- Lỡ cô ta thích chồng em thì sao ? - Khả Vy nheo mắt, khoanh tay trân trốinhìn Lạc Trung. Cô không hề lo thừa một chút nào, cô còn lạ gì cái tính đào hoacủa chồng. Giả dụ như cô mà có quyền của một người vợ thực sự thì đã đóng góichồng và nhốt vào tủ kính để trưng bày.
- Cái này thì… anh cam đoan là không! Em dâu cứ yên tâm !
- Biết làm sao được chứ ?! Lỡ cô ta bám theo chồng em như đỉa đói…- Khả Vy đãnắm rõ đầu đuôi câu chuyện, Lạc Trung khù khờ kể hết lại dù đã thống nhất vớiLạc Thiên giữ kín chuyện này. Căn bản là anh không muốn hai vợ chồng hiểu nhầmnhau.
- Thì em phải có lòng tin ở chồng em chứ ! Anh thấy nó cứ mở miệng ra là nhắctới Khả Vy hoài à, em khỏi nghĩ ngợi, mặt khác vì nó muốn giúp anh nên sẽ làmmọi cách để cô gái đó ghét một Cao Lạc Trung, chẳng liên quan gì tới Lạc Thiênđược đâu… - Lạc Trung bèn dùng cách thêm mắm muốn để gắn kết tình cảm, nếu anhkhông nhầm thì người nhắc đến tên Khả Vy nhiều nhất phải là Vũ Gia Minh mớiđúng, còn em trai anh hay dùng từ “vợ” hơn.
Khả Vy nghe từ Lạc Trung những lời lẽ này trong lòng nhẹ nhõm, cô đặc biệt tintưởng anh chứ không như ai kia, người lớn mà tính tình hay chấp vặt. Người nhưLạc Trung không thích đùa thế nên chỉ cần hình dung mỗi lời nói của tên chồngđều gắn tên mình đủ khiến con tim rộn ràng mà cô cho là hiện thực.
- Vào đây! - Vũ Gia Minh mở cửa bước vào, anh đi cùng một người khác - Xin lỗiđã để anh đợi lâu !...
Cánh cửa đột ngột mở từ bên ngoài khiến Lạc Trung và Khả Vy quay ra đồng thời,chưa hiểu chuyện gì.
- Ơ, tôi nhầm… tôi hẹn với anh cậu… ! - Vũ Gia Minh thấy người đàn ông hao haogiống Lạc Trung nhưng không tin vào mắt mình lắm, nếu giả thiết là đúng thì anhchồng và em dâu ở trong phòng kín của vũ trường để làm chuyện gì được chứ ?,chắc hắn là tên Lạc Thiên, nhìn kiểu thời trang thì biết, mới lại ánh đèn dìu dịukhó đoán. - Hai người cứ tự nhiên ! - anh kéo người đi cùng ra hành lang, tếnhị cáo lui.
- Gia Minh! Anh là Lạc Trung đây! - rõ khổ, đừng nói là Lạc Trung sẽ lại phảithuật lại sự việc cho kẻ thứ tư ngọn ngành. - Cậu hôm nay hẹn anh có việc gìthế?
- Lạc Trung? - Vũ Gia Minh mới để ý kĩ, đúng thế thật, anh liếc Khả Vy một cáinhưng không thèm chào, vết trầy ở sau lưng vẫn còn nhức nhối. - Giới thiệu vớianh, đây là Phi Hàm! - không hiểu quan hệ giữa nhà họ Cao thế nào mà hai ngườikia lại ngồi đây để gọi hai cốc nước lọc, lạ lùng !
Phi Hàm là ai ? Đó là một vũ nữ xinh đẹp nhất nhì trong tổng số những nhân viênlàm việc nghiêm túc cho các vũ trường thuộc quyền sở hữu của Vũ Gia Minh. Cômang vẻ cao sang kiêu kì, một nét đẹp thánh thiện hiện lên trong đôi mắt nâutròn, lại có chút gì đó sắc sảo nơi khóe môi, hội tụ tinh túy của tạo hóa. Sởhữu thân hình nóng bỏng nhưng lại luôn chú ý đến cách ăn vận khiến cô trở thànhmột đóa bách hợp tinh thiết trước ánh nhìn của mọi người. Do một vài điều kiệngia đình đưa đẩy cô tới chốn bụi trần bẩn thỉu, tuy nhiên may mắn thay, Vũ GiaMinh đứng ra là người bảo kê trực tiếp nên danh phẩm và giá trị của cô luônđược gìn giữ.
Vũ Gia Minh là bạn tốt của Tuấn Kiệt và Lạc Trung, anh đã từng giới thiệu bạngái cho Tuấn Kiệt và cậu ta rất thích, không lẽ nào lại để Lạc Trung cô đơn.Anh đã cố tình chọn màu áo sẫm màu để tôn lên vẻ đẹp cho kiều nữ kề bên. PhiHàm đoan trang trong chiếc váy màu đỏ bóc đô, chân váy xẻ một đường vừa phải,làn da trắng hồng phủ nhận sự góp mặt của hiệu ứng ánh sáng xung quanh. Cô hoànhảo tuyệt đối.
Vừa nhìn thấy Phi Hàm, Lạc Trung đã ngây ra một lúc, chiếc đồng hồ sinh học củaanh rơi vào ngưng trệ. Anh không biết cần phải mời khách ngồi hay đang muốn kéodài giây phút đầu tiên này. Có một sự phủ nhận thứ hai tương đồng với khônggian, đó là việc có mặt của Vũ Gia Minh và Khả Vy lúc này trở nên thừa thãi. VũGia Minh đã nhằm ai thì không thể lệch, anh tin họ là một đôi trời sinh. CònKhả Vy trước nay vốn không tin vào tình yêu sét đánh, nhưng nhìn anh chồng đờđẫn, cứng lưỡi trước sắc đẹp mĩ miều kia thì đã nửa tin. Người ta vẫn hay nóiđàn ông yêu phụ nữ từ ánh nhìn đầu tiên.
- Chào cô! - Khả Vy giữ phép giao tiếp cúi chào, đứng trước cô gái này cô chẳngtự tin chút nào, thậm chí còn có thể đặt mình là bông hoa héo bên cạnh. Cũngnhư Gia Minh, cô tỉnh bơ đối tượng.
- Gia Minh, anh dẫn tôi đi tranh giành khách với kẻ khác chắc ? Tôi có nhiềuviệc phải làm, không rảnh, cáo từ! - Phi Hàm tỏ ý khinh khỉnh, hướng gót giầyvề phía cửa.
Vũ Gia Minh ngay lập tức phát tín hiệu cho Lạc Trung, bảo anh nhanh nhẹn mở lờigiữ người đẹp lại.
- Mời… mời cô ngồi…!
Ngay đến cách ăn nói cũng cho thấy sự nhút nhát, Vũ Gia Minh thở dài, anh đànhxuống giọng với Phi Hàm thay.
- Chẳng phải anh ta có phụ nữ bên cạnh rồi, tôi ở lại thì ý nghĩa gì? - Xuấtthân hiện tại của Phi Hàm vẫn phải là người tiếp khách cho những quán karaoke,có khác thì cao cấp hơn các pg thông thường, cô liếc nhìn Khả Vy.
- Cô gái này à? Ha, Cô ta đến để gặp tôi, Khả Vy, cô không phải muốn nói rấtnhiều điều với tôi hay sao? Chúng ta ra ngoài nói chuyện! - Vũ Gia Minh thôngminh hơn Tuấn Kiệt nhiều, nếu anh chàng Tuấn Kiệt không thể tìm cách đuổi TriệuĐông Kỳ đi trong buổi gặp mặt của anh và Nhược Lam thì ngược lại, anh luôn cócách biến lạ thành thân.
Khả Vy chẳng hiểu gì đã bị kéo ra ngoài, trong phòng chỉ còn Lạc Trung và PhiHàm.
*
“Lạc Trung” hoàn thành miếng thức ăn cuối cùng, bụng no căng, toàn thực phẩmbéo nhiều chất bảo quản. Anh đã “vô ý” bỏ giày khỏi chân và vắt hẳn lên một cáighế bên. Dáng ăn hao hao họ hàng nhà lão Trư, nếu nói anh tuổi Hợi hay sinhtháng Hợi vào hoàn cảnh này thì mặc nhiên là đúng. Dương Mẫn trái lại, cô chỉdùng nước ép trái cây. Theo như anh được biết, phụ nữ ghét nhất đàn ông thamăn, keo kiệt và hay để ý vặt.
- Cô có nhìn thấy anh chàng ngồi cách chúng ta hai bàn không? Anh ta mặc cái áomàu chóe lọe, phảm cảm quá! Đã thế cái bà béo ngồi đằng sau cô cứ nhìn tôi chớpchớp mắt hoài! - Anh nhổm người tiến sát gần mặt Dương Mẫn để nói, ra bộ bíhiểm.
- Hì hì, chắc do anh… hay hay… nên cô ấy quan tâm ! - Cô rất biết cách nói giảmnói tránh cho “Lạc Trung”.
Bó tay, hay cái gì hả cô em, tôi phải làm thế nào cô mới về bảo cha tôi dẹp cáivụ mai mối này đi. Lạc Thiên thi thoảng lại đưa tay lên mũi, giả vờ ngoáy rồibắn gỉ ra ngoài không trung. Nhưng động tác của anh dứt khoát và không thật nêncàng khiến đối phương hiểu lầm, rằng: anh đang làm dáng, và những hành động đờithường này vô cùng nam tính.
- Của ai người ấy trả! Tôi ăn thì tôi trả, còn cô ăn thì cô tự trả! Ok?... Bồibàn!