- Để tôi uống giúp!
Ly rượu hướng về Khả Vy nhưng lại có hai cánh tay chặn lại. Một là của LạcThiên, vừa rồi cô nói không biết uống, ghét cái vị đắng của sambanh nên anh đềnghị thay cô dâu xử lí. Đó là điều hợp lệ, lạ lùng là Vũ Gia Minh với bản sơyếu lí lịch trước nay rất thích gái Tây lại kiến nghị không đưa rượu cho côuống.
Đương nhiên vì Vũ Gia Minh bị ám ảnh bởi ly rượu hôm nọ làm anh ăn không ngonngủ không yên, không bao giờ muốn lặp lại cảnh tượng ghê tởm.
- Không! Chén này để tôi uống!
Động lực khiến Khả Vy nuốt trọn thứ màu nâu chính là cô không muốn chú rể bịmất mặt trước bạn bè, ai đời cô dâu lại không nể nang bạn bè anh để uống, mặtkhác cô cũng biết mình đã không phải lễ khi ra khỏi KTV mà không trả tiền lyrượu, thế là xông pha uống luôn. Ngày hôm nay thức rượu này không còn vị đắngđơn thuần nữa mà đã thêm vị ngọt ngào.
Tuấn Kiệt rót thêm ly nữa, Khả Vy tiếp tục, Lạc Thiên đã bảo cô dừng lại nhưngcô không nghe, muốn làm cho những người ở đây tâm phục khẩu phục.
Quản gia Tôn từ xa trông thấy vội vã ngăn cản, Đương nhiên lời quản gia nói KhảVy phải tuân lệnh. Lạc Thiên có thể uống bao nhiêu tùy ý nhưng cô thì khôngthể, cô không được say, phải tỉnh táo hoàn toàn vì mọi phát sinh sau đêm nayphải do cô đích thân tạo nên, không ai khác làm thay được.
Hai thanh niên kéo chú rể vào ngôi nhà. Khả Vy còn bận lùng bùng chiếc váy côdâu, đám cưới này không có tuần trăng mật nhưng không vì thế mà cô phải phiềnlòng, được sống trong căn biệt thự đồ sộ thì còn gì bằng. Phòng ốc khang trang,xây dựng theo lối kiến trúc hiện đại, phần lớn tường là kính bao quanh hứngsáng, bên ngoài là một khu vườn có bàn trà ghế đá. Có hai phòng ngủ, trên danhnghĩa Khả Vy phải ở cùng phòng lớn với Lạc Thiên nhưng cô hoàn toàn được phépsử dụng phòng dành cho con cái sau này hoặc khách đến chơi nhà.
Lạc Thiên vẫn say bí tỉ, sau khi đặt anh xuống giường, mấy người đều ra về,riêng quản gia ở lại dặn dò đôi chút.
- Chúng tôi thực hiện lời hứa với cậu chủ nên sẽ không thể kiểm soát cuộc sốnghôn nhân của hai người. Cô hãy tự chăm sóc bản thân mình và giấu cậu chủ nhữngsắp đặt của chúng tôi, nhớ đấy, không được để lộ ra bất kì sai sót nào, kếhoạch cho rạng sáng hôm sau đây, cô phải làm theo.
- Kế hoạch động phòng? - Khả Vy nhận tài liệu từ ông Tôn rồi ông ra về, cô sửngsốt trước những thứ mà mình sắp phải diễn. Nghiền ngẫm đọc từng chi tiết, haily rượu đã uống cũng không cản trở sự minh mẫn khi cô hiểu được chuyện gì thếnày! Thảo nào Triệu Đông Kỳ đã từng hỏi về “cái gì đó” giữa cô và Lạc Thiên, ralà cái này đây!
Bấm số gọi cho anh ta, cô không nhận được sự trả lời ngoài một tin nhắn tự động,“Hãy làm theo kịch bản đi, làm như thế sẽ tránh được hậu quả sau này, nếuLạc Thiên muốn áp bức cũng không thể giở mánh ức Hi*p cô được!”
Đúng là loạn hết rồi. Cái tên tác giả này không biết theo phe nào.
Lên phòng, rẽ trái là căn phòng mà Lạc Thiên đang say giấc ngủ, Khả Vy buồn bựcđá chân anh nhưng nhận lại chỉ là những tiếng động đều đều, anh vẫn miên mangáy ò ó o.
- Đồ ham ngủ, mai có làm sao thì đừng trách tôi !
Cô đi lên phía đầu giường, bịp mũi anh định gọi dậy thì anh thở bằng miệng, cònxua tay đuổi đi, đúng là con sâu rượu ngủ như ૮ɦếƭ, có bị khuân bỏ sọt cũngchẳng biết. Mặc kệ đấy !
Sau khi chỉnh lại chăn gối ngay ngắn cho Khả Vy đi về phòng, theo dự tính vớilượng thuốc ngủ người ta chuốc trong rượu thì phải tầm 8h sáng mai Lạc Thiênmới tỉnh. Cô cứ ngủ một giấc đã.