- Nhưng tôi chắc chắn là mình rất mệt và ngủ say lắm !
- Anh Thiên, anh thấy mấy bọn trẻ con tè dầm có khi nào ngủ dậy chúng thừa nhậnđâu ? Xem ra anh bị mất trí nhớ tạm thời rồi ! - Trần Hùng xua tay, chuyện nàynhàm chán quá. - mà anh cần phải xác minh làm gì ? Hai người
là vợ chồng rồi có còn e ấp nữa đâu mừ ?
- Không ! Tôi rất muốn xác minh ! - Lạc Thiên đang tìm cách sáng tỏ, chuyện nàyrất quan trọng với đời người con gái.
- Thế thì hỏi trực tiếp chị dâu, có thế mà không nghĩ ra ! Chán cậu quá !
- Hỏi thì nói làm gì nữa, không hỏi ! - Lạc Thiên rùng mình nghĩ lại khuôn mặtnon nớt của Khả Vy.
- Chị dâu hung dữ đến thế cơ à ? Em thấy chị dâu hiền lành mà.
- Là Cáo thì có ! - Lạc Thiên đang tự thừa nhận mình mắc hội chứng của đa sốđàn ông trên toàn thế giới : Sợ vợ.
- Vậy cậu muốn chúng tôi giúp gì ?
- Thì trả lời hộ tôi có chuyện gì hay không ?
- Biết ૮ɦếƭ liền ! Việc của anh không hay lại hỏi người ngoài, lần sau thì lắpmáy quay trong phòng nhá !
- Hừ ! - Lạc Thiên không nhận được kết quả từ cuộc trò chuyện này. Anh uống cạnly cafe đắng.
- … À há… Em có một cách rất hay nhưng… - dần dà Trần Hùng và Tuấn Kiệt đi vàođúng vấn đề, tham gia bày mưu tính kế trước sự thành khẩn của người anh em.
- Nhưng sao ? Cách gì ? - Lạc Thiên như vớ được phao cứu sinh.
- Cách này chỉ kiểm chứng được những cô gái nào vẫn còn là thiếu nữ thôi.
- Tức là… ?
- Nếu chị dâu đã từng ăn kem trước cổng, à quên, ăn cơm trước kẻng thì khôngđạt kết quả đâu !
Lạc Thiên suy nghĩ một lúc, anh đã từng hỏi Khả Vy về vấn đề đó trong ngày đầu tiêngặp mặt. - Nhưng là cách gì
?
- Con gái rất hay mắc cỡ và giãy nảy người khi bị đàn ông chạm vào ! Còn phụ nữthì không !
- Nhảm nhí ! - Tuấn Kiệt cứ tưởng cái gì hay ho, còn Lạc Thiên tiếp thu từngcâu chữ.
- Hồi còn nhỏ em đi học hay ghẹo mấy bạn nữ trong lớp, cầm cái 乃út chọc vào gáychúng nó thôi mà đã kêu ầm ĩ, trong khi mẹ cho em sờ bụng lúc ngủ có sao đâu,cả chị gái đã lấy chồng của em cũng chẳng có cảm giác khi em
cù chị ấy.
- Chẳng nói lên điều gì ! Tùy cơ địa mỗi người, cái này ai tính ! - Tuấn Kiệtlấy ngón tay thọc léch Trần Hùng,
làm cậu ta suýt thì té ngửa.
- Thế thì chẳng có cách nào đâu ! - Trần Hùng bực mình bỏ cả viên đá trong cốcnước lọc vào trong áo Tuấn Kiệt khiến anh lạnh buốt giãy nảy.
- Khoan đã ! Trần Hùng nói có lý đấy ! - Lạc Thiên phán quyết. Cái lần Khả Vygiẫm lên giầy anh đã vô tình chạm tay vào chỗ nhạy cảm của cô khiến cô phản ứngdữ dội đánh anh một phát trái ngược với những cô gái ở phòng trà còn chủ độngmời gọi người ta ᴆụng chạm.
- Đơn giản lại hữu hiệu, không hỏi trực tiếp chị dâu thì hãy để ngôn ngữ cơ thểcủa chị dâu lên tiếng ! Cố lên anh Thiên, em tin anh sẽ có câu trả lời !
- Nhưng… làm cách nào… ?
- Cái này cậu còn phải hỏi nữa ? Vợ chồng thiếu gì cảnh gần gũi. - thôi thìTuấn Kiệt xuôi theo suy nghĩ cực đoan của Trần Hùng.
- Ờ thì cứ ví dụ thử đi ! - Vợ chồng theo nghĩa thông thường là thế nhưngtrường hợp của anh là đặc biệt.
- Lạc Thiên bạn tôi ơi, cậu đã từng ngọt ngào với bao nhiêu phụ nữ mà ngay tớivợ mình cũng phải để bày cách, thật là… Thế này nhé, giờ chắc chị dâu đang nấucơm ở nhà, cậu mua một bó hoa về rồi vào bếp ôm lấy cô ấy, giục dịch đôi taylên trên hoặc xuống dưới sẽ có ngay kết quả!
Lạc Thiên tiêu hóa ngôn từ, dần dần tưởng tượng về cảnh đó :