Vợ ơi là vợ! - Chương 85

Tác giả: Lạc Hồng Bảo

- A men ! - Anh lắc đầu mệt mỏi, biết bao giờ cô gái này mới trưởng thành, đànhchiều lòng.
Tuy nhiên Khả Vy dường như đã quên chữ Gia trong từ Vũ Gia Minh, nơi đây chínhlà “ngân hàng” lớn nhất của anh ta, và tất tần tật đội ngũ bảo vệ phải thuộcnằm lòng khuôn mặt cô. Đông Kỳ giơ tấm thẻ ra, anh hợp pháp đi vào, còn Khả Vyđương nhiên không có cơ hội.
Rõ là ngớ ngẩn, cái tên Vũ Gia Minh ấu trĩ vừa thôi chứ, mình có làm gì hắn đâumà cấm vận mình. Đáng ghét!
Khả Vy để cho anh chàng tác giả được mở mang tầm mắt, cô không thèm vào nữa,Triệu Đông Kỳ gọi cho cô một chiếc xe để về rồi mới an tâm vào.
Chiếc taxi đi chưa rẽ khỏi con phố, Khả Vy đã nhìn thấy chiếc xe màu vàng đặctrưng của Lạc Thiên lướt qua, biết ngay mà, gã vào vũ trường ! Có khi nào gãbiết mình ăn trộm đồ sẽ sinh sự, cô bối rối đề nghị xe quay đầu lại đuổi theo.Chờ cho đến khi người đàn ông trong xe đi xuống, mặc một chiếc áo sơ mi màu đỏ,quần jean mài thì cô có thể cam đoan mình sẽ cầm νũ кнí đánh ghen…
- Lạc Thiên, ai cho phép anh… vào đây ? - Sau dấu ba chấm, giọng cô lí nhí hẳn,anh có quyền đi tới mọi nơi mà anh muốn, ngay từ đầu hai người đã thống nhấtvới nhau về điều đó.
“Lạc Thiên” giật thóp mình, anh chàng lo lắng không biết nên trình bày kiểu gì.
- Em dâu à!!!!!!!! Thật hay khi gặp em ở đây! - Lạc Trung cố bình tĩnh quay lạibắt gặp đúng cảnh tượng của một cô gái cầm túi xách nhằm thẳng vai mình, sắpsửa tung chưởng.
- À… là anh chồng…! Em… ! - Khả Vy lập tức rụt động tác lại, sượng sùng.
- Anh vào đây để gặp Gia Minh, không có như em tưởng đâu, còn Lạc Thiên, nóđang ở công ty. Nó là người có trách nhiệm, nghỉ phép mấy ngày mà vẫn tranh thủquán xuyến công việc. Ha ha! - Lạc Trung nhanh trí nói dối, nếu nói rằng emtrai đang ngồi bên cô nàng Dương Mẫn thì thật tai hại, không khéo em dâu sẽ xửcả anh mất.
- Dạ dạ, em có tưởng gì đâu… anh cứ gặp đi…! Em về trước…
- À ờ… hay là em đi cùng anh luôn! - Lạc Trung sợ Khả Vy đi tìm Lạc Thiên thìkhốn, Dương Mẫn mà biết kế hoạch của hai anh em lại càng nghiêm trọng hơn, hỏnghết.
*
“Lạc Trung” phiên bản Lạc Thiên hoàn toàn khác xa với bản gốc, về căn bản ngườithợ chép lại đã cố tình thay đổi hình tượng. Và người thợ chép đó đang có mặttại một nhà hàng đồ ăn Tây, muộn hai mươi ba phút bảy giây.
- Xin chào anh ! - Dương Mẫn thỏ thẻ cúi dầu trang nhã, cô vận một bộ váytrắng.
- Ờ ! - Phiên bản này ngồi xuống trước quý cô, vẫy tay gọi bồi bàn một cách vộivã.
Trước mắt Dương Mẫn là một “Lạc Trung” bằng xương bằng thịt, áo Vest bên ngoàimàu đen, sơ mi bên trong cài cúc qua loa, đến nỗi mà chệch nhau, cái cúc trêncài với khuy dưới, mái tóc chải chuốt một cách quá đáng, tỏa ra thứ mỹ phẩm namđặc trưng, nhưng khuôn mặt lúc nào cũng nhăn nhó như ông cụ non. “Lạc Trung” đãđổi địa điểm của cuộc hẹn để kéo dài thời gian hoán đổi, anh chọn cửa hàng đồăn nhanh, không hợp với một cuộc xem mặt chút nào. Để tránh trường hợp ông Caocử người đi theo dõi, anh đã dùng hoàn toàn đồ của bản gốc, cố tình phô điệnthoại và máy tính mà bản gốc vẫn hay dùng ra, anh đang chứng tỏ mình là Cao LạcTrung.
*
Lạc Trung thật tìm một chỗ yên tĩnh nhất trong vũ trường mời em dâu ngồi, thithoảng lại quay ra cười cười. Khả Vy cũng không tiếp xúc với anh nhiều nênngoài việc cười đáp lại cũng chẳng biết làm gì, khi cười chán rồi thì mỏi hàm.Nhìn anh ta đầy nghi hoặc, cô không nhầm thì phong cách ăn mặc này của anhgiống với Lạc Thiên như đúc. Nếu không nghe giọng và cách diễn tả trên khuônmặt thì hai người chẳng khác sinh đôi.
- Anh có việc gì à?
Lạc Trung liên tục nhìn đồng hồ, anh chẳng có việc gì, chỉ là muốn giữ cô emdâu lâu thêm chút nữa, để em trai hủy hoại hình tượng của mình trước mặt nàngDương Mẫn rồi sẽ trả hai đứa về với nhau. - Không! Anh chẳng có việc gì cả! Emdâu uống nước đi!
- Em thật không ngờ anh cũng đến những nơi thế này đấy!
- À thì… thi thoảng thay đổi không khí cho vui vẻ chút xíu. Nhưng em yên tâmđi, Lạc Thiên không còn khái niệm với những nơi này đâu, em trai anh, nó rấtthương yêu vợ, không ham chơi la cà nữa đâu.
- Thế anh đóng giả chồng em làm gì ?
- Hả? Sao em biết anh và cậu ta hoán đổi ?
- Vậy là đoán đúng rồi, anh khai thật đi, tại sao lại giả danh Lạc Thiên, anhmuốn gì ? - Khả Vy ép cung, cô đã nghi ngờ ngay từ đầu mà, tên anh chồng này cógì đó không trung thực, khác hẳn với phong thái hằng ngày vốn có.
*
Phục vụ bàn mang danh sách đồ ăn tới cho phiên bản “Lạc Trung”, vẫn thái độGentleman first, anh mặc nhiên nhai nhồm nhoàm không thèm mời mọc người ta.
- Anh ăn chậm kẻo nghẹn! - Dương Mẫn từ tốn dùng món pizza bò theo cốt cách củamột nàng tiểu thư như mì.
- Của tôi, cô gọi đồ khác đi, tôi ăn hết chỗ này mới đủ! Đàn bà con gái ăn uốnglằng nhằng lắm, ăn đồ dầu mỡ lại sợ béo, tốt nhất cô tự mà gọi! - “Lạc Trung”với sức ăn tương đối khỏe lên tiếng trong khi đang vừa ăn bánh hamburger vừauống cocacola. Con Cáo nhà anh ăn khỏe cực kì, coi như đây đơn giản chỉ là mộtbuổi tập dượt trước bữa ăn đua với nàng.
Dương Mẫn mím chặt môi, ở đâu ra người thô lỗ như vầy chứ. Ông Cao giới thiệurằng Lạc Trung là một ngời nho nhã, kĩ tính và đẹp trai. Trong ba sự quảng cáochỉ có ý cuối đúng. Nhìn anh ta quyến rũ thật, ngay cả cách ăn tạp cũng... thúvị. Lấy một người quá lí tưởng, mọi quy cách đều phải hoàn mĩ đôi khi gây lạisự nhàm chán, có khi nào một anh chàng như này sẽ hay hơn.
“Lạc Trung” tinh ý nhận ra đôi mắt đau đáu của nàng, anh cọ giầy xuống sàn làmthành tiếng “bủm”, mặt giả bộ nhăn nhó. Thế nhưng cô nàng chỉ chống tay lênbàn, đặt các ngón tay che nửa dưới của khuôn mặt, cười duyên dáng.
Giời ạ, hình như con nhỏ này không hiểu mình đang “đánh rắm” thì phải, sao màtối dạ thế. Lạc Thiên thử hình dung ra nếu là Khả Vy, cô ta sẽ cười không ngậmmiệng lại được, rồi phán vài câu như là: cần phải sắm vài lọ thuốc sổ trongnhà, anh ăn ít thôi hoặc nhịn luôn đi cho đỡ ô nhiễm môi trường…
Dương Mẫn thích phong cách phóng thoáng của anh. Cô từ nhỏ đã buộc phải sốnggiữ ý tứ nên luôn luôn bị gò bó, nay càng ngắm anh càng thấy thú vị.
- Ợ! - Thế rồi Lạc Thiên mạnh tay kéo áo ra khỏi cạp, nới rộng thắt lưng. Anhsử dụng ống thanh quản một cách thông minh để tạo ra tiếng xả hơi “ợ”. Thầmnghĩ, quả này anh trai à, đừng trách Lạc Thiên tôi, cũng chỉ vì muốn tốt choanh mà tôi phải phá hỏng khuôn mẫu của anh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc