Vợ ơi là vợ! - Chương 49

Tác giả: Lạc Hồng Bảo

Lạc Thiên đang chôn chân cùng đám tiên nữ, họ thi nhau hát cho anh nghe giaiđiệu trầm lắng của một bản tình ca buồn, anh nhớ về Nhược Lam, cô chỉ thích hátnhững bài nhẹ nhàng trầm lắng, đám phụ nữ xung quanh lại đang hát về bài ca đó,có thể họ hát không bằng cô ấy, có thể họ đến được với anh nhưng… cái giọngchua loét đi đâu mất rồi. 

Cô ta ra ngoài đã hơn nửa tiếng, đi không trở lại,liệu có thể bị kẻ nào đó trêu đùa quá đáng hay không. Không đâu, cô ta là cáomà, ai bắt nạt được chứ. Hay bị thằng cha nào mời rượu, hoặc bị tên say rượubắt múa may quay cuồng. Cô ta xuất thân bần hàn, chắc không dễ bị lôi kéo đâu.Có khi nào bị mấy lão dê già dỗ ngọt, cô ta ăn tham lắm, nhưng cô ta mới ăn norồi. Với mỗi đề xuất đưa ra Lạc Thiên luôn thìm được một cách chống chế, anhmặc định cô biết bảo vệ bản thân mình, đối với anh chỉ có Nhược Lam cần được chechở thôi.
Nghĩ thế nào anh vẫn quyết định tìm ra ngoài, bỏ lại sau lưng sự ngơ ngác củađám đàn bà.
Đi đâu mất rồi ? Cô ta đủ gan thừa tiết quanh quẩn ở cái nơi này ư ? Nhìn cô taxấu xí thế chắc chẳng ai thèm tán tỉnh ! Anh đã biết hy vọng cho sự an bình củacô hay đang dặn lòng rằng chỉ vì trách nhiệm. Có khi nào thấy mình chê cách ănmặc nên chán quá bỏ về, đàn bà con gái lấy chồng cũng phải biết ý tứ, như thếlà tốt! Nhưng anh nhận ra cô vẫn mang họ Triệu, phải tới ngày mai cơ, có lẽ nàocô tự thưởng cho mình một tối phong lưu ? Nghĩ đến đấy anh không thể ngừng liêntưởng, sự khó chịu len lỏi dần trong ý thức, đi vào đại sảnh tìm kiếm. Phớt lờtất cả những người nào gợi chuyện, anh hết quay trước ngó sau để tâm tới bóngdáng cô nhưng không thấy. Ánh đèn mờ làm anh rối chí, biết tìm cô ở đâu đây.
Anh dần dần lo lắng, chỉ tại mình sơ ý đuổi đi, tại cô toàn biết vâng lời nhữngcái đâu đâu, lúc thì lại ngoan cố bằng được. Vừa bực lại vừa không an tâm, hếtlần này đến lần khác anh bạo dạn mở cửa từng phòng trà. Khi không nhìn thấy côở trong những căn phòng kín đó lòng nhẹ nhõm, lại có chút day dứt.
- Con quỷ nhỏ này biến đâu mất rồi ? - Rút điện thoại ra, anh đã quên lưu số côvào, hay chưa bao giờ có ý định đó.
- Cậu Lạc Thiên ! Cậu đang tìm gì vậy ? - Một bảo vệ tiến tới, hắn thấy LạcThiên tự do xông vào các phòng đặt trước của người khác nên có trách nhiệm ngăncản.
- Không !
Lạc Thiên quay đi, đôi mắt vẫn không ngừng tìm kiếm.
- Có phải cậu muốn tìm tiểu thư họ Triệu phải không ? - Người bảo vệ nói vớilại.
Lạc Thiên tức thì hướng sự quan tâm về phía anh chàng này, tiểu thư gì chứ, anhthầm nhủ, cô ta vừa mới rời xa mình có một lúc mà đã nổi tiếng rồi cơ à, lạigây họa hay thế nào đây, dù nghĩ không tốt về cô nhưng có tia sáng nào đó làmyên lòng.
- Chúng tôi có lệnh cấm không cho Triệu Khả Vy vào đây ! - Nói và chỉ về tấmbiển treo ở góc tường gần lối ra vào, bảo vệ cũng chỉ là người làm theo mệnhlệnh.
Một tấm biển gần giống như lệnh truy nã, trong một thời gian ngắn như vầy đã cónhiều hàng chữ được đánh máy và in ra giấy rồi dán xung quanh. Lạc Thiên thử rangoài cổng, họ còn dán nhiều hơn. Anh đặc biệt chú ý tới dòng chữ : «
Bất kể bạnlà ai, chỉ cần bạn có tên Triệu Khả Vy xin mời cút ngay khỏi lãnh địa này !
». Khôngcó bức ảnh nào, cũng không có gì chứng minh đúng là cô nhưng Lạc Thiên đinhninh là thế. Rõ ràng tên chủ câu lạc bộ này khinh thường Cao Lạc Thiên đây mà,dám cấm Cao thiếu phu nhân vào đây thì to gan lắm. Lạc Thiên nheo mắt giật tấmáp phích đó, chẳng lẽ cô ta bị chúng đuổi đi, vì sao ư ? Theo anh có lẽ vì anhquá cuốn hút, việc mang vợ theo đến chốn này làm các tình yêu buồn bực mà ravề, thế là hộp đêm làm ăn thất bát, đành phải nghĩ ra quỷ kế không cho vợ anhvào. Anh cười ha hả, thấy vậy tên Bự đứng gác cổng trêu đùa :
- Anh Thiên, có phải anh sung sướng khi quý phu nhân không được tới những nơiăn chơi của anh không ? Xem ra anh cũng sợ vợ lắm ! Có gì đâu, đàn ông khôngphong lưu không phải đàn ông, vợ thì chỉ ở nhà nhóm bếp thôi ! - Gã Bự cứ ngỡnụ cười của Lạc Thiên là vì giải phóng khỏi sự ràng buộc khi chơi trò cô dâuchú rể với phụ nữ, thông thường mấy anh chàng đa tình lắm gái theo hay gặp phảimấy cô vợ sư tử Hà Đông lắm, gã vỗ vai Lạc Thiên như thể hiện sự đồng cảm. (Tênnày có mà chạy theo gái thì có !). Gã vừa nhận lệnh tuyệt đối không cho TriệuKhả Vy ra vào nơi đây, đồng thời mới biết cô ta là vợ chưa cưới của cậu hai họCao. Vì là lệnh của Vũ Tổng nên tưởng ông chủ muốn tạo không khí thoải mái chocậu hai Lạc Thiên.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc