Đêm lạnh như nước!
Daniel, Hàn Văn Kiệt và Trần lão cùng nhau thưởng thức trà Phổ Nhị thượng đẳng nhất, rần lão ũng nói đối với rà nghiệp rung Quốc hải nhìn a một chút, ạ Tuyết ắm xong, ặc chiếc áy màu trắng iểu lá en của cháu ái Trần ão, chải ai bím tóc, đi ra khỏihòng tắm, hìn mọi gười mỉm ười thản hiên, Daniel ừa nâng y trà, vừa hìn Hạ uyết, ánh ắt hắn ộ ra một hút mập ờ và quyến ũ, nhìnô cười hẹ.
Hàn ăn Kiệt ẫn bình ĩnh nhìn ô mặc chiếc áy trắng đơn giản,đứng trong bóng đêm, giống như ánh trăng...... Trần lão mỉm cười quay đầu, nhìn Hạ Tuyết nói: "Cháu mặc chiếc váy này, rất giống cháu gái của ông, nhưng sau này nó không thích mặc, nói quá đơn giản......"
Hạ Tuyết mỉm cười đi tới bên cạnh Daniel, sau đó nhìn ba ngườiđàn ông còn ngồi uống trà, cô tò mò hỏi: "Còn uống trà à? Đã trễthế này, thật không ngủ sao?"
"Không ngủ......" Hàn Văn Kiệt ngẩng đầu nhìn Hạ Tuyết nói: "Cô cũng mệt mỏi, nghỉ ngơi sớm một chút đi......"
"Đúng vậy a...... nghỉ ngơi sớm một chút đi......" Trần lãocũng mỉm cười nói.
Hạ Tuyết không nhịn được nhìn Daniel......
Daniel ngẩng đầu lên, dịu dàng nhìn Hạ Tuyết, nhẹ nắm bàn tay nhỏ bé của cô, đặt lên môi hôn, cưng chìu, cảm tính nói: "Em trởvề phòng trước, chờ anh một chút, anh trò chuyện với gia gia......"
Hạ Tuyết suy nghĩ một chút, mỉm cười nói: "Được...... Vậy em về phòng...... Văn Kiệt...... gia gia...... Ngủ ngon......"
"Ừ......" Trần lão nhìn Hạ Tuyết một cái.
Hạ Tuyết không lên tiếng, xoay người rời đi, trước khi đi, đi vàophòng bếp, liếc mắt nhìn Hàn Văn Vũ đã ngủ, ba con cọp con thừa lúc hắn ngủ, liền cuốn vào bên cạnh thân thể hắn cũng ngủ thi*p đi, còn một con đang vui vẻ lăn qua lăn lại, giống như như quả cầu tuyết, Hạ Tuyết vui vẻ cười một tiếng, sau đó chậm rãi đi vào phòng bếp, cẩn thận ngồi xổm bên cạnh hắn, kéo kín chăncho hắn, nhìn chằm chằm một bên mặt Hàn Văn Vũ, trong nhiều người như vậy, Văn Vũ luôn bộc trực và không có gánh nặng...... Nhớ tới những năm tháng ở cùng với hắn thật sự vui vẻ, cô cười nhẹ, muốn đứng lên chuẩn bị rời đi, nhưng tay lại bị người ta nắm chặt, cô ngạc nhiên ngồi xổm người xuống, nhìn Hàn VănVũ......
Hàn Văn Vũ nhắm mắt lại nói: "Bảo bối, cô phải hạnh phúc...... Mặc kệ cọ và người nào ở chung một chỗ, cô đều phải hạnhphúc...... Chúng ta yêu cô như vậy, chính là muốn cô hạnh phúc......"
Hạ Tuyết ở trong bóng tối nhìn hắn, cẩn thận buông lỏng cổ tay của hắn ra, kéo chăn đắp cho hắn, mới đứng lên, đi ra phòng bếp, bình tĩnh đi vào trong phòng, đi qua phòng khách nhỏ, thấy cửaphòng Hàn Văn Hạo còn mở, lộ ra một ánh đèn nhỏ màu vàng, bên trong có một bóng dáng nhỏ, rất dịu dàng, phải là Tần Thư Lôi...... Cô không suy nghĩ nữa, liền cẩn thận đi vào phòngcủa mình, khẽ đóng cửa......
Hàn Văn Hạo ngồi ở trước bàn sách cũ, cầm Trà Kinh, ánh mắt ௱ôЛƓ lung, cảm giác cánh cửa sau lưng đóng lại thật khẽ, vangmột tiếng...... Tần Thư Lôi cẩn thận cầm áo sơ mi của cô và của Hàn Văn Hạo đã giặt xong, xếp ngay ngắn, đặt ở cuối giường,sau đó đi tới sau lưng Hàn Văn Hạo, ôm cổ của của hắn, mặt dính vào bên má của hắn, dịu dàng mỉm cười nói: "Chúng ta ngủ đi...... không còn sớm nữa......"
Hàn Văn Hạo cầm sách trà, hơi tỉnh thần, mỉm cười, nhẹ nắm bàn tay nhỏ bé của cô, nói: "Em ngủ trước đi, anh xem sách một lát......" Bạn đang xem truyện được sao chép tại: Thichtruyen.vn chấm c.o.m
Tần Thư Lôi không lên tiếng, mặt khẽ tựa vào trên vai của hắn, hai mắt lóe lên một chút đau lòng, nói: "Hôm nay em biết mình mang thai, em thật sự vô cùng hạnh phúc, vô cùng vui vẻ, có cảmgiác trái tim của chúng ta đã dán chặt vào nhau...... Hôm nay vui mừng như vậy, em muốn cùng với anh......"
Hàn Văn Hạo dừng lại một chút, con ngươi xoay tròn, mỉm cườiđứng dậy, xoay người nhìn cô đã cực độ khát vọng đứng ở trướcmặt của mình, hắn khẽ mỉm cười, nhẹ đỡ cô lên giường......
"Đóng cửa......" Tần Thư Lôi nhìn hắn thật sâu, nói.
Hàn Văn Hạo suy nghĩ một chút, đành phải đi tới cửa bên, nhìn cánh cửa phía đối diện khép chặt, hắn nhẹ nhàng đóng cửa phòngcủa mình......
Hạ Tuyết ngồi trên chiếc khăn trải giường đỏ thẫm, nhìn một cái gối đầu, hơi lõm xuống, cô ánh mắt ngưng tụ, giống như nghe thấy chiếc giường gian phòng bên kia, truyền đến tiếng ken két, cô cười khổ, lại cảm thấy phía sau lưng có người đẩy cửa ra, cô sững sờ, quay đầu lại, thấy Daniel mặc áo sơ mi trắng, quần tây,đứng ở cửa, mỉm cười nhìn mình, nhẹ khép cửa lại......
Ánh mắt Hạ Tuyết chớp một cái......
Ánh đèn, rất mờ, chỉ đủ để nhìn thấy hình bóng hai người......
Cửa sổ mở, ừng trúc đong đưa iếng lá ây xào xạc, ang đến ột chúthông khí.
Tần hư Lôi ngồi ở trước iường, hìn Hàn ăn Hạo đóng cửa ại xong, ũng tới đến bên iường, gồi xuống, hìn cô khẽ ỉm cười, ươn tay ắm cằm ủa cô, ói: "Ngủ đi......"
Tần hư Lôi lộ a nụ cười gọt ngào, au đó dịch ào bên trong, àn Văn Hạo iền nằm uống, cô ịu dàng ựa vào rong иgự¢ ủa hắn, ghe tiếng im đập mạnh mẽ, cô thõa mãn cười một tiếng, vươn tay khẽ đặt trước Ⱡồ₦g иgự¢ rắn chắc của hắn, theo như giữ chặt trái tim của hắn, tâm tình hơi phập phồng bất bình, ngẩng đầu lên, trànngập yêu thương, nhìn Hàn Văn Hạo, hai mắt lộ ra một chút mậpmờ......
Hàn Văn Hạo cũng nhìn cô, khẽ cười một tiếng, vươn tay véo nhẹcằm của cô, giọng nói trầm thấp khàn khàn hỏi: "Thế nào?"
Tần Thư Lôi không nói gì, chỉ nhìn Hàn Văn Hạo, không lêntiếng, trong hai tròng mắt có chút thẹn thùng và mê ly.
Hàn Văn Hạo nhìn cô như vậy, liền hiểu ngay, cười một tiếng,hơi ngồi dậy ép nhẹ ở trên người cô, cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô, bất đắc dĩ nói: "Đã làm mẹ rồi, sao vẫn xấuhổ như thế?"
"Lần đầu tiên của em cho anh, còn không có bao lâu đâu?" Tần Thư Lôi nhìn hắn khẽ cắn hàm, cô ở nước ngoài lớn lên, mặc dù thân thể chưa ᴆụng chạm với đàn ông, nhưng vẫn vô cùng khaokhát loại dung hợp với nhau, huống chi cô mang thai......
Ánh mắt Hàn Văn Hạo chớp một cái, bữa tiệc đính hôn đó, hai người ở trong phòng VIP chung một chỗ, nhớ tới lúc ấy thân thể cô Tʀầռ tʀʊồռɢ, mồ hôi ướt đẫm, nằm trên ghế ở cửa sổ sát đất,kêu nhỏ, hắn thương tiếc, cười cười nói: "Ừ......"
"Hả?" Tần Thư Lôi không hiểu, cười hỏi: "Đây là ý gì?"
Hàn Văn Hạo đột nhiên cười, nắm cằm của cô, cảm tính nhìn cô nói: "Còn có thể là ý gì? Anh hiểu rõ ý của em......"
Hai mắt Tần Thư Lôi mê ly, nhìn hắn, trong lòng "bang" một tiếng, giờ khắc này, cô cảm giác hắn yêu mình, cô không tự chủ được vươn tay, nhẹ kéo cổ của hắn, đột nhiên đưa môi của mình, ở trên môi mỏng hấp dẫn của hắn nhẹ nhàng hôn, Hàn Văn Hạo bất động, chỉ cúi đầu nhìn cô, trong đầu lóe lên hình ảnh cô gái đêm qua khóc đến khổ sở, không ngừng vỗ vai của mình, nướcmắt từng giọt lăn xuống, hắn không nghĩ nữa, cúi đầu, hôn trên môi Tần Thư Lôi, Tần Thư Lôi lập tức mở đôi môi đỏ mọng, quấn lấy đầu lưỡi hắn, thân thể bắt đầu kích động phập phồng,hai tay vuốt ve sau lưng Hàn Văn Hạo, hai chân ở giữa hai chân hắn cuộn tròn, tay đã duỗi tới cổ áo của hắn, thừa dịp Hàn Văn Hạo cuồng nhiệt hôn, buông lỏng cúc áo sơ mi của hắn, ϲởí áօ sơ mi của hắn ra, sau đó hai tay di chuyển trên vai hắn, phát hiện đường cong thân thể người đàn ông này hấp dẫn thật sự quá mê người, cô bắt đầu thở hổn hển, lại đưa hai tay, buông lỏng cúc áo sơ mi của mình, cởi đồ lót của mình, phơi bày hai bầu иgự¢ sángbóng mê người......
Nhưng Hàn Văn Hạo chỉ hôn đôi môi của cô, hai tay ở phần lưng khêu gợi của cô, khẽ xoa......
Tần Thư Lôi đột nhiên lật người, ngồi ở trên người của Hàn Văn Hạo, cái giường phát ra âm thanh "két"......
Trong lòng Hạ Tuyết "phịch" một tiếng, ngẩng đầu nhìn Danielvẫn đứng ở cửa vừa nhìn mình, nhẹ tay nhấn khóa tâm, mặt củacô đỏ lên, cảm giác có chút kháng cự, miễn cưỡng cười, nhìn Daniel nói: "Ách...... đột nhiên em nhớ, còn có chuyện, chưa nói với gia gia, vậy...... anh ngủ trước, em ra ngoài một chút sẽ trở lại......" truyện được lấy tại Thichtruyen.vn
Cô vừa nói xong, đi tới cửa phòng, một tay cầm khóa cửa, vặn thế nào cũng vặn không ra, cô nhíu mày, vặn thêm mấy cái, nhưng vẫn vặn không ra, cô kỳ quái quay đầu nhìn Daniel mỉm cười nói: "Đây là...... Chuyện gì xảy ra? Làm sao không mởđược?"
Daniel không nói lời nào, chỉ mập mờ, hấp dẫn nhìn cô, mở cổ áo, lộ ra Ⱡồ₦g иgự¢ rắn chắc, thân thể của hắn tùy thời sẽ phát ra hơi thở tôn quý, giống như hắn chính là một vị vua ôn nhu, lúc nhìn hắn, cho tới bây giờ đều tao nhã, hấp dẫn như vậy. Ngày trước cũng có danh viện vinh hạnh cùng hắn phát sinh tình cảmngắn ngủi, cũng rất khó quên được sự vuốt ve dịu dàng của hắn,làm cho người ta có cảm giác say mê......
Daniel nhìn Hạ Tuyết chăm chú, bóng lưng màu trắng đơn thuần, không ngừng lắc lắc khóa cửa kia, mở không ra, hắn biết cômuốn chạy trốn, liền cười nhẹ một tiếng, sau đó đi tới phía sau của cô, đưa hai tay ôm eo của cô, cúi đầu ở tai của cô vừa hôn, vừa thấp giọng khàn khàn nói: "Đứa ngốc, anh khóa cửa, em không mở được......"
Hạ Tuyết quay đầu, nhướng mày, nhìn hắn có chút căng thẳng, cười hỏi: "Xảy ra chuyện gì sao? Anh còn có chiêu này nữa?"
Daniel bật cười, ôm chặt thân thể của cô, hai tay ở đặt nhẹ lên chiếc bụng trơn nhẵn của cô, cúi đầu nhỏ giọng, giống như đangthì thầm nói: "Lúc trước, anh không có ở cùng em, anh cũng quên mất, anh cũng đã từng chơi trò, chẳng hạn như học được cáchkhóa cửa, chỉ có mình đóng lại, người kia không mở được...... Thế nào? Em muốn đi ra ngoài? My-wife?"
Hạ Tuyết không lên tiếng, thở hổn hển nói: "Anh thật sự rất hư a......"
"Cái này gọi là hư sao?" Daniel nói vừa xong, lại xoay thân thể của cô, dưới ánh đèn nhỏ màu vàng, ngắm nhìn cô thật sâu, hai mắt lấp lánh, hắn cười quyến rũ, đưa một cái tay, khẽ vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, hấp dẫn hỏi: "Sợ sao?"
"Daniel...... Đây là đang ở nhà người ta......" Hạ Tuyết nhắc nhở hắn!
Daniel nhìn Hạ Tuyết chăm chú, sau đó, nghiêm túc cười hỏi: "Vợ chưa cưới, nếu như tối nay anh nghĩ muốn em? Em cho anhkhông?"
"Em......" Hạ Tuyết đã quên mình còn có một thân phận khác, lúc cô vừa định cự tuyệt, Daniel đã nhanh chóng hôn lên môi của cô, hai tay nắm chặt eo nhỏ của cô, kéo thân thể của cô sát vàoиgự¢ mình, cuồng nhiệt xâm chiếm đầu lưỡi của cô, tay đã kéochiếc váy của cô lên, lộ ra đôi chân dài trắng tinh, áo lót đỏthẫm, màu sắc vô cùng khêu gợi......
"Daniel!!" Hạ Tuyết sốt ruột muốn đẩy hắn ra, lại bị Daniel một tay bế ngang cả người cô, đặt lên giường, không đợi Hạ Tuyếtphản kháng, cũng đã đè chặt trên người của cô, hôn chặt môi củacô, ʍúŧ đầu lưỡi của cô, cảm giác thân thể cô mềm mại, hắn kìm lòng không được, buông lỏng cúc áo áo sơ mi của mình, ϲởí áօ sơ mi trắng, ném xuống đất, lộ ra bắp thịt rắn chắc thường vận độngthể thao, hắn đưa cánh tay kiên cố, ôm chặt cô vào trong иgự¢ của mình, không cho cô phản kháng, hôn môi của cô......