Vợ ơi là vợ! - Chương 88

Tác giả: Lạc Hồng Bảo

- Này cô, chúng ta đi bar đê! - Con Cáo ở nhà vốn không thích hình ảnh anhchăng hoa bên ngoài, không lí gì con nhỏ này lại kết. Nhìn con nhỏ có vẻ ngoanngõan, ắt sẽ không hài lòng khi mình ăn chơi quá đà, rồi sẽ tìm cách rút lui.
- Dạ!
- Để xem nào, đã đi chơi phải vào câu lạc bộ nào rộng lớn mới đã! - Lạc Thiênnghĩ ngay tới quán Gia Gia mới khai trương không lâu, bây giờ là chiều, mấy khiđám thanh niên bạn anh tụ tập vào thời gian này, do đó không lo lắm việc bịphát hiện.
*
Lạc Trung nhận được một tin nhắn, anh định không xem nhưng tin nhắn cứ lườmlượp gửi đến, bắt buộc anh phải coi. Thì ra là Vũ Gia Minh, anh gửi tin nhắn để“dạy” học trò.
- Tôi… có lẽ bị câm nặng bởi em mất rồi!
Vũ Gia Minh chỉ còn nước ôm mặt, nắm chặt chiếc di động như muốn Ϧóþ vụn. Vừarồi Phi Hàm nói là anh ta bị sốt, thì phải biết cách đối ứng là cảm nắng, thếmà ông tướng lại dịch thành…
Khả Vy nghe thấy cười rúc rích càng làm Gia Minh điên hơn, anh bịt miệng cô choyên lặng.
- Anh vẫn nói được đấy thôi!
- Phi Hàmhẳn đoán ra có người đứng ở ngoài chỉ điểm.
- À à, ý tôi là…
- Là gì?
- hơn nữaPhi Hàm còn đoán được nội dung tin nhắn của chiếc điện thoại trong tay LạcTrung, nhưng cô cứ hỏi.
- …
- LạcTrung lúng túng, anh không thể dịch nổi.
Thấy vậy Vũ Gia Minh đành đổi chủ đề giúp, không biết ai mới là người đangchinh phục người đẹp đây.
- Tôi… có thể mời… em một điệu nhảy được không?
- Lần này anh chắc là đã dịch đúng chứ?
- Phi Hàmnói để lộ nét duyên dáng.
- Không, chính xác!
- LạcTrung đúng là quá thật thà.
- Vậy thì xuống sảnh lớn! Tôi không thích không khí trong phòng này!
- Phi Hàmchủ động mở cửa.
Vũ Gia Minh vội vã khuân Khả Vy nấp lẹ vào một góc khuất, nói là khuân bởi anhkhông để cô đi bằng chân, tiếng giày cao gót sẽ tạo tiếng động, cánh tay phảianh ôm trọn lấy vòng eo cô mà bê đi. Không nói quá nhưng một khi đã có quân sưlà Vũ Gia Minh rồi thì khả năng thành công của Lạc Trung rất lớn, anh rất nhiệttình giúp đỡ bạn bè trong chuyện tình cảm.
- Nhanh lên, đi xuống! - Vũ Gia Minh kéo Khả Vy đi theo, quyết tâm vào vụ nàyphải biết.
Việc chọn bài nhạc dance toàn quyền do Vũ Gia Minh sắp đặt, một bản cổ điển,đồng thời thay đổi không khí của sàn nhảy luôn.
Khả Vy đứng bên cạnh, lén nhìn theo Lạc Trung, cô thầm ước, ước gì có một ngườidành tình cảm cho mình như anh ấy dành cho cô gái Phi Hàm. Vũ Gia Minh nóiđúng, cô ghen tỵ, ghen vì chưa được ai yêu thương như thế, và đương nhiên nếuđược chính người chồng yêu thương như thế thì còn gì bằng, nhưng chồng ở đây làai thì cô chưa xác định được. Lạc Thiên đơn giản là người giữ tạm giùm cô vịtrí của một người chồng mà thôi. Và chuyện vun vén cho người khác thật là hay,cô quyết định cùng Gia Minh giúp đỡ “đôi bạn trẻ”.
- Khỉ thật!
- Sao thế?
Lạc Trung vẫn còn chưa biết bắt đầu điệu nhảy với người đẹp thế nào mà Vũ GiaMinh lại không thể giúp, anh đang tìm một bạn nhảy cùng mình để trình diễn từxa cho Lạc Trung học tập. Mấy cô nàng nhân viên thì quá chi là nhăng nhít, mấyem xinh tươi thì đeo bám ghê quá, còn cô gái Khả Vy này lại là người có chồng.Không lẽ anh lại tự diễn một mình. Nghĩ là làm, anh đưa tay lên không trung, ýchỉ để đôi tay phụ nữ đặt lên đó, rồi sẽ hôn nhẹ lên tay và đặt tay còn lại lênhông.
- Anh làm trò gì đấy? - Khả Vy trố mắt ngạc nhiên, không thể hình dung lại cómột con rối mang tên Vũ Gia Minh ở đây. Cô còn chưa hiểu thì làm sao người đứngxa chừng mười mét là Lạc Trung lĩnh hội được. Vì vậy Vũ Gia Minh lại soạn thảomột tin nhắn.
Túi quần của Lạc Trung rung lên một hồi, anh cảm nhận và nhìn xuống, Phi Hàm ýtứ:
- Cho anh một phút để đọc tin nhắn !
- Điều màPhi Hàm không quá nhàm chán với Lạc Trung là bởi dù anh đã có sự “đỡ đầu” củachuyên gia tán gái Vũ Gia minh nhưng anh vẫn đơ người như khúc gỗ. Cô cười đểchữa ngượng cho, thầm nghĩ tên Vũ Gia Minh tâng bốc anh chàng này quá đáng.
- Anh hãy làm theo tôi! - Khả Vy đọc lên lời văn bản mà Vũ Gia Mình vừa nhấnnút gửi, hóa ra là vậy. Cô có chút thắc mắc, Lạc Trung đã từng nhảy rất điêuluyện với Nhược Lam rồi cơ mà, cớ sao lại đực ra như tảng đá, hay vì đứng trướcngười đẹp làm anh quên hết tất cả, mà Nhược Lam cũng đẹp. Đây chính là sự khácbiệt giữa tình cảm bạn bè và nam nữ mà Khả Vy chưa tìm ra câu trả lời.
Vũ Gia Minh độc tấu khiến không ít nhân viên bảo vệ đứng gần đó hỏi han, anhkhông hé ra một lời. Giúp bạn là giúp đến cùng.
- Anh sai rồi, phải bước chân phải lên trước! - Khả Vy chọc, tại sao anh takhông để mình nhảy cùng nhỉ, hay vì khinh mình không biết nhảy chứ. Xí, ta đâyđã từng được đào tạo học cẩn thận rồi nhá, có bảo mình nhảy cùng cũng không chođâu!
- Ai bảo cô thế ? Phải bước sang ngang như thế này !
- Sai toét ! Nhìn đây ! - Khả Vy đứng song song tập cho anh xem. Đi được vàibước thì quên béng, chỉ tại trong lúc học cô toàn kì kèo thời gian với thầygiáo nên giờ chẳng nhớ.
Lạc Trung bị mắc kẹt, thấy Gia Minh và Khả Vy cứ tranh luận làm anh không biếtlàm thế nào nữa. Phi Hàm quyết định ngoái lại coi xem quân sư của anh giở trògì.
- Cô ta quay lại kìa!
Khả Vy nhanh chóng đứng áp mình vào Vũ Gia Minh, hai người hòa vào bản giaiđiệu trong vô thức. Ăn nhập từng động tác của nhau một cách hòa hợp, bàn tay côđặt trên tấm lưng anh.
Và đó cũng là lúc phiên bản Lạc Trung bước vào cùng Dương Mẫn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc