra , vừa biểu lộ quan tâm và lo âu nói: "Vốn nên tới thăm Tần tiểu thư một chút, nhưng lúc này, người nhà hai người bọn họ rất bận rộn, tôi không thể đến quấy rầy bọn họ, bất cứ lúc nào cô phải lưu ý tình hình, thông báo ẹ tôi biết, bà ấy và hai bác Hàn là thế giao, nhất định phải tới trước tiên !"
"Vâng !" Sophie lập tức đáp lời.
"Cô ra ngoài trước đi!" Daniel rút tài liệu ra. . . . . .
"Vâng !" Sophie gật đầu, liền đi ra ngoài.
Daniel mở tài liệu ra vừa xem, hắn nhíu mày thật chặt, ánh mắt chăm chú xem nội dung trên tài liệu, tài liệu thể hiện, bên trong đoàn cổ đông của mình, lại có người của Hàn Văn Hạo nằm vùng, sau sự kiện cổ đông náo động lần trước, lại cũng là Hàn Văn Hạo chỉ thị làm, chính là ngày hắn tạo cơ hội để cho hai cha con Hàn Văn Hạo và Hi Văn gặp nhau ...... Hắn đột nhiên đặt văn kiện xuống, tròng mắt tức giận, đông cứng ......
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc