- Khó tin nhỉ? Anh lấy vợ hay họ lấy vợ mà lại không hay? - Khả Vy bặp bẹ hiểuđược vài câu tiếng anh giao tiếp.
- Thế sao cô không hỏi kĩ người ta rồi lấy tôi!
Lạc Thiên chẳng cần gì từ cô gái này, thứ quan tâm là tờ đăng kí kết hôn chứngminh cha mẹ sẽ không thể chăm sóc mình.
- Này, khen tôi đẹp đi! - Khả Vy nói mà hơi ngại, khoảng cách giữa hai ngườigần nhau quá.
- Việc gì phải làm thế!?!!
- Thì họ dặn tôi khi ở gần mấy người bạn của anh phải để anh thể hiện tình yêu!- mặt cô thoáng ửng hồng.
- Khỏi!
Lạc Thiên không hù theo trò trẻ con. - Đẹp thì kêu đẹp, xấu xí thì chỉ là convịt bầu thôi!
Khả Vy đành phải nhịn nhục, anh nói đúng, cô đâu có đẹp nhưng cũng chẳng đếnnỗi nào. Hiểu được câu nói một điều nhịn là chín điều lành, cô để yên.
- Hai người vừa ra mắt bố mẹ đấy à?
Lạc Trung để cặp đôi của mình lại gần, anh hỏi chuyện.
- Sao? Có việc gì? Anh sợ tôi lấy vợ trước à?!
Siết Khả Vy chặt hơn, Lạc Thiên rắn rỏi, nhìn thẳng vào mắt cô chứ không thèmđoái hoài đến ai cả.
- Lấy vợ? Cậu sẽ lấy vợ ư?
Đây là một tin động trời đối với con trai thứ của chủ tịch, một kẻ theo chủnghĩa tự do lại đồng ý “game over” các cuộc chơi tại đây là sao?
Nhược Lam câm nín, tiếc nuối cho người con trai này và chính bản thân mình.
- Ờ, chuẩn bị quà cưới cho tôi đi! - Nâng cằm Khả Vy, Lạc Thiên giơ sợ dâychuyền ra trước. - Anh đã đợi giây phút trao cho em sợi dây gắn kết chúng talại từ lâu lắm rồi em có biết không? Yêu em nhiều lắm!
Mặt Khả Vy tự nhiên đổi sắc, có chút gì mếu máo, nghe những lời này mà ớn quátrời. Không hay anh nghĩ gì nhưng cô cam đoan anh đang giễu mình.
Lạc Thiên hoàn toàn làm chủ được hành động, đưa sợi dây đặt lên chiếc cổ kiêusa, khóa móc lại là đặt hai ngón tay lên bờ môi Khả Vy. Con tim anh nóng đếnđiên cuồng, cầu xin người con gái đó thôi đừng hướng mắt về phía mình nữa.
Mắt chạm mắt, Khả Vy có chút bối rối trước sự gần gũi của người khác giới. Đôimắt anh sao mà sáng và cháy bỏng tới thế, như một ngọn đuốc bừng lên giữa giárét, xa lắm, cô thấy mình trong đó.
... Tự dưng cô lại muốn chọc tay cho anh bị mù...
- Anh không cần diễn nữa đâu! - Cụt hứng.
Anh không nói gì, biết hai người kia lặng lẽ bỏ đi để lại sự riêng tư cho mình.
- Và sau đây sẽ là một bản nhạc do Quý ông Cao Lạc Thiên yêu cầu dành cho mộtngười con gái có biệt danh Ống ʍúŧ! Chúng ta hãy cũng thưởng thức!!! - Tiếngngười dẫn chương trình đưa anh về thực tại, ánh đèn trở lại vẻ lung linh.
- Ống ʍúŧ? Cô là ống ʍúŧ của tôi hả?
- Đâu có, biệt danh gì mà kì vậy? Lại là cái ông tác giả bịa linh tinh tùm lumđấy!
Ra vậy, ống ʍúŧ chỉ một kỉ niệm hư cấu trong mối tình nhiều năm của họ.
- Sao họ cứ nhìn chằm chằm vào chúng ta thế?
- Vì sao ư? Vì cái dáng lạch bạch của cô đấy! Nhìn chúng ta bây giờ chẳng khácgì chim cánh cụt đâu!
Mất một phút để ngẫm, Khả Vy mới hiểu vì cách di chuyển chậm chạp của mình.
- Khỉ thật, lão nào chọn cái bài ૮ɦếƭ tiệt này cơ chứ!!!
- Bài hát đang chạy á? Anh chọn chứ còn ai! - Khả Vy cười tinh nghịch - Mà bàinày là gì thế, nghe cứ quen quen, giống quảng cáo kẹo cao
su hồi xưa xửa xừa xưa?
- Rhythm of the rain!
- Không hiểu! - Cô thậm chí còn không nghe rõ anh nói gì.
- Giai điệu của mưa!
Anh đang bức xúc đoạn này:
Listen to the rhythm of the falling rain
Tôi lắngnghe giai điệu của mưa
Telling mejust what a fool I\'ve been
Tiếng mưanhư nói với tôi rằng tôi chỉ là một kẻ khờ khạo
Oh I wishthat it would go and let me cry in vain
Mưa ơi xinngừng rơi để tôi khóc trong đau khổ
And let mebe alone again
Tôi muốnđược cô đơn một mình
Thành ra tự nói mình là kẻ khờ khạo là sao? Nói luôn là ngu ngốc. Cô gái này cógì khiến tay chơi như anh phải thế. Kỳ này mà biết được ai đề nghị cái trò lãngmạn chẳng ra mà sến thì cực kì này thì anh sẽ cho lão biết tay. Bài hát chê baikẻ si tình như anh chắc ? Dù vậy nhưng đứng trên một khía cạnh hướng về ngườicon gái ấy, anh chấp nhận là một gã khờ, sẵn sàng trao trọn con tim và ngặmnhấm kí ức.
Khả Vy kết giai điệu nhồn nhộn, cô không thấy có gì là quá « điêu » cả, ở lứatuổi này thì đây là một mơ mộng.
- Chúng tôi muốn gửi một món quà nho nhỏ cho cặp đôi nào có được sự ủng hộ củatrò chơi sau đây. Các vị có nhìn thấy trên trần bao gồm cả một hệ thống đènkhông ạ ? Giờ đèn sẽ tự động tắt và có duy nhất một chiếc vẫn bật ở một nơi nàođó, thật ngẫu nhiên để dành cho cặp tình nhân may mắn !
- Lại cái trò dở hơi gì nữa đây ? - Lạc Thiên chắc chắn sẽ chỉ đúng chỗ mìnhđứng. Và không sai.
- Phụt !
Đèn rọi chiếu xuống đúng nơi hai người đứng, còn lại tất cả là bóng tối mờ ảodiệu kì. Dù rất muốn trực tiếp hỏi đi hỏi lão quản gia hay một kẻ chỉ đạo nàođó nhưng Lạc Thiên không thể, xung quanh cậu chỉ nhìn thấy những đôi mắt ánhlên nơi mình đứng, tất cả đổ dồn vào mình.
- Trời ơi, họ bắt anh hôn tôi à ? - Khả Vy đã dự kiến đến điều này nên đã tômột lớp son dày. Theo cách này để đánh mất nụ hôn đầu đời thì thật đáng ghi nhớnhưng mới chỉ gặp anh chưa đầy một tiếng, sao có thể.
- Hai người hãy thể hiện một phút thăng hoa được chứ !!!!!!!!!!!
- Cái thằng cha MC kia rõ là vô duyên ! - Lạc Thiên chỉ biết rủa thầm, đâu cầnphải quá quắt một cách hợm hĩnh, chắc sau ngày hôm nay sẽ không có thể diện màđi vũ trường nữa.
Các nhân viên thừa lệnh len lỏi vào đám đông mà nhỏ to để lên cân cho danhtiếng của Khả Vy.
- Tình huống này tôi đã từng thấy ở đâu đó ! - Khả Vy rụt rè.
- Và rồi đôi nam nữ phải tiến hành chứ gì !?!! Nhưng cô nhóc à, tôi là con sóigià đấy ! - Anh cười nham hiểm.