Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - Chương 145

Tác giả: Hàn Trinh Trinh

Một chiếc Jicha màu bạc thắng gấp trước khách sạn, sau đó mộtchiếc Ferrari đỏ thẫm, rồi đến xe thể thao BMW màu bạc ũng dừng rước cửa hách sạn!!
Tất ả phóng iên nhận a chiếc e dẫn đầu à Hàn Văn ũ, lập ức kíchđộng muốn iến lên hỏng vấn, ất đắc ĩ, dưới ự bảo ệ của ệ sĩ Hània đã được uấn luyện huần thục, đem tất ả phóng iên ngăn ở bên ngoài hoảng trống đại sảnh, uả nhiên àn Văn Vũ ừ trong e bướca, tiếp heo là Hàn ăn Kiệt, hỉ đơn iản mặc áo sơ mi rắng và uần tây đen còn đang trong bệnh viện, bị anh trai kéo ra ngoài lúc cùng nhau đi giải quyết vấn đề, mặc dù hắn không biết đứng ởchỗ này có thể giải quyết vấn đề gì, nhưng vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh nhìn một vòng khu nghỉ mát Vườn trà, trong ánh mắt lộ ra một chút nghi ngờ.
Lynda cũng dẫn hai người trợ lý bước xuống xe, lúc mọi người cùng đi vào đại sảnh, cô cười lạnh nói: "Isha là người lợi hại, là vạn năng, có thể giải quyết rất nhiều vấn đề, tại sao còn phải mời chúng ta tới đây? "
Hàn Văn Vũ sải bước đi vào trong, vừa đi vừa nói: "Ai nha, cô nói gì vậy?".
Lynda tức giận lúc trước Isha tỏ ra uy phong với mình, cô cũngkhông tha, nói: "Người ta nói vào miếu phải trước cúng bái thầnlinh, người nọ vừa mới trở về nước, liền tát vào mặt người ta, đây là chuyện gì? Chị đây cũng có mẹ sinh, cha dưỡng, sống lâu như thế, còn chưa bị người khi dễ qua!! Cô ta thì tốt rồi, dựa vàokhông ít diễn viên nổi danh quốc tế trên tay mình thì lên mặt với tôi sao? Lần này tôi xem cô ta làm sao giải quyết? Nếu khôngphải cô ta óc ngắn thì chính là cô ta đang cố ý lăng xê! Phạm phảimột sai lầm ngu ngốc, thật sự không giống Isha thông minh!
"Cô cũng đừng bỏ đá xuống giếng đi, cô còn ngại chuyện chưa đủ loạn? " Hàn Văn Vũ phiền não đi vào thang máy, Hàn VănKiệt và Lynda cũng đi vào thang máy.
"Nếu tôi có thể, nếu không phải là Hạ Tuyết, tôi lập tức tìm một đống phóng viên, đem quá khứ của nữ ngôi sao này lật tung lên,chỉ cần là người thứ ba thì cuộc sống riêng trong quá khứ chắc chắn lộn xộn, đem tất cả viết ra, như vậy cô ấy nhất định phải૮ɦếƭ!! " Lynda nhằm vào Isha, tức giận nói.
Hàn Văn Kiệt nghe xong, liền quay đầu nhìn Lynda hỏi: "Nếunhư chuyện này, hôm nay không ép xuống nổi, truyền thông cũng có thể lật lại quá khứ của Hạ Tuyết chứ?
"Dĩ nhiên, cái vòng này chính là như vậy! Chỉ cần tin tức của anhcó giá trị, khẳng định sẽ ăn anh sạch sành sanh". Lynda nói thẳng: "Hơn nữa, Hạ Tuyết còn có con gái riêng, lần này truyền thông nói cô ấy và Hàn Tổng Tài, vậy thì phiền toái rồi. Nữ ngôi sao sợ nhất xì căng đan làm người thứ ba, tôi đã gặp qua nữ ngôi sao cõng tội danh này, cũng không có mấy người có thể nổi tiếng, các nhà quảng cáo, nhà đầu tư cũng sẽ không muốn nữ ngôi sao bị tai tiếng, càng không cần phải nói đến chuyện đóng phim, có thể sựnghiệp bị chấm dứt.
Hàn Văn Kiệt nghi ngờ nói: "Nghiêm trọng như vậy sao?" Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Ngôi sao chính là nhân vật của công chúng! " Lynda nói thẳng:"Lần này Isha có thể rất lo lắng đây!
*****
Trong phòng khách VIP cao cấp
Isha tức giận đến mặt trắng bệch, quát lên với Hạ Tuyết: "Chonên tôi nói cô luôn làm cho người ta tức giận!! Tất cả người của tổ diễn kịch đều ở nơi đây, cô lại gây ra chuyện như vậy? Cô nóicho tôi biết, tại sao Hàn Văn Hạo đi vào phòng của cô?".
Hạ Tuyết đứng ở một bên, sợ Isha mắng chửi người, vội nói:"Hôm qua tôi khóc đến không còn hơi sức, hắn nhìn thấy, cho nên đi theo vào phòng của tôi, an ủi tôi".
Hạ Tuyết có chút chột dạ, nói.
Isha liếc mắt nhìn Hạ Tuyết, lại lớn tiếng: "Hai phế vật này, cút ra ngoài cho tôi!"
Bọn Niệm Niệm ước gì xông ra ngoài, lập tức biến mất trong phòng, Isha đợi bọn họ chạy hết, mới đi đến gần Hạ Tuyết, thấp giọng hỏi: "Nói, rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Làm sao cô và chồngtương lai của người ta dính dáng nhau? Cô vừa mới đính hôn! Tin tức này do tôi phát ra! Tiếp theo lại nhận được tin này, sẽ có bao nhiêu người nhạo báng tôi hả? Sẽ có bao nhiêu người nhổ nước miếng dìm ૮ɦếƭ cô, bọn phóng viên vốn rất hưng phấn muốn đàobới tin tức liên quan đến con gái riêng của cô. Chúng tôi dùng quan hệ xã hội đang mạnh mẽ đem nguy cơ của cô áp chế xuống. Cô xem đi, tự hiến mình cho truyền thông! Cô thật đúng là ngôisao của truyền thông, là một ngôi sao chuyên nghiệp à? "
Hạ Tuyết bất đắc dĩ, vội vàng nói: "Chuyện không phải như vậy,hắn thật sự vào an ủi tôi mà thôi! Hắn vào phòng của tôi chỉ vài phút! "
Isha trừng mắt nhìn cô, hỏi: "An ủi một người, phải đi vào phòngcủa cô?".
Hạ Tuyết bất đắc dĩ nói: "Chuyện này quá đột ngột, bây giờchúng ta nên làm gì?"
Isha hừ một tiếng, mới nói: "Bây giờ cô biết tìm tôi rồi sao, tốiqua hắn vào phòng cô, tại sao cô không gọi điện thoại hỏi tôi trước?".
Hạ Tuyết không dám lên tiếng, chỉ đành phải như học sinh tiểuhọc làm việc gì sai, đứng ở đó.
Ngược lại, Isha có chút sốt ruột nói: "Tại sao hắn còn chưa tới chứ?" Vừa mới nói xong, đã nghe tiếng chuông cửa, quả nhiênNiệm Niệm bước vào trước, sợ hãi, nói: " Văn Vũ đến rồi!"
*****
Toàn Cầu tập đoàn!
Cẩn Nhu mặc áo sơ mi không tay màu hồng, vày ngắn màu trắng,buộc tóc đuôi ngựa thật cao, đeo mắt kính bước xuống xe, ngẩng đầu nhìn cao ốc Toàn Cầu, đột nhiên hài lòng nở nụ cười, liền đivào tập đoàn Toàn Cầu, nhìn phong cách từ tầng lầu đến cầu thang ngoài đại sảnh, cô đặt mình trong đó, nhìn rất nhiều nhânviên đang đi tới đi lui, cô hài lòng, ngẩng mặt, nói: "Cảm giác làmTổng Tài phu nhân của tập đoàn Toàn Cầu thật tốt". (con nàyđang nằm mơ đấy pà con).
Cô nghĩ tới đây, giả vờ lễ phép đi đến quầy tiếp tân tại đại sảnh, mỉm cười nhìn người mặc đồng phục màu đen, đối diện mình, tônkính khom lưng, mỉm cười nói: "Tôi tên Cẩn Nhu, tôi muốn gặpTổng Tài của các vị, xin cô vui lòng thông báo một chút, cám ơn".
Nhân viên tiếp tân nghe xong, lập tức tôn kính, mỉm cười nói:"Vâng, xin hỏi cô có hẹn trước không? "
"Không ó". Cẩn hu ngẩng ặt mỉm ười, nói: "Nhưng hỉ cần ô nói cho ắn biết ên của ôi, hắn hất định ẽ gặp ôi!"
Nhân iên tiếp ân liếc ắt nhìn ẩn Nhu thật âu, nghe ô ta nói hư đã tính rước, cô ỉm cười ật đầu ói: "Xin ô chờ một hút".
"Cám ơn! Cẩn hu tao nhã ật đầu, đột nhiên hát hiện, hụ nữ ó rất nhiều ặt, chỉ ần mình hát hiện ốt, nhất định sẽ ìm được nhiều chỗmê người hơn.
Nhân viên tiếp tân cầm điện thoại lên, trực tiếp bấm số thư ký phòng Tổng Tài.
Sophie ở phòng thư ký, trực tiếp nhận, lưu loát đáp lời: "Phòngthư ký Tổng Tài đây".
"Xin chào, quầy tiếp tân lầu một quấy rầy, có một vị tiểu thư tênCẩn Nhu nói có chuyện muốn tìm Tổng Tài, xin hỏi mời xin vị tiểu thư này lên lầu sao? Nhân viên tiếp tân tôn kính hỏi, phòng thư ký Tổng Tài, mỗi cô gái ở đây đều làm cho người ta mơ ước.
Sophie nghe, liền do dự một lát, nói: "Xin cô xin chờ một chút,tôi sẽ báo lại, cô nên làm thế nào?
"Vâng! Nhân viên tiếp tân đặt điện thoại xuống, mỉm cười giơ tay nói với Cẩn Nhu: "Xin mời qua phòng bên kia ngồi tạm trongchốc lát, chúng tôi đã thông báo cho Tổng Tài".
"Cám ơn! Cẩn Nhu đắc ý cười, sau đó cất bước đi vào trong một phòng trang nhã bên cạnh, quan sát đại sảnh xa hoa, khắp nơi đều giống như phong cách của Daniel, thật mê người, cô hài lòngcười, nhân viên tiếp tân bước đến, tôn kính hỏi Cẩn Nhu: "Tiểuthư, xin hỏi cô muốn uống gì?
"Cà phê". Cẩn Nhu mở túi xách, lấy gương, lạnh nhạt nói.
"Vâng! Nhân viên tiếp tân lập tức đi ra ngoài.
Cẩn Nhu vừa mở gương, cầm bông phấn phủ thêm lên mặt, thậtsự rất thích hoàn cảnh nơi này, nơi này mỗi một chỗ, lạ lẫm làm cho người ta cảm giác mới mẻ, không nhớ cô đã từng trải qua cái gì, có lẽ bọn họ chỉ cảm giác cô là một ngôi sao, là bạn của TổngTài, khắp nơi đối với cô tôn kính, cô đột nhiên cảm động cười,rất yêu thích chỗ này, rất yêu thích rồi, đây là thế giới của Daniel, cô thở hít sâu một hơi, đắc ý tiếp tục trang điểm lại.
Phòng làm việc Tổng Tài!
Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên.
"Vào đi" Một giọng nói ôn hòa đáp lời.
Sophie nhẹ nhàng đi vào, đứng ở cửa phòng làm việc, nhìn Daniel mặc âu phục vàng nhạt, ngồi trước bàn làm việc màu nâusáng bóng, phê duyệt tài liệu, sắc mặt vô cùng bình tĩnh, bình tĩnh làm cho người ta có chút lo sợ, cô mỉm cười đi tới trước mặtcủa hắn, dịu dàng nói: "Có một vị tiểu thư tên Cẩn Nhu muốngặp ngài? Nói có chuyện muốn gặp ngài, bây giờ đang chờ dướiđại sảnh, Tổng Tài, ngài muốn gặp không?".
Cuối cùng, Daniel từ bên trong thành đống tài liệu, ngẩng đầu lên, nhìn Sophie, ánh mắt hơi chớp, suy nghĩ một chút, buông 乃út máy, nhìn Sophie nói: "Mời cô ấy lên đây".
"Vâng! Sophie lập tức đi ra ngoài.
Daniel ngồi trên ghế da, suy nghĩ lý do Cẩn Nhu tới đây.
Qua một lúc.
Cẩn Nhu cùng với Sophie xuất hiện tại trước cửa phòng làm việcTổng Tài, Sophie cẩn thận gõ cửa, sau đó bên trong cửa truyền ratiếng "Mời vào".
Vẻ mặt của Cẩn Nhu ngẩng mặt lên, nhìn Sophie mở cửa ra, một tia nắng mặt trời ôn hòa đập vào mi mắt, ngay sau đó cô mỉmcười chậm rãi đi vào phòng, nhìn Daniel mặc âu phục vàng nhạt,giống như bạch mã hoàng tử, quay lưng về phía mặt trời, hướng mình đi tới, thậm chí nở nụ cười mê người, trái tim của cô đập thình thịch, như trở lại thời thiếu nữ mười chín tuổi, cùng MinhVĩ yêu nhau, lúc đó cô rất dịu dàng, nhiệt tình, thiện lương.
"Hi! Đã lâu không gặp, mời vào". Daniel xem Cẩn Nhu là bạnthân của Hạ Tuyết, rất lịch sự mời cô đi vào văn phòng, sau đó giơ tay mời cô ngồi vào ghế sa lon trong sảnh, phân phó Sophieđi chuẩn bị trà và bánh ngọt. truyện được lấy tại Thichtruyen.vn
"Không cần phiền toái như vậy, lần này tôi tới đây là có chuyệnmuốn nói với anh, tôi nói xong sẽ đi ngay". Cẩn Nhu mỉm cườinói.
Daniel nghe, gật đầu đồng ý, hắn cũng tao nhã ngồi trên ghế sa lon, hai tay đan nhau, nhìn Cẩn Nhu.
Cẩn Nhu nhìn Daniel mặc âu phục cao quý, ngồi ở một chỗtượng trưng cho quyền lực, càng thể hiện thân phận và khí thếkhác thường của hắn, cô không hiểu tại sao loại người như Hạ Tuyết có được loại đàn ông này? Hai mắt cô sáng ngời, mỉm cười nhìn Daniel có chút bất đắc dĩ nói: "Sáng nay tôi nhìn thấy ngườibạn thân của tôi đang khóc, tôi cảm thấy đau lòng nên tới đây".
Daniel mỉm cười nhìn Cẩn Nhu, cũng không biểu lộ bất kỳ ý tứgì, chỉ nhàn nhạt nhìn cô.
Cẩn Nhu mỉm cười, thở dài nói với Daniel: "Từ nhỏ đến giờ, chúng tôi vẫn luôn bảo vệ lẫn nhau, đã nhiều năm rồi, mặc dù giữa chúng tôi rất lâu không có gặp nhau, nhưng xảy ra chuyệnnhư vậy, cô ấy không muốn trở về, nên tôi muốn giải thích dùm cô ấy một chút".
Daniel cười, khẽ cau mày, hơi đổi tư thế ngồi, nói: "Giải thích? Giải thích cái gì? "
Cẩn Nhu không khỏi ngẩng đầu nhìn Daniel nói: "Nghe Hạ Tuyếtnói, anh không muốn nghe điện thoại của cô ấy? Tôi không biết anh có tức giận hay không, nhưng tôi có thể bảo đảm, Hạ Tuyếtvà Hàn Tổng Tài thật không có chuyện gì xảy ra! Hạ Tuyết lòng dạ đơn thuần, một lòng một dạ, một khi yêu một người, nhất địnhcô ấy sẽ yêu cả đời".
Daniel suy nghĩ, cười khẽ.
Cẩn Nhu có chút căng thẳng nhìn Daniel nói: "Tối hôm qua,khẳng định xảy ra chuyện gì, Hàn Tổng Tài mới vào phòng củaHạ Tuyết thật lâu, nhưng tôi tin Hạ Tuyết, cô ấy nhất định sẽkhông làm loạn, tôi lấy tư cách bảo đảm, xin anh đừng giận côấy, sáng nay cô ấy đã khóc cả buổi".
Daniel lắng nghe, vẫn im lặng, trong hai tròng mắt vẫn tỏa ra ánh sáng mê người, nhưng lại làm cho người ta không đoán ra ý tứ của hắn.
Cẩn Nhu nhìn thái độ hắn như vậy, cô lo lắng, nói: "Anh tức giậnsao? Thật sự tức giận sao?Nếu anh yêu Hạ Tuyết, chắc chắn sẽkhông tức giận, tha thứ cho cô ấy đi, tôi xin bảo đảm với anh, cô ấy không làm chuyện có lỗi với anh đâu!! Cô ấy yêu một người,sẽ yêu cả đời, tuyệt đối sẽ không yêu người khác, tin tôi đi".
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc