Hôm ấy Triệu Đông Kỳ đã hứa như thế, cũng như Khả Vy đã từng mong ước một tươnglai may mắn, nhưng đó chỉ là suông thôi,… càng tiếp xúc với Nhược Lam, anh càngtự ti, bởi đôi tình nhân ấy quá hoàn hảo.
- Có nhiều điều khó nói lắm, ví như giữa em và anh ấy, không thể là tình yêu,mà lại thân thiết hơn tình bạn… Hai chúng em có một điều kiện ràng buộc lớnlắm, không thể… em không thể là cô dâu của anh ấy, và ngược lại, anh ấy cũngkhông thể đến với em…
Sắc từ ánh đèn phả xuống ly thủy tinh màu cầu vòng, rồi phản chiếu lên gươngmặt mệt mỏi của cô, xuyên thủng vào một thứ biết đập duy nhất ngự trong Ⱡồ₦gиgự¢, có lẽ chẳng có đôi tình nhân nào bất hạnh hơn cô và Lạc Thiên.
- Chẳng lẽ, hai người là… - Bức tường ngăn cản tình yêu của hai người đó là gì,điều đó suy xét kĩ anh dần đoán nhưng thật khó để tin.
- Em sẽ cho anh một cơ hội !
Nhược Lam không điền thêm vào dấu ba chấm, cô lặng thinh nuốt lấy những khúcxương đau đớn. Tác nghiệp chừng ba năm, ngòi 乃út của Triệu Đông Kỳ có thể viếtra bao nhiêu hoàn cảnh ngăn cách đôi nam nữ, sự nhạy cảm trong cuộc sống là lído anh có thể ngầm dự đoán và đến ngày hôm nay hoàn toàn xác thực được quan hệcủa Lạc Thiên và cô. Theo pháp lí thì chẳng có một tác giả hay một người nào cóquyền hạn phá bỏ xiềng xích giùm hai nhân vật này, bởi họ đã rơi vào trạng tháikhông lối thoát, vô vọng tuyệt đối. Vậy nên anh đã hiểu sự rời bỏ Lạc Thiên củaNhược Lam là đúng đắn. Nhưng ngoài ra anh còn có môt dự cảm khác về cuộc hônnhân của Lạc Thiên và Khả Vy sắp tới, nhà họ Cao đang muốn giấu giếm thiên hạmột việc gì đó, mà Khả Vy vô hình chung biến thành con rối. Anh chỉ là mộtngười làm công viết tiểu thuyết, nhận tiền lương nhà họ, có chút thương cảm chocô nhóc mồ côi không gia đình như mình, đứng ngoài cuộc đời họ. Nhất định nhàhọ Cao sẽ không để Khả Vy chịu thiệt thòi. Anh duy chỉ cần đảm nhiệm tốt vaitrò của mình.
*
Đã qua một ngày mà Lạc Thiên vẫn chưa về, Khả Vy thấp thỏm đợi chờ. Cô khi thìđứng ở hành lang, khi thì ra ngoài làm vườn, anh ta có thể đi đâu được nhỉ ?Hai người họ quá nặng tình cảm với nhau, vậy cô tồn tại ở đây để làm gì ? Khôngthể không có lí do nào được, chẳng dưng một phu nhân tập đoàn to lớn lại kéndâu cho con trai là cô gái như mình cả, Khả Vy thiết nghĩ, nếu như không cầntiền bạc, gia cảnh chí ít họ cũng phải chọn một nàng dâu thông minh, giàu họcvị để tôn thêm một viên ngọc cho bữa tiệc pha lê. Nhược Lam lại hoàn toàn cónhững tiêu chuẩn đó, càng nghĩ càng đâm vào ngõ cụt, Khả Vy ngẩn người vô tìnhđể vòi nước tưới xối xả vào chậu đỗ quyên khiến hoa bị chà dập.
- Khả Vy, cô mau mau chuẩn bị trang phục, chúng ta đi thể hiện !
Thể hiện ? Khả Vy không rõ ông quản gia nói gì, chỉ thấy chiếc xe của ông đỗsẵn ngoài cổng, đây có lẽ là một phần trong kế hoạch đám cưới. Cô vội vàng lênlầu, có vài chuyên viên trang điểm sẵn sàng làm đẹp cho cô. Nào là tẩy tế bào૮ɦếƭ, mát xa toàn thân, xông hơi, làm móng, tạo kiểu tóc,… gần hai tiếng sau cômới bước ra. Thời gian lâu từng ấy mà quản gia Tôn không tỏ vẻ khó chịu chứngtỏ việc lần này là cuộc giao tiếp quan trọng.
Chiếc xe cổ điển dừng lại trước ngôi biệt thự giăng rất nhiều đèn điện nhà họHoàng. Một nhân viên bảo vệ trịnh trọng mở cửa mời Khả Vy xuống.
- Đừng lo ! Tôi sẽ giúp cô đối ứng !
Quản gia lấy vững lại tâm lí cho Khả Vy khi thấy cô có phần do dự, hồi hộp vàtự ti. Những chiếc xe hiện đại đỗ trước cổng oai phong, các cô nàng yểu điệuthục nữ bước ra với trang phục vô cùng quyến rũ. Khả Vy thấy quản gia Tôn lắcđầu tỏ vẻ không hài lòng với thời trang của giới trẻ hiện thời, họ ăn mặc dễdãi và khoe mẽ quá. Thật may có ông ở đây không thì cô cũng phải trưng diệnnhững thứ khoét trần cả khoảng lưng hay thiếu vải ở иgự¢ trầm trọng.
- Anh Thiên, chị dâu đến kìa ! - Trần Hùng vỗ vai người ngồi đối diện.
- Ơ kìa còn ngồi đây làm gì ? Mấy tiểu thư có phiền khi nhường chỗ cho…
- Hôm nay không phải bữa tiệc của gia đình cậu sao ? Không lo tiếp khách đi cònrảnh tiếp tôi? - nhìn thẳng vào mắt Tuấn Kiệt,
Lạc Thiên lên giọng, một mặt để các người đẹp thỏa sức ôm hôn mình.
- Anh ! Sao anh lại lấy vợ chứ ? Ai cho anh lấy vợ ! - Một cô gái õng ẹo mơnchớn vành tai của Lạc Thiên mà thủ thỉ. Đúng vậy, thật đáng tiếc cho một trangnam tử hán hào hoa phóng thoáng và các cô nàng ôm mộng yêu đương với anh.
- Lấy vợ để đi chơi không bị kiểm soát ! Mấy em không thích anh đến hộp đêmthường xuyên à !?! - Tu một chai bia lớn, Lạc
Thiên ăn nói một cách bất cần, đây đúng là mục đích thực sự của anh.
Tuấn Kiệt và Trần Hùng chỉ biết nhìn nhau, hai người đoán không sai, chơi vớiLạc Thiên từ lâu chẳng lẽ việc cô gái Khả Vy kia dục dịch đi vào tim anh chàngđa tình này họ lại không biết. Thế nên đùng một cái việc kết hôn của hai ngườiđó như một dấu chấm hỏi chấm khổng lồ ẩn giấu trong lốt của dấu chấm than bé títẹo, việc này có liên quan đến Nhược Lam hay không, câu trả lời dù ít hay nhiềuắt phải là có. Vừa nhắc tới người, người đã đến, xa xa là bóng của Nhược Lamcùng với một chàng trai. Ngoài Triệu Đông Kỳ ra thì còn ai khác.
Ánh mắt Lạc Thiên không lướt qua Khả Vy bởi lẽ anh không quan tâm đến cô, nhưngđôi mắt ấy đã dừng chân chỗ Nhược Lam, trong vài tích tắc lại trở về cùng nhữngchất men kích thích của mạch lúa mầm, anh siết chặt cô gái bên cạnh hơn, tiếptục trêu đùa.
- Lần này tôi không biết có phải mình sắp sửa xem kịch nữa không đây ! - TuấnKiệt thở dài, dù là bạn nhưng anh không đoán được suy nghĩ của cả Nhược Lam lẫnLạc Thiên.
Triệu Đông Kỳ dáng người mảnh khảnh, anh tương đối cao và điển trai, đặc biệt làcặp kính mắt đang đeo tạo cho anh một vẻ trí thức uyên thâm. Nhược Lam bám tayanh, ngón tay bỗng siết chặt khi đôi mắt nhìn thấy những hành động ấu trĩ củaLạc Thiên.
Quản gia Tôn gật đầu chào Triệu Đông Kỳ, ông không rõ quan hệ của tên tác giảnày với con gái nhà họ Trịnh, miễn là anh ta vẫn hoàn thành tốt kế hoạch củaCao gia là được. Ông chợt nhận thấy một người đàn bà ăn mặt rõ là lẳng lơ, ánhmắt đay nghiến, quay sang bảo Khả Vy chờ ông đi có chút việc.