Vợ ơi là vợ! - Chương 89

Tác giả: Lạc Hồng Bảo

Ba vị trí đứng, ba đỉnh của một tam giác, Lạc Trung bên Phi Hàm, Khả Vybên Vũ Gia Minh và Lạc Thiên bên Dương Mẫn, giữa khán phòng lớn, không khó đểnhìn thấy nhau nếu thực sự có mối nhân duyên.
Xét về mối quan hệ thân xơ, Lạc Trung chỉ nửa vời đặt lưng chừng đôi tay cứngnhắc trên mạng sườn Phi Hàm. Lạc Thiên dự định ra dáng dân đàn anh trước mặt cônàng trẻ con, cho phép xúc giác năm ngón tay sỗ sàng trêu đùa Dương Mẫn, tuykhông phản ứng dữ dội như vợ mình bởi anh luôn ý thức hành vi, tránh thái quánhưng đúng là Dương Mẫn tìm mọi cách đứng xa anh một vài bước. Về phần haingười quân sư, dường như họ mang một tấm lòng hảo tâm dư thừa, họ cho rằng cầnphải chứng tỏ cho Phi Hàm thấy hai mình không hề có ý giúp đỡ Lạc Trung, đơnthuần họ muốn nhảy cùng nhau.
Vũ Gia Minh hơi nghiêng người để ý động tĩnh từ Phi Hàm, cô nàng rất tinh ý,điều đó càng khiến anh phải thất lễ với người có gia đình hơn. Dù không thíchnhưng đứa thổ dân này nhảy cũng không tồi.
- Thế nào rồi ? - Khả Vy ngước lên thăm dò Vũ Gia Minh, người anh luôn mang hơiấm, nếu là mùa đông chắc chắn sẽ là một nguồn nhiệt năng diệu kì, còn là tiếttrời hè, man mác cảm giác an toàn. Cô không có ý rời điệu nhảy.
- Đóng tiếp đi, cẩn thận Phi Hàm biết chúng ta tham mưu cho Lạc Trung thì đạibại !
Đến lúc này thì cặp đôi « Lạc Trung » đã rút gắn khoảng cách giữa hai cạnh bêncủa tam giác. Người đầu tiên nhìn thấy một đỉnh là Dương Mẫn.
- Anh ơi, hình như người kia là anh Lạc Thiên em trai anh thì phải ?
- Hả ? - Lạc Thiên lúc này sững người, giật mình vì câu nói, Lạc Trung cũng cómặt ở đây ư.
Một Lạc Trung thứ hai nằm trong vòng bán kính 10m của « Lạc Trung ». Thời giantrước đó chừng hai tiếng, Lạc Trung và Lạc Thiên đã tới một cửa hàng thời trangnam giới, trung tâm bao gồm nhiều phong cách trang phục và hai người đã chọn đồcho người còn lại, ngay khi bước ra cô nhân viên quen thuộc còn nhận lầm. Antâm với điều đó họ đã bỏ sót một « thuộc tính » quan trọng, đó là Lạc Thiên rấtthích đến câu lạc bộ, nên việc hoán đổi phải dùng tới mũi tên hai chiều rồi. Sẽxuất hiện một Lạc Thiên trong dấu ngoặc kép.
Không dừng lại ở rắc rối cấp độ bình thường, có thêm một sự lằng nhằng khác :
Người thứ hai nhìn thấy là một kẻ ngoài cuộc, Triệu Đông Kỳ kết thúc việc viếtlách, anh nhận diện những ba đỉnh của tam giác, điều khiến anh bận tâm nhấtkhông phải là Lạc Trung và Lạc Thiên cùng xuất hiện mà là cử chỉ thân mật củanhân vật chính trong « tiểu thuyết nhà họ Cao » với một nhân vật nam nào đótrước sự có mặt của nam nhân vật chính. Anh nên báo hiệu cho cô để tránh gâyrắc rối.
- Khả Vy, Lạc Thiên kìa! - Triệu Đông Kì cũng không xác định được Lạc Trung vàLạc Thiên.
Thế là xong, cái loa phóng thanh nói đúng đoạn bản nhạc lắng xuống, không gianyên tĩnh tương đối, mà Triệu Đông Kỳ vừa rồi ở sàn B, thính giác thích ứng tạmthời mức âm lượng lớn làm giọng nói bị ảnh hưởng to hơn mức giới hạn.
Vũ Gia Minh đẩy Khả Vy ra, hành động chớp nhoáng thật sự giống một kẻ trộm lénlút khi bị phát giác lập tức phủi chứng cứ. Lạc Thiên rời mắt khỏi Lạc Trung,nhằm thẳng chỗ Triệu Đông Kỳ, từ đây dưới góc nhìn bao quát, Khả Vy ở đó, vừakhoát tay khỏi một người đàn ông không phải anh. Đôi tai đỏ lựng đột ngột vàcon ngươi trừng trừng những tia sét đánh. Cánh tay anh giật lại buông thõng,không thể đón được tập hợp tỉ tỉ các đại phân tử trong không khí, đôi chân nàydường như lạc vào môi trường vô trọng lượng. Vì sao anh phản ứng tương tự vớicô, đánh rơi Dương Mẫn ?, sự thanh minh tự giác là một phản xạ có điều kiệnđược hình thành trong quá trình phát sinh kể từ ngày chiếc nhẫn ngự trị trênngón áp út. Lạc Thiên không hề chớp mắt một chút nào, có chăng chỉ nheo lạiđiều tiết, anh ghét ánh mắt cô lúc này, dối trá hay bối rối, lừa gạt hoặc lúngtúng, thiếu sự hoài nghi vốn có khi Lạc Thiên này đang sánh bước cùng phái nữ.
- Lạc… - Lạc Trung chặn ngay dòng thác lũ xoáy quanh ánh mắt Lạc Thiên, nhưngkhông biết nên phát âm từ tiếp theo ra sao. Tất cả cần phải để anh giải thích,về Vũ Gia Minh và Khả Vy, thật không tiện để nói lúc này.
Lạc Thiên hít một hơi đầy Ⱡồ₦g иgự¢, làm chủ suy nghĩ, vẫn bình tĩnh tiến đếnchỗ Lạc Trung, anh đang đóng vai một người anh chồng, cần phải hoàn thành chochót. Còn Cao Khả Vy kia, cô cứ chờ đấy, về nhà tôi sẽ hỏi tội.
- Chào Thiên ! Em cũng đến đây à ?! - Dù rất ngượng mồm khi đảo bậc xưng hô,Lạc Thiên đành thất lễ. Anh lướt qua Phi Hàm, cười mỉm. Một khi đã có hạt giốngthay thế cho vị trí của đỗ quyên thì mảnh vườn nhỏ chẳng thiết đến bách hợp hayhoa hồng có gai.
- Chào anh chị ạ, em là Dương Mẫn, bạn của anh Lạc Trung ! - Dương Mẫn lễ phépnói, cung cách gia giáo.
Phi Hàm chau mày, gật đầu thay lời chào chứ không nói. Rõ ràng người đứng cùngvề phía cô đây mang tên Lạc Trung, kể cả hai giọt nước cũng phải có tên khácnhau thì mới biết đường phân biệt. Còn nữa, Vũ Gia Minh lúc đưa cô vào phòng108 đã nói gì đó và định đi ra, cô không để tâm nhưng hẳn liên quan đến cô gáiđằng kia.
- Chị là… Khả Vy ạ ! Rất vui được gặp chị ! - Dương Mẫn cởi mở.
Lại còn Khả Vy nào ở đây nữa ? Phi Hàm càng khó hiểu hơn. Vừa lúc có ai đó nhắctới « Khả Vy, Lạc Thiên đến », vậy mang một vài sự nhầm lẫn giữa các mối quanhệ ở đây. Lạc Thiên là anh chàng quần áo vest trang trọng mà áo trong xộc xệchhay là Lạc Trung ?
- Tôi nghĩ Khả Vy có lẽ là cô gái kia ! - Phi Hàm biết chỉ tay vào phía ngườikhác là không đúng, cô đánh mắt sang phải.
- Này, hình như họ đang nhìn cô đấy
! - Vũ GiaMinh ra hiệu cho Khả Vy ngơ ngác, cô là người hiểu đầu đuôi câu chuyện, nhưnglại không biết nhận ai là chồng.
Lạc Thiên và Lạc Trung giao nhau con mắt, hiện tại chỉ còn cách bảo vệ kế hoạchvì mức độ quan trọng của sự việc. Điều này liên quan đến danh dự của không chỉcả hai mà cả ông Trương.
- Em dâu ! Lại đây ! - Lạc Thiên gọi mà gằn giọng khó chịu, ai đời lại phải gọivợ là em dâu chứ. Anh từ chối việc nhìn cô, đăm chiêu chọn một nơi dừng mắt.
- Đi đi, tôi không tiễn !
- Vũ GiaMinh khoanh tay. Anh đứng ngoài câu chuyện của nhà họ Cao.
Dương Mẫn vốn dĩ nghĩ anh chàng nhảy với kiều nữ là cậu em tên trai Lạc Thiên,chồng có mặt ở đây, vợ cũng thế mà mỗi người một bạn nhảy, còn « Lạc Trung »toát lên sự đứng đắn, khác hẳn với điệu bộ trong quán ăn.
Khả Vy chầm chậm tiến lại gần, liếc nhìn Triệu Đông Kỳ cầu cứu, cô hoang mangtrước hai « hạt Lạc » to tướng. Như cô đã từng viết, Lạc Trung là người có chânmày đậm, cô đã nhớ dược các thành viên trong nhà họ Cao rồi, không muốn đổi lạiđâu.
Về phía Phi Hàm thì tức tối vô cùng, vùng vằng khoát tay khỏi « Lạc Thiên ». Côvào nghề đã lâu nhưng mới ra đất Bắc nên không hay chuyện, cứ ngỡ anh chàng rụtrè trung thực, hiền khô, khi nghe qua cách chào hỏi giữa họ tự đoán được thànhphần gia đình Cao gia. Cô chuyển hướng về Vũ Gia Minh, đồ nói dóc. Lạc Trungtrong lời Vũ Gia Minh là một Lạc Thiên, một tên đã có vợ !
Lạc Trung bất đắc dĩ trở thành người có gia thê, còn Lạc Thiên nghiễm nhiêngiải phóng thành người tự do. Nhân thể con Cáo dám tòm tem với tên Vũ Gia Minh,Lạc Thiên lấy danh nghĩa Lạc Trung mà vơ ngay Dương Mẫn về bên mình.
- Tôi không hiểu ?!!!
- Vũ GiaMinh đứng cạnh Triệu Đông Kỳ.
- Tôi cũng vậy ! Rốt cuộc ai là anh và ai là em ?
- Không như em nghĩ đâu Phi Hàm, tôi… - Lạc Trung rất muốn thanh minh, mớ thònglọng cần tìm cho ra chỗ rối.
- Anh nói xem tôi nghĩ gì mà khẳng định như thế !?
- …
Bằng lượt hội thoại trên, Lạc Thiên đủ xuyên thấu tình cảm của anh trai, chưacó người con gái nào khiến Lạc Trung cần làm sáng tỏ như vầy, nhưng kế hoạch làkế hoạch, con Cáo kia, ngươi mau về chỗ là vợ của « Lạc Thiên » mau !, còn đứngđó với hai tên kia làm gì. Kể mà Lạc Nhã là con trai có lẽ đã được ứng cứu đếnđây để tiếp tục đóng giả.
Nếu nói Lạc Trung đang đi bên cạnh Dương Mẫn và Lạc Thiên đang chăng hoa vớiPhi Hàm thì quả thực thừa nhận đôi vợ chồng Khả Vy và Lạc Thiên tự đi cắm sừngnhau. Nàng vợ không vừa, kiếm tìm tên Gia Minh phong độ kèm cặp.
Nếu nói thật ra thì càng không được, người ta sẽ đánh giá Lạc Thiên là đồ xấuxa, lừa dối vợ và anh trai để đi tán gái, thậm chí là chị dâu tương lai khôngchừng.
Kiểu gì thì danh dự của Lạc Thiên cũng bị bôi nhọ, ít hay nhiều về mức độ, nên…chọn phương án thứ nhất, cả Lạc Thiên và Khả Vy bị tố cáo, Lạc Trung mất hìnhảnh trong mắt Dương Mẫn - phương thức tối ưu san sẻ nỗi niềm cho cả ba.
- Sao, nói gì đi !? Anh định nói anh là Lạc Trung hả ? - Phi Hàm cự tuyệt. Côghét nhất những ai nói dối.
Hẳn tinh ý sẽ nhận ra rằng cô đang chờ đợi lời giải thích từ anh chàng có têntrong giấy khai sinh là Lạc Trung nhưng hiện thời là Lạc Thiên. Anh chàng đólúc này đã đau đầu lắm rồi, mệt, không thể nghĩ được gì hơn nữa.
- … Anh là… Lạc Thiên ! - Đành là thế, nói ra câu này mà lòng nặng trĩu, LạcTrung bấm bụng đứng bên cạnh Khả Vy, ngậm ngùi, vậy là hết. Cô ấy sẽ không baogiờ muốn nhìn mặt anh nữa, còn em dâu, chắc sẽ giận anh nhiều.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc