: cảm giác hiện tại không nói lên sự phạm tội. Rõ ràng Lạc Thiên không hề nhậnthấy chút ít dư vị của một cuộc âи áι, cơ thể này vẫn vẹn nguyên, không hề códấu vết cọ xát nào, đôi môi cô dù mang đầy hóa mĩ phẩm, mà môi anh lại vô cùngsạch sẽ, thậm chí không hề có một hương thơm nào của cô vương trên anh, mọi thứđều không có gì khác lạ nằm ngoài sở hữu của anh. Giả dụ như hôm qua hai ngườiđộng phòng cũng phải tồn tại một chút ít dư vị quyến luyến, hoàn cảnh này chỉtrừ vật chứng chiếc áo sơ mi đã làm phép dịch chuyển tức thời từ anh sang côthì đều không nói lên điều quan ngại.
Trước khi kết hôn anh đã chấp nhận không động chạm đến cô gái này, đổi lại côta cùng thế. Có lẽ nào men rượu đã làm anh mất kiểm soát? Trên tay anh lấp lánhchiếc chẫn cưới, bên tay cô cũng vậy, anh không yêu cô, tại sao lại xảy ra việcnày... ?
Khả Vy khẽ trở mình, Lạc Thiên nằm rạp và chùm chăn kín nhanh chóng. Cô gái nàytrước khi lấy anh còn trinh trắng, hoàn toàn không phải loại gái bao, về phẩmgiá vô cùng đáng quý và cần được tôn trọng, chính điều này khiến anh vô cùngtội lỗi. Không ngờ lãng tử có lúc gặp phải tình huống dở khóc dở bi ai, có baogiờ anh nghĩ mình trở thành một kẻ vô chừng mực với một nửa tạm thời của mình.Bước vào thế bí, anh giả vờ nằm ngủ tiếp để tìm phương pháp tối ưu.
Anh cứ nằm im lìm, suy nghĩ vắt óc. Nếu cô ta biết liệu có tha cho mình không,dù gì cũng là vợ chồng rồi, chuyện này không có gì lạ lẫm nhưng cô ta có yêumình đâu...? Duy chỉ có một cách thỏa đáng là làm bạn trăm năm với cô ta mớimong được tha thứ, mà cần gì cô ta phải tha thứ, đối với đàn bà chỉ cần có tiềnlà mua được tất cả, không, nhưng cô ấy còn tương lai ở phía trước, mình đangnghĩ gì vậy, ôi đau đầu quá !
Lạc Thiên đấm vào trán vài phát, anh là một nhà kinh tế, anh biết cách cân đođong đếm giá trị của đồng tiền, khẳng định về thuật ngữ mua bán trao đổi giữatiền tệ với vật chất và tinh thần luôn luôn đúng. Đối với lĩnh vực tình cảm,anh cũng là nhà chuyên môn, đẳng thức :
tiền =tình yêu + hạnh phúc
luôn cócách phản chứng, thế nên đứng trên hai lĩnh vực này nói về cuộc hôn nhân vớiKhả Vy, anh đã nuốt trọn phần lợi nhuận, chỉ chừa lại về bên cô hàm tổn thấtvới hệ số tăng dần đều. Cô phải lấy anh rồi li hôn, con gái mang tiếng một đờichồng đã là bất hạnh lắm rồi, bản thân anh tuy theo đuổi lối sống phương Tâynhưng vẫn duy trì tính gia trưởng coi trọng cái ngàn vàng của vợ thì nhữngngười đàn ông khác, cụ thể là người chồng thứ hai của cô sẽ mất đi sự bình đẳngvới cô. Anh không mong điều đó xảy ra.
Anh chưa từng nghĩ quá khứ, hiện tại và tương lai có yêu cầu thể xác với ngườivợ mười một tháng này mà sự thật như đang trêu ngươi.
Có điều gì đó khiến anh nghi ngờ về những gì mình đang trải qua, có khi nào ảogiác đơn thuần chỉ đánh lừa được con mắt.
Do đó phiên toàn lương tâm được tạm hoãn.