Cuộc đấu giá bắt đầu!
Trước tiên bắt đầu bán đấu giá một túi xách LV hàng hiệu! ! Tất cả nữ minh tinh và nhóm người danh viện nhìn túi xách LV số lượng có hạn trên thế giới, tất cả xôn xao, chộn rộn, nghe nói túi xách này chỉ có ba cái, một cái trong tay Nữ Hoàng Anh, một cái trong tay phu nhân tổng thống Pháp, thật không ngờ còn một cái may mắn xuất hiện ở đây.
Hàn Văn Hạo hơi nghiêng đầu nhìn vị hôn thê, chậm rãi hỏi: "Thích không?"
Tần Thư Lôi khẽ cười, ánh mắt lộ ra ngọt ngào, Hàn Văn Hạo hiểu ý, lúc bắt đầu chào giá, trực tiếp cử bài 1.000.000 !
Mọi người đều ồ lên, rối rít hâm mộ nhìn Hàn Văn Hạo có thể vì vị hôn thê ra tay hào phóng như vậy!
Hạ Tuyết khẽ chớp mắt, có chút nhàm chán cười, cúi đầu nhìn danh sách đấu giá. . . . .
"Trời ạ, cha đứa nhỏ này, đối với mẹ kế thật tốt! Vậy tại sao hắn cắn cô?" Isha nhìn Hạ Tuyết xuất thần hỏi.
Hạ Tuyết bất đắc dĩ quay đầu, nhìn bạn tốt nói: "Tại sao tôi phải phân cao thấp chuyện này, tôi với hắn không một chút quan hệ!"
"Nhưng hắn cắn cô a!" Isha lại nhắc nhở cô.
"Đó là bởi vì hắn ngứa răng được chưa? Bây giờ tôi cũng ngứa răng, cô có muốn thử một chút hay không?" Hạ Tuyết nhìn bạn tốt hỏi.
Isha “phốc” một tiếng, lại rất cảm động nói: "Cô nói xem, một người đàn ông cùng một người phụ nữ tham gia buổi đấu giá, sau đó người phụ nữ muốn cái gì, người đàn ông đều mua cho cô ấy, cô nói có biết bao lãng mạn, chỉ tiếc hôm nay ông chủ chúng tôi không tới, aiz. Không cách nào thể hiện một chút mị lực đàn ông của hắn!"
Hạ Tuyết “chậc” một tiếng, lườm cô!
Cuộc đấu giá kế tiếp là một vòng cổ Hồng Bảo Thạch, dây chuyền này bởi vì quá bình thường, cho nên giá cả không cao, gần 200 nghìn cũng đã gõ xuống, tiếp theo là bình hoa bằng sứ mà Tần Thư Lôi thích, Hàn Văn Hạo cũng đưa ra 2.000.000 đóng góp để lấy bình hoa, lúc này toàn trường lại một trận xôn xao, trên mặt Tần Thư Lôi tràn đầy hạnh phúc, cười ngọt ngào . . . .
"Vật bán đấu giá kế tiếp là viên dạ minh châu!" Người chủ trì tay cầm Microphone, sau đó để cho nhân viên nghiệp vụ nâng một cái hộp nhung màu xanh đậm, ánh đèn trong hội trường tối sầm lại, trong bóng đêm đột nhiên mọi người nhìn thấy một ánh sáng từ chiếc hộp phát ra, càng ngày càng lóng lánh, một loại ánh sáng huyễn hoặc, vô cùng thần bí, vô cùng kỳ diệu. . . . . . Làm cho người ta nhìn thấy yêu thích mà ra tay không tiếc!
Hạ Tuyết lập tức chỉ vào viên dạ minh châu nói: "Tôi muốn viên dạ minh châu này! ! Tôi nhất định phải có viên dạ minh châu này! !"
Cô vừa nói xong, cũng đã cầm cử bài, bắt đầu muốn giơ lên! !
Isha nhìn Hạ Tuyết hưng phấn, cũng bất đắc dĩ nở nụ cười.
"Dạ minh châu chào giá 100 nghìn! !" Người chủ trì mỉm cười cầm Microphone, nói với mọi người.
Hạ Tuyết lập tức giơ cử bài, nói: "200 nghìn!"
Khách quý nhao nhao nhìn về phía Hạ Tuyết, các diễn viên mới không dám cùng tranh, dừng tay, một danh viện nào đó ở trong góc, cũng là cao thủ đấu giá, đầu tiên nhìn thoáng qua vẻ mặt Tần Thư Lôi, thấy cô không muốn viên dạ minh châu này, cô yên lòng giơ cử bài 300 nghìn!
Hạ Tuyết lập tức giơ cử bài nói: "400 nghìn!"
Nữ danh viện mỉm cười giơ cử bài: "500 nghìn" trong lòng cô hừ một tiếng, nói: "Theo tôi đấu? Hừ!"
Từ Văn Hi có thiện ý ngồi bên cạnh Isha, cô nhắc nhỡ nói: "Các cô gái này đều là người giàu có, vừa rồi cho cô ta mua ngôi nhà 30 triệu, cô ta có tiền, nếu ông chủ của cô là người bình thường, thì bỏ qua đi !"
"Chuyện cười!" Isha trực tiếp cười lạnh nói: "Ông chủ chúng tôi cái gì có thể thiếu, nhưng không thiếu tiền!"
Trong lòng Hạ Tuyết nhớ đây là buổi từ thiện, nên trực tiếp giơ cử bài 1.000.000 !
Người toàn trường bắt đầu la hoảng, không thể tin được nói: "Không thể nào? Vì một viên dạ minh châu, bỏ ra 1.000.000 ?"
Vẻ mặt nữ danh viện chán nản nhìn Hạ Tuyết. . . . . .
Hạ Tuyết cúi đầu nhìn móng tay thủy tinh của mình, cảm thấy nó làm ình có chút không thoải mái.
"2.000.000 !"
Một giọng nói lạnh lùng bên cạnh Hạ Tuyết vang lên. . . . . . Hạ Tuyết quay đầu nhìn Hàn Văn Hạo, cô nhướng mày, ghé sát hắn tức giận nói: "Anh náo nhiệt với tôi làm gì? Anh nổi điên hả?"
Hàn Văn Hạo quay đầu nhìn Hạ Tuyết, đột nhiên cười nói: "Tôi không muốn náo nhiệt gì, vị hôn thê của tôi thích nó!"
Hạ Tuyết khẽ liếc mắt nhìn Tần Thư Lôi, đột nhiên có chút lỗi mỉm cười với cô nói: "Không có việc gì, Văn Hạo. . . . . ."
Thật ra, bình thường Hạ Tuyết là một người rất hiểu lễ phép, nhưng cô thật sự vô cùng thích viên dạ minh châu này, sau đó cô xin lỗi, cười ha ha nói: "Đều là làm việc thiện, chúng tôi không so đo tiền nhiều hay ít tiền hơn . . . . Ách. . . . . . 3.000.000. . . . . . Cám ơn!"
Các khách quý vừa nghe Hạ Tuyết giơ cử bài kêu 3.000.000, đã xôn xao khi*p sợ nhìn qua, bắt đầu thì thầm.
"4.000.000 !" Hàn Văn Hạo lạnh lùng nâng cử bài nói.
Hạ Tuyết nhìn hắn, cắn răng giơ cử bài nói: "5.000.000 !"
"6.000.000 !" Hàn Văn Hạo lại nói.
"7.000.000 !" Hạ Tuyết.
"8.000.000 !" Hàn Văn Hạo nói!
"Tại sao anh nhất định phải theo tôi đấu?" Hạ Tuyết tức giận ghé sát vào Hàn Văn Hạo hỏi.
Hàn Văn Hạo nói thẳng: "Vị hôn thê của tôi thích!"
"8.000.000 lần đầu tiên!" Người chủ trì phấn khởi kêu, đấu giá lần này có thể nói là kích thích nhất từ trước tới nay!
"Anh đã mua cho cô ấy rất nhiều thứ rồi như vậy, tại sao không nhường cho tôi một chút?" Hạ Tuyết tức giận, muốn dùng tình cảm, bởi vì cô thật sự không muốn quá công khai!
"Tại sao tôi phải nhường cho cô? Cô là phụ nữ của tôi sao? Tại sao có nhiều người đàn ông rất tốt kia mà, sao không thấy ai vì cô mạnh mẽ bỏ vào?" Hàn Văn Hạo châm biếm nói.
Hạ Tuyết nghiến răng nghiến lợi nhìn người đàn ông bỉ ổi này, miệng nhất định mọc răng chó, cho nên nói chuyện buồn nôn như vậy! !
"9.000.000 !" Hạ Tuyết giơ cử bài! !
"10.000.000!" Hàn Văn Hạo lại nhàn nhạt giơ cử bài! ! !
"Anh . . . . . ." Hạ Tuyết nhìn con báo ૮ɦếƭ tiệt này, không thể nhịn được nữa, vẻ mặt lạnh lùng vừa muốn mở miệng mắng người, lại nhìn thấy bộ dáng Tần Thư Lôi nhìn Hàn Văn Hạo đầy thâm ý, cô tức giận, vẻ mặt lạnh lùng, dường như không đành lòng tranh ςướק . . . . .
“11.000.000!" Một giọng nói của người đàn ông cất lên, mọi người giật mình cùng nhau ngẩng đầu, nhìn thấy Daniel, Tổng Tài Tập đoàn Toàn Cầu, con trai Tổng Thống Pháp, mặc tây phục trắng, đẹp trai, quý phái, vô cùnghấp dẫn, tôn quý tao nhã đi vào hội trường. . . . . .
Hạ Tuyết nhìn Daniel, sửng sốt.
"Daniel?" Hạ Tuyết kinh ngạc gọi nhỏ. . . . . .
"Xin lỗi, anh đã đến trễ. . . . . ." Daniel đi nhanh tới trước mặt Hạ Tuyết, nở nụ cười tao nhã mê người với cô, rất thân sĩ cúi người, hôn lên trán cô, rồi đứng thẳng, vươn tay nói với Hàn Văn Hạo: "Hàn tiên sinh cũng đưa hôn thê đến đây tham gia tiệc tối?"
Hàn Văn Hạo cũng mỉm cười đứng dậy, bắt tay Daniel, nhàn nhạt nói: "Làm việc thiện, tôi phải tham gia thôi !"
"GOOD!" Daniel tán thưởng một tiếng, ngồi vào bên cạnh Hạ Tuyết, ôm lấy eo nhỏ nhắn của cô vào trong lòng, biểu lộ phong độ thân sĩ, sau đó giơ tay, bình tĩnh nói với người chủ trì: "15.000.000!"
Toàn trường xôn xao kích động bàn tán". . . . . . Trời ạ. . . . . . 15.000.000? Một viên dạ minh châu?"
Hàn Văn Hạo một lần nữa ngồi trở lại vị trí, trên mặt không thay đổi: "17.000.000 !"
Ánh mắt mọi người còn đang kinh ngạc, Daniel rất dịu dàng cúi đầu hỏi Hạ Tuyết: "Did you love it?"
"Yes!" Hạ Tuyết chu miệng, hai mắt xoay tròn, cô rất muốn viên minh châu đó.
"So love, so love?" Daniel nhanh chóng hỏi.
"17.000.000 lần đầu tiên!" Người chủ trì ở trên khán đài hưng phấn kêu.
"17.000.000 lần thứ hai!" Người chủ trì cao giọng hô!
"Yes!" Hạ Tuyết thẳng thắn và khẳng định nói: "Cho tới bây giờ em cũng chưa thích một viên dạ minh châu như vậy!"
"Ok!" Daniel vừa nghe Hạ Tuyết thích, mỉm cười nói với người chủ trì: "My baby so love it! 20.000.000 !"
Tất cả các khách quý đều bàn tán với người của mình, khắp nơi đều chụm đầu ghé tai nói hai Đại Phú Hào trên thế giới tranh giành!
"Văn Hạo. . . . . . Thôi bỏ đi. . . . . ." Bản thân Tần Thư Lôi cũng cảm thấy quá mức rồi.
Hàn Văn Hạo quay đầu lại, mỉm cười nhìn cô nói: "Em thích là được. . . . . ." Hắn nói xong, trực tiếp giơ tay lên, chậm rãi nói: "30.000.000 !"
Người chủ trì vừa nghe Hàn Văn Hạo nói 30 triệu, không kiềm chế nổi, cao giọng kêu to: "30.000.000 ! ! Hàn Tổng Tài ra giá 30.000.000, có ai ra giá cao hơn hay không?"
Vẻ mặt Daniel bình tĩnh, phong độ 乃úng ngón tay kêu nhỏ một tiếng với nhân viên phục vụ . . . . .
Nhân viên phục vụ lập tức rót cho Daniel một ly rượu đỏ. . . . . .
Daniel nâng lu rượu đỏ uống vào một ngụm nhỏ, ánh mắt nhàn nhạt chớp một cái.
"30.000.000 lần đầu tiên. . . . . ." Người chủ trì hô.
"30.000.000 lần thứ hai. . . . . ." Người chủ trì lại hô.
"50.000.000. . . . . ." Cuối cùng Daniel thay đổi tư thế tao nhã, kéo Hạ Tuyết vào trong lòng, mỉm cười nói với Hàn Văn Hạo: "Hàn tiên sinh thật yêu quý vị hôn thê, có thể cùng anh đến đây làm việc thiện, thật vô cùng vinh hạnh".
Hàn Văn Hạo mỉm cười nói với Daniel: "Khó có được vật cô ấy thích. . . . ."
Hắn nói xong, lại giơ tay chậm rãi nói với người chủ trì trên khán đài: "50.000.000 !"
Đây là một loại thủ đoạn đấu giá, người đấu giá luôn ở một giây sau cùng, khi người chủ trì muốn gõ chùy, sẽ ra giá để đè bẹp nhuệ khí!
Tất cả tân khách đều sôi trào, rung động kêu lên: "60.000.000 ? Trời ạ. . . . ."
Daniel đột nhiên nhíu mày nhớ tới chuyện gì đó, hỏi Isha: "Lần này quyên góp cho nơi nào?"
"Quỹ Giáo dục! Hi vọng giúp đỡ xây dựng 47 trường tiểu học!" Isha nhanh chóng nói.
Daniel nghe xong, gật đầu nói: "Ừ. . . . . ." Hắn hơi chút do dự một lúc, nhìn về phía người chủ trì, mặt không đổi sắc nói: "100.000.000 !"
Rốt cuộc, ánh mắt Hàn Văn Hạo nhanh chóng chớp một cái!
Tần Thư Lôi đã căng thẳng, cô bắt đầu đứng ngồi không yên.
Hạ Tuyết cũng quay đầu nhìn Daniel, có chút chống đỡ không được cười nói: "Hey?"
"Chỉ cần em thích, toàn bộ thế giới đều cho em. . . . . ." Daniel mỉm cười ôm Hạ Tuyết vào trong lòng, cầm bàn tay thon dài nhỏ nhắn của cô, thâm tình hôn lên mu bàn tay, dịu dàng nói. . . . . ."Tất cả mọi thứ anh cũng không để ý, anh chỉ để ý một mình em!"
Hạ Tuyết nhìn hắn, trong lòng ấm áp, không khỏi cảm động nở nụ cười. . . . .
Vô số nữ minh tinh rất hâm mộ nhìn vương tử Daniel hoàn mỹ, lại chung tình với một cô gái Trung Quốc. . . . . . Thậm chí, muốn cho cô toàn bộ thế giới! !
Hàn Văn Hạo nhàn nhạt nhìn viên dạ minh châu trong hộp nhung . . . . . .