Vợ ơi là vợ! - Chương 25

Tác giả: Lạc Hồng Bảo

- Gừ !
Vị thư kí không hiểu âm thanh phát ra của giám đốc, cô lẳng lặng mang tập tàiliệu ra ngoài.
Cáo - Ý cô ta cho rằng mình là con cáo già chắc ?
Lác - Ý cô ta nghĩ mắt mình bị lác ư ?
Thiên sắc… - Nếu trên đời này mình không đủ tiêu chuẩn là một người đàn ông thìkhông một thằng con trai nào đủ tư cách.
Nghĩ rồi vò đầu nắm tóc, tại sao cô ta lại thâm thúy đến thế chứ. Triệu Khả Vy,cái tên này có gì để moi móc đây ?
Không nghĩ đến nhỏ hai lúa ấy nữa ! Lạc Thiên tự chấn tĩnh, cố gắng tập trungvào công việc nhưng đều không đạt kết quả mong đợi.
Tới bữa trưa, anh em bằng hữu gặp nhau tại một nhà hàng gần công ty. Trần Hùnglà cậu em học dưới khóa Lạc Thiên, giữ chức phó phòng công ty con Trường Tồn :
- Anh Thiên, dạo này không thấy anh nhậu nhẹt gì nhỉ ? Chán quá ! Có nhiều mỹnữ ngày nhớ đêm mong lắm đấy ! Hay anh dự định lấy vợ rồi bỏ quên các em ấy !
- Vở vẩn ! Tuần sau anh bắt đầu ra ở riêng, khi ấy mới có thời gian la cà ! -Lạ thật, nếu là trước đây mỗi khi nhắc đến từ vợ, anh đều nghĩ đến Nhược Lam,còn sao lúc này lại nghĩ tới con nhỏ quê mùa đó. Thật là vô lí, chắc là chỉ bịám ảnh tạm thời thôi. Tại cô ta lắm chuyện quá đấy mà.
- Hôm qua tôi bắt gặp Lạc Thiên đi với chị dâu nhá ! Hai người đẹp đôi lắm -Tuấn Kiệt chúc bia.
Có một điều lạ nữa, bất kì ai nhắc tới từ Lạc thì anh đều mường tượng tới đĩalạc. Không đâu, có lẽ vì đang uống bia ăn lạc nên mới nghĩ luyên thuyên. Từ «Lạc » lấy trong từ Lạc Vương, Lạc Điền, Lạc Hầu, Lạc Tướng,… nghĩ một thôi mộthồi trong đầu vẫn ám ảnh « lạc rang ». Trời đất.
- Sao mà tự dưng cậu lắc đầu thế ? Nhớ vợ quá à ?
- Im đi !
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc