Vợ Tôi Là Bác Sĩ Tâm Lý - Chương 54

Tác giả: Jeon Tổng

Trôi qua hai ngày Dạ Nguyệt mới tỉnh lại, ban đầu cô có chút hoảng hốt vội ôm lấy bụng như đang sợ bé con biến mất vậy, Vương Tử Sâm chứng kiến cảnh tượng này cũng dọa cho sợ nhưng hắn không thể để vợ kích động vội trấn tĩnh vợ.
Hiện tại Dạ Nguyệt được Vương Tử Sâm đút cháo gà gạo nếp cho ăn, cô vui vẻ há miệng chờ hắn đút cháo.
" Ngoan không? "
" Ưm, thật sự rất ngoan lắm khi được ông xã đút cho ăn "
Vương Tử Sâm mỉm cười đầy khoái chí sau đó đưa tay khẽ véo nhẹ vào mũi mắng yêu.
" Dẻo miệng! "
Sau đó cả hai cùng bật cười thành tiếng. Cuộc sống này luôn có những điều tốt đẹp đón chờ hắn và cô, chỉ là hai người họ cảm thấy tích cực thì mọi việc đều tuyệt vời.
Ngừng cười, bỗng nhiên Vương Tử Sâm nhìn Dạ Nguyệt bằng đôi mắt âu yếm sau đó lại nghiêm túc hỏi?
" Nguyệt, đợi sau khi em khỏi hẳn chúng ta cùng nhau đi du lịch nhé! "
Du lịch?
Nghĩ lại Vương Tử Sâm nói cũng có lý, trải qua biết bao số chuyện cô với hắn chưa từng cùng nhau dắt tay đi du lịch. Còn bây giờ sóng gió đã qua cô nên cùng hắn đi ngao du một chuyến.
" Được, nhưng anh muốn địa điểm ở đâu "
" Cái này là anh cho phép em lựa chọn "
Dạ Nguyệt vờ đưa tay xoa cằm suy nghĩ không khác gì bà cụ non. Nếu du lịch ở Châu Âu thì tâm cô cũng không thích nhiều cho lắm nên cô quyết định chọn du lịch ở Châu Á.
" Sâm Sâm, hay chúng ta nên đến với đất nước Xứ Sở Kim Chi được chứ! "
Nghe thế, Vương Tử Sâm nheo mắt lại khẽ đưa tay gãi đầu trầm ngâm như một thằng ngốc nghếch nhưng sau cùng hắn vẫn lên tiếng nói.
" Hàn Quốc sao? nhưng anh không hề biết gì về đất nước đó cả "
" Không sao, em lo tất "
Cô trong trạng thái vui vẻ đáp, nhìn vợ tươi cười đến hạnh phúc hắn không nỡ lòng nào từ chối khẽ gật đầu đồng ý, Dạ Nguyệt càng vui mừng nhanh chóng ôm chầm lấy Vương Tử Sâm vào lòng.
Bên ngoài phòng VIP, tất cả những con người ở ngoài đây đều bị một màn vừa rồi làm cho choáng váng xém sấp mặt, Tần Tuyết Văn cùng Phong Nhất Lục dự định đến thăm Dạ Nguyệt nhưng đã bị bà Đường, Vương Tử Thần...cho ra hiệu đừng quấy rầy không gian riêng của hai vợ chồng Vương Tử Sâm.
.....
Khoảng thời gian hai tháng sau Dạ Nguyệt và Vương Tử Sâm mới đến được địa điểm mà Dạ Nguyệt đã chọn, hiện tại hai người họ đã đến với đất nước Xứ Sở Kim Chi.
Nhưng một điều khiến Vương Tử Sâm lạ là Dạ Nguyệt không chọn đến Seoul mà lại đến Busan, hắn có gặm hỏi nhưng ngược lại cô chỉ hờ hững đáp là không biết, ngay tức khắc ba chấm hỏi bay ngang đầu Vương Tử Sâm.
Hiện giờ hai người họ đến nơi thì đã sáu giờ tối, Dạ Nguyệt cùng Vương Tử Sâm quyết định chọn khách sạn Shilla Stay. Ở đây, tiện nghi và thoải mái vô cùng nhưng đây không chỉ là một nơi để nghỉ chân. Khách sạn Shilla Stay còn phục vụ bể bơi trên tầng thượng, dịch vụ thể hình, spa đa dạng, nói chung cô và hắn nên tận hưởng thôi.
Sau một ngày đi máy bay Dạ Nguyệt cực kỳ mệt mỏi vì trong quá trình đang mang thai được năm tháng nhưng cô lại không chịu nằm ngủ khi không
Cạch!
Vương Tử Sâm cùng áo choàng tắm bước ra từ trong phòng tắm, mắt thấy Dạ Nguyệt đang đứng trên giường và một tay ôm bụng một tay giơ điện thoại lên cao, hắn khó hiểu đi lại hỏi.
" Em đang làm vậy? "
Dạ Nguyệt thoáng chốc giật mình vội thu điện thoại lại sau đó bình thản nằm xuống giường đáp.
" Em đang bắt Wifi "
" Thôi được rồi đừng bắt nữa. Ngoan, lại đây dùng bữa tối rồi đi ngủ, sáng sớm chúng ta còn phải xuất phát nữa "
Cô khẽ bĩu môi nhưng vẫn rất ngoan ngoãn đi lại chỗ hắn cùng hắn ăn cơm. Sau mười hai phút cơm nước xong xuôi cả Vương Tử Sâm và Dạ Nguyệt cùng nhau leo lên giường nằm ngủ.
Sáng sớm tinh mơ Vương Tử Sâm còn đang mơ mơ màng màng ngủ thì bị Dạ Nguyệt lôi ra dậy, sau đó hai người họ quyết định đi đến bãi biển Haeundae.
" Wow! biển Haeundae đẹp thật sự luôn ấy, tưởng không đẹp nhưng lại đẹp không tưởng, còn anh thấy sao? Sâm Sâm "
" Ừ! đẹp "
Ngược lại Vương Tử Sâm chỉ nhàn nhạt trả lời cho vợ vui chứ hắn hoàn toàn không hứng thú nhiều với đất nước mà hắn chưa tìm hiểu đến, Dạ Nguyệt nghe câu trả lời của chồng thì khẽ bĩu môi không thèm nói chuyện với hắn nữa, cô chạy lại với bãi cát rộng lớn rồi nghịch ngợm với nó.
Hôm nay Dạ Nguyệt với bộ váy hai dây trắng ren tiểu thư có dây điều chỉnh hai lớp nhìn đẹp đến lộng người không khác gì thiên thần mặc dù bụng cô đã nhô lớn, Vương Tử Sâm cứ mải mê ngắm nhìn vợ đột nhiên hắn giở chứng chạy lại đến ôm Dạ Nguyệt từ đằng sau thầm thì bên tai cô.
" Nguyệt, em đẹp lắm! chắc ở bên kia thượng đế cũng bị cắm sừng kìa! Vì thiên thần là em đang ở cạnh anh đó! "
" Anh bớt nịnh nọt em đi, có biết người ta xấu hổ lắm không hả! "
Haha...Haha!!!
Sắc mặt của Dạ Nguyệt sớm đã ửng đỏ lên nhất là khi nghe những câu thâm tình của Vương Tử Sâm, nhưng hắn thì rất thích trêu chọc cô mỗi khi cô đỏ mặt nhưng lần này hắn lại vô lại cười khoái chí.
Sau đó hắn cầm lấy tay cô đi trên bãi cát rộng lớn hưởng thụ những quang cảnh thiên nhiên biển tươi đẹp, Dạ Nguyệt đưa mắt nhìn chung quanh rất nhiều người đông đảo đến đây làm khách du lịch.
" Sâm Sâm, năm sau nữa chúng ta lại đến đây có được không chồng "
" Ừ, năm sau chúng ta sẽ cùng nhau đến đây, lúc đó sẽ có mặt cậu nhóc siêu quậy giống anh, em có thể chăm được cả hai chàng trai nhỏ bé này được không? vợ yêu "
Dạ Nguyệt nghe hắn nhắc đến cậu nhóc khẽ có chút thắc mắc vội hỏi hắn.
" Anh muốn sinh con trai trước sao? "
" Ừa, đúng vậy! anh muốn sinh một cậu nhóc trước để cùng em dạy dỗ nó "
Hai người họ trước đó không muốn đi siêu âm biết trai hay gái vì muốn tự nhiên nhưng Dạ Nguyệt thì không chắc sinh con trai trước.
" Em không biết trước được đâu "
Hắn biết chứ chỉ là thuận miệng muốn nói thôi, trai hay gái hắn đều muốn. Vương Tử Sâm không nói gì nữa chỉ nắm lấy Dạ Nguyệt đi đến một nhà hàng gần đây có tên là Jung-dong, Haeundae-gu, hai người họ nhanh chóng tìm một chỗ ngồi thoải mái sau đó Dạ Nguyệt là người lên món.
Khoảng chừng ba mươi phút tất cả món ăn đặc sản của Busan đã được bày sẵn trên bàn, Vương Tử Sâm nhìn những món ăn bát mắt trước mặt khẽ hỏi Dạ Nguyệt.
" Đây là món gì? "
" Anh không biết ư! đây là cua ngâm Ganjang Gejang, bánh cá Odeng, bạch tuộc sống Sannakji, cá xào Agujjim tất cả những món này em cũng có thể ăn được "
Vương Tử Sâm suýt nữa là choáng váng với những món ăn mà Dạ Nguyệt kê ra, nói thật hắn không hề quen biết với món ăn này. Nói ra thì cũng rất xấu hổ, nhưng mà hắn chưa từng ăn những thứ này thôi thì ăn để cho có cảm giác lần đầu ăn những món ăn ở đây.
Vừa bỏ một miếng cua ngâm Ganjang Gejang vào miệng, ánh mắt hắn sáng long lanh bất ngờ thốt lên một câu cảm thán.
" Ngon thật "
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc