- Thế cô nghĩ tôi đã từng gặp con quỷ cái như cô à? Tôi cam đoan rằng cô là kẻvô duyên nhất trần đời! - Cứ coi như cô ta bị sặc nước thì cũng phải biết ý tứmà phun trào chứ, mắt toét hay sao không thấy mình đứng dưới, chắc chắn là cốtình rồi.
Lí lẽ của cả hai hoàn toàn hợp lí, vấn đề ở đây người trong cuộc không chỉ cóhai, nên góc nhìn một phía của họ không được chấp nhận bởi đối phương. Sau mộthồi đấu mắt, họ nhận ra chẳng khai thác được gì từ nhau, anh muốn gột rửa lạithể xác và thể diện, còn cô chỉ muốn nhét thứ nước đó vào miệng anh để cho biếtmùi vị.
- Anh nói lại coi! Thái độ của anh là gì? Đồ ૮ɦếƭ trôi!
- Tôi còn sống lù lù thế này không ૮ɦếƭ được đâu, mà cô chui từ đâu ra vậy? Ởcái nơi văn minh phồn thịnh này lại tồn tại một nhỏ thổ dân, đúng là chuyện lạ!- Theo anh chỉ có thổ phỉ mới bạ đâu phun nước ra đấy.
Khả Vy thở dốc, chiếc váy đã lấm thấm giọt mồ hôi.
- Nghỉ tí đã! - Khả Vy chưa tìm được câu nào chém chả, cô ngồi xuống giường,vắt một chân lên điềm tĩnh suy nghĩ, tên này còn xấu tính hơn cả Lạc Thiênnhiều nhiều.
- Tôi đây không có thời gian rảnh chơi với thổ dân! Một người thành đạt như VũGia Minh đây luôn bận rộn! - Tuy nhiên anh cũng chưa có đề xuất gì để trả thù.
- Xí! Trước nay tôi cứ đinh ninh rằng đàn ông hễ là trưởng phòng, giám đốc haycái gỉ gi gì đó, ăn mặc lịch sự, nhìn mặt đẹp trai sáng sủa phải là người đứngđắn,... mãi cho đến một ngày tại hạ mới mở mang tầm mắt, toàn một lũ khùng!
- Chị dâu, chị đang nói ai vậy? - Trần Hùng không biết cô đang ám chỉ Vũ GiaMinh, anh hay Tuấn Kiệt đứng cạnh, hoặc là cả Lạc Thiên nữa. Từ “lũ” là sốđông.
- Hahaha, con nhỏ này mà có chồng á? Chồng nó là ai, có vấn đề gì về thị lựchay chức năng sinh lí không? - Thấy ngạc nhiên trước lời nói của Trần Hùng, GiaMinh công kích, - Chỉ có thằng nào đầu bò mới lấy con nhỏ này!
- Trời ơi, nực cười! - Khả Vy rít một hơi khí - Kẻ tiểu nhân này không nói lạimình nên tìm cách nói nhảm đây mà!
- Ai cho phép anh nói Lạc Thiên như thế? - Trần Hùng tức thay thân chủ, đứng vềphe Khả Vy.
- Chẳng lẽ tôi nói sai à? Tôi nói con bé này vừa bẩn tính, nói năng thiếu suynghĩ, đã xấu bụng lại còn xấu mặt ! - Gia Minh làm bộ mặt xám xịt.
Xem ra anh chàng này nói không sai, Tuấn Kiệt và Trần Hùng đồng quan điểm, LạcThiên sao lại chọn cô được chứ. Khuôn mặt cũng ưa nhìn nhưng không lấy gì làđặc sắc, tính nết thì đến ngày hôm nay họ đã tường minh,nhưng những gì anhchàng Gia Minh kia nói âu cũng là nói chính bản thân anh ta đấy chứ, hai ngườiđành nhìn nhau nhịn cười.
- Mấy người IM giùm một lúc đi !!!!! - Lạc Thiên từ phòng ngủ nhỏ bên trongbước ra, mặt anh đỏ ngàu.
Sự xuất hiện của kẻ thứ năm bất giác làm bốn người còn lại giật mình. Họ trântrối nhìn anh.
- Thằng kia là ai mà dám lên lớp ở đây ? - Gia Minh nhìn bộ quần áo xộc xệchcủa anh ta, lại còn cầm một chai rượu trên tay chẳng khác bộ dạng một tên sayxỉn.
- Là… chồng chưa cưới của cô Triệu đây ! - Tuấn Kiệt lên tiếng.
- Haha, đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã !
Tiếng cười sản khoái phát ra ngay lập tức đã bị chai rượu từ cự ly mười mét phitới. Lực đủ mạnh nhưng hướng nhắm bị lệch nên lao thẳng vào tường, ngay vừachạm vào mảng vật chất đã phát ra một tiếng xoảng vô tình, dung dịch bên trongbắn tung tóe cùng những mảnh thủy tinh, tựa như con tim của một chàng trai saumột nhịp đập cuồng nhiệt tan vỡ thành những vụn nhỏ sắc lẹm, chọc rách hoàntoàn huyết mạch trong cơ thể khiến máu ồ ạt chảy.