Vợ Tôi Là Đại Minh Tinh - Chương 17

Tác giả: Đường Nguyệt Y

Căn phòng nữ tính toàn màu hồng mọi ngày đều rất gọn gàng thế nhưng hôm nay quần, áo, đầm, váy lại tứ tung trên giường ngủ.
Hạ Tiểu Hi từ bên ngoài đi vào, tròn xoe hai mắt không thể tin nổi cô còn tưởng mình đã đi nhầm phòng, nhưng không. Đây là phòng của đại minh tinh tương lai Lý An Kỳ đây mà, thường ngày cô toàn bị An Kỳ mắng vì cái tội không chịu dọn dẹp nhà cửa cho sạch sẽ ngăn nắp vậy mà hôm nay trong chính căn phòng của cô ấy lại biến thành cái dạng gì rồi đây? Bừa bộn không còn chổ nào để nói được.
Đồ đạc lộn xộn nhưng chủ nhân của chúng nó thì lại không thấy đâu cho đến khi nghe thấy tiếng xả nước trong phòng tắm cô mới tiến vào trong ngồi lên giường cầm cái áo иgự¢ size 34C lên xem xem rồi bật cười.
[ Cạch]
Lúc này An Kỳ cũng trở ra từ phòng tắm thấy Hạ Tiểu Hi ngồi cười như một con ngốc cô liền hỏi
" Cậu đang cười cái gì?"
Hạ Tiểu Hi che miệng cố nén cười khẽ hắng giọng rồi mới trả lời.
"Áo иgự¢ size 34C thường được dành cho những người sở hữu vòng đỉnh иgự¢ từ 86 đến 90, mình đang thắc mắc cậu nằm trong số bao nhiêu vậy nhỉ? Trông nó bé thế kia mà..."
An Kỳ ngay lập tức lườm Hạ Tiểu Hi một cái sắc bén rồi thu dọn lại mớ quần áo lộn xộn trên giường,nhàm chán đáp trả.
"Không liên quan tới cậu. Nó bé nhưng mà là hàng thật một trăm phần trăm."
Thấy An Kỳ không có hứng thú đùa giỡn nên Hạ Tiểu Hi bĩu môi rồi nghiêm túc nói.
"Không trêu cậu nữa. Hôm nay tâm trạng không tốt à? Mà cậu định ra ngoài hả? Sao bày hết đồ đạc ra vậy?"
An Kỳ thở dài rồi ngồi xuống giường vẻ mặt ảo não đến khó nhìn, ỉu xìu trả lời Hạ Tiểu Hi
"Mình đang lo đây, cũng không biết có nên đi hay không?"
Hạ Tiểu Hi cũng trở nên lo lắng khi nhìn sắc mặt nghiêm trọng của An Kỳ, cô đi đến ngồi đối diện nắm tay An Kỳ nhíu mày hỏi
"Trước giờ chưa từng thấy cậu thế này. Có chuyện gì quan trọng lắm sao?"
An Kỳ gật đầu rồi mới nói
"Ông chủ Trình hẹn gặp mình."
"Vậy thì sao lại sầu não? Ông chủ hẹn gặp nhân viên là bình thường mà?"
"Là tại cậu không biết đó thôi, chủ tịch Trình thị nổi tiếng là lãng tử đa tình, người nào xấu số bị anh ta nhắm trúng là tiêu đời."
"Biết thế sao hôm qua cậu không từ chối luôn đi?"
"Nếu từ chối cậu nghĩ coi mình còn đường tiếp tục ở lại Trình thị không?
Cứ tưởng người như mình sẽ không lọt vào được mắt xanh của anh ta, ai mà ngờ mới gặp mặt anh ta đã nhìn mình như người bị hút hồn rồi."
Vừa nói An Kỳ vừa ướm thử chiếc váy dài màu vàng lên người
"Hay là mình đi với cậu? Có hai người chắc anh ta không dám làm gì đâu."
"Càng không được, anh ta sẽ nổi giận."
"Từ chối không được, đi cùng cũng không được vậy phải làm sao?"
"Thì nhắm mắt làm liều thôi chứ sao giờ. Cậu chọn dùm mình xem nên mặc gì đi đây.. cái này có hở quá không? Còn cái này?"
An Kỳ cầm hết váy rồi đến đầm ướm lên người cho Hạ Tiểu Hi xem nhưng vẫn không thấy bộ nào vừa mắt.
Quần áo của cô không nhiều, váy, đầm gì cũng chỉ có vài cái, đa số đều là quần jean với áo lẻ, hôm nay lại đi gặp ông chủ lớn,nhất thời không biết nên ăn mặc thế nào mới hợp lý.
Hạ Tiểu Hi sau khi nhìn tới nhìn lui cuối cùng cô cũng chọn được một bộ.
Cầm chiếc quần jean lưng cao với áo voan trễ vai dài tay màu trắng ướm lên người An Kỳ gật đầu tỏ vẻ hài lòng.
"Mặc cái này đi. Vừa năng động lại không hở bạo nhưng vẫn rất gợi cảm."
Giao quần áo lại cho An Kỳ, Hạ Tiểu Hi lấy thêm đôi giày cao gót màu đen cao hơn năm phân đưa cho cô
"Mang thêm cái này, bảo đảm vô cùng thuận mắt."
Kèm với câu nói là một cái gật đầu chắc nịch từ Hạ Tiểu Hi
"Ừm."
An Kỳ tin tưởng vào gu thẩm mỹ của bạn mình nên tin tưởng tuyệt đối, cầm quần áo vào phòng tắm.
- ----------
Sunflower Hotel là khách sạn năm sao lớn nhất ở Dương Châu.
Kiến trúc ở đây được thiết kế vô cùng xa hoa. Sunflower Hotel có hơn mười tầng, trong đó lầu một và hai là khu vực nhà hàng.
Phòng cao cấp nhất của khách sạn được nằm ở tầng cao nhất với tầm nhìn đẹp cùng các trang bị và dịch vụ đặc biệt kèm theo.
An Kỳ vừa vào tới khách sạn đã được một nhân viên nữ dẫn lên lầu hai theo lời dặn trước đó của Trình Thế Vỹ.
Anh ngồi một mình bên bàn ăn cao cấp, trên bàn đã có sẵn thức ăn và rượu còn có cả hoa hồng trang trí, mọi thứ đều được sắp xếp chu đáo, kể cả khu vực lầu hai cũng vắng vẻ không một bóng người có lẽ anh đã chơi trội mà bao cả khu này chăng?
Nữ nhân viên đưa An Kỳ đến bàn của Trình Thế Vỹ rồi cúi đầu rời khỏi.
Trình Thế Vỹ từ khi nhìn thấy An Kỳ xuất hiện, tầm mắt của anh chưa một lần rời khỏi người cô, anh nghiêng đầu đánh giá từ dưới lên trên một lượt rồi mới nhếch môi cười âm hiểm
"Em ngồi đi."
An Kỳ lẳng lặng ngồi xuống ghế đối diện. Cô chẳng dám nhìn thẳng vào mặt Trình Thế Vỹ nên chỉ hơi cúi thấp đầu khẽ hỏi
"Không biết ngài tìm tôi có chuyện gì?"
Nhìn điệu bộ e thẹn của An Kỳ khiến Trình Thế Vỹ càng thích thú, trên môi anh hiện lên nụ cười đểu cán.
"Tôi là người thẳng thắn nên vào vấn đề chính luôn vậy.
Em rất xinh đẹp cũng rất có tố chất làm siêu sao nhưng bấy nhiêu đó vẫn chưa đủ. Mà thứ em thiếu thì ở chỗ tôi lại có."
An Kỳ e dè trốn tránh ánh mắt dâm dục của Trình Thế Vỹ đang nhìn mình, hai tay cô đan vào nhau nét mặt đã trở nên lo sợ
"Ý của ngài tôi vẫn chưa hiểu?"
Trình Thế Vỹ bất ngờ tóm lấy bàn tay đã lạnh ngắt của An Kỳ khẽ nói
"Ý tôi là tôi có địa vị, tôi có thể cho em một điểm tựa vững chắc, làm người của tôi em nhất định không thiệt thòi, em muốn nổi tiếng tôi cho em nổi nhất."
An Kỳ hoảng hốt rút tay ra khỏi tay Trình Thế Vỹ rồi đứng dậy thẳng thắn đáp trả.
"Tôi muốn đi lên bằng thực lực của mình chứ không phải là dùng thân xác để đánh đổi. Nếu hôm nay đã làm Trình tổng không vui thì mọi hậu quả tôi chấp nhận gánh lấy. Xin lỗi đã khiến ngài thất vọng rồi. Chào ngài."
Nói xong An Kỳ cầm túi xách rồi nhanh chóng rời đi, bỏ lại Trình Thế Vỹ mang bộ mặt hiện đầy vạch đen ngồi lại.
Bị từ chối thẳng thừng cứ tưởng anh sẽ nổi trận lôi đình, nhưng không.
Khóe môi anh chỉ khẽ nhếch lên rồi lấy từ bình hoa ra một nhánh hồng đỏ, ánh mắt đa tình nhìn bông hoa một lúc rồi khẽ thì thầm
"Em càng chống đối, tôi càng thích. Đã lâu lắm rồi Trình Thế Vỹ này không có được cảm giác chinh phục một người phụ nữ là như thế nào. Lý An Kỳ, em đừng hòng thoát khỏi tay tôi."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc