Các tiểu cô nương quý tộc hằm hằm ghen tị với cô, như muốn nói rằng cô từ đâura mà dám giữ khư khư Lạc Thiên làm chồng. Có người túm năm tụm bảy phán xét vềhình thể, tư cách và phẩm giá, đó còn tế nhị, có kẻ còn đi tới mà huých vào bờvai cô một cách тһô Ьạᴏ : Con nhỏ này mày chỉ đáng xách dép cho bản cô nươngđây ! Đúng, họ đều có quyền coi thường. Không chừng nếu được sinh ra trong mộtgia cảnh giàu sang, Khả Vy cũng cho phép mình kênh kiệu với thiên hạ, thực tếthì cô chỉ là cô, nhờ bóng nắng của cái từ « con dâu nhà họ Cao » mà ngẩng màymặt. Vậy nhưng cô sẽ diễn thật tốt, diễn đến cùng vai diễn của mình, hoàn thànhđể đáp lại ơn huệ của người ta.
Nhạc điệu chuyển dần sang bản ballad trầm lắng, một bữa tiệc thường luôn cóphần khiêu vũ nhẹ nhàng này. Các cặp đôi sẽ kết cặp và tận hưởng giai điệu ngọtngào của những nốt nhạc trầm bổng. Giống hệt như bữa tiệc nhà họ Cao, có lẽ LạcThiên lại phải ngượng ép với mình chăng ?
Không như Khả Vy dự đoán, Lạc Thiên dời khỏi bàn rượu, rảo bước đi về phíaNhược Lam, tay nắm chặt đề phòng ai đó có ý đồ ngăn cản anh gặp cô phải bị ănđấm. Khả Vy lủi thủi đứng một mình như thế, cô cần phải luyện tập dần những khimột mình, cuộc hôn nhân này vốn phải thế… tự gặm nhấm sự cô đơn.
Một vài cặp đôi đã sải những bước đầu tiên, vẫn còn nhiều người đứng đơn lẻ.
- Vũ Gia Khánh ! Anh cứ nhớ tôi đấy !
- Tâm Như ! Cậu bình tĩnh lại xem nào !
- Bình tĩnh ? Tôi bình tĩnh làm sao được ! Thằng cha đó dám từ chối tình cảmcủa tôi, đã thế còn vô tình vô nghĩa, được lắm !
Thù này quyết phải trả.
Cô gái có tên là Tâm Như lòng đang nổi một cơn tam bành, cô là con một thươnggia khá giả, một nàng tiểu thư đỏng đảnh, bạo dạn trong quan hệ nam nữ. Trongbữa tiệc này cô đã bày tỏ trái tim mình cho thiếu gia nhà họ Vũ, nào ngờ anh tacòn giả bộ nghe headphone không thèm tôn trọng cô, phủ nhận tấm lòng này.
- À, con nhỏ đứng ở kia có phải là vợ chưa cưới của anh giai Lạc Thiên không ?- cô cũng đã từng bị chính cậu thiếu gia này từ chối. Được lắm, giờ cho họ hiểucâu thành ngữ không ăn được thì đạp đổ là thế nào.
- Phải ! Con nhỏ nhìn thật đáng ghét, nghe đâu du học ở phương Tây mà coi nó ănmặc kín mít kìa, đúng là con nhỏ quê mùa ! Anh Lạc Thiên đúng là chọn ai khôngchọn lại đi rước cái đứa giả vờ giả vịt ngây thơ trong trắng ! - một cô gáikhác tán đồng.
- Phục vụ ! Cho cô gái váy trắng kia ly nước này ! - Tâm Như nở một nụ cườiranh mãnh. - Hình như Vũ Gia Khánh đang đứng ở dưới tầng. - Chếch mắt xuống, cônàng thấy anh ta đang nhâm nhi điếu xì gà, đứng một mình tư lự.
Cùng lúc đó vẫn đang ở tầng trên Lạc Thiên đã tới chỗ Nhược Lam, anh nhìn côchằm chằm, ánh mắt minh mẫn mang một tia nắng ấm áp, cũng có phần phiền muộichất chứa, đan xen những nỗi niềm chỉ cô đáp ứng được.
- Đi theo anh !
Anh không muốn cô khiêu vũ với bất kì người đàn ông nào khác. Hôm ấy Lạc Trungđã đặt tay lên vòng eo cô, anh đã khó chịu lắm rồi, còn hôm nay thì tuyệt đốikhông ai được phép.
Dứt khoát kéo Nhược Lam về bên mình, anh như con sư tử đực đòi lại tài sản củamình, bất chấp tất cả. Triệu Đông Kỳ giữ lấy tay trái cô, anh có chứng kiếnriêng của mình.
- Bỏ ra ! - Lạc Thiên gầm lên, hành động đó thu hút sự chú ý của không ítngười.
Nhược Lam cảm nhận được đôi tay buốt lạnh của Lạc Thiên, tay anh không ngừng ramồ hôi, siết chặt đôi tay cô, giống như lời hứa sẽ bảo vệ cô suốt đời. Cô dodự, Triệu Đông Kỳ có mặt ở đây, chí ít Lạc Thiên cũng cần phải tôn trọng anh tachứ.
- Nhược Lam, em theo Lạc Thiên đi ! - Lạc Trung từ đâu đi tới, anh đứng về phíaLạc Thiên - Cậu buông tay để hai người đó giải quyết việc riêng được chứ ?! -Anh lịch sự nhìn Triệu Đông Kỳ, anh coi cô như cô em gái bé bỏng còn cậu emtrai, anh quá hiểu Lạc
Thiên cần và muốn gì.
Hít một hơi dài, cuối cùng cũng phải để người trong cuộc biết sự thật, NhượcLam theo Lạc Thiên đi.
Khả Vy nhìn theo bóng họ khuất xa, một vài ánh mắt xỉa xói về phía cô đứng, côgiống như gì nhỉ, một con ngốc bị bỡn cợt, hay
một bù nhìn làm ngơ trước hành động của chồng chưa cưới với người phụ nữ khác.Anh thật ích kỉ khi không hề nghĩ đến bộ mặt của cô. Những công sức vất vả côtừng học : trong khi giao tiếp với bạn anh phải bồi thêm từ vựng tiếng anh vào,khi rót trà cho bọn họ cần làm những điều gì,… cô đều học kĩ rồi, thế mà có aicho cô được thể hiện đâu. Thật là phí phạm hay chính là một sự thiếu tôn trọng.