Vũ Gia Minh thật không hiểu nổi anh chàng Lạc Thiên này, anh ta thích có em béđến thế cơ à, giả vờ giả vịt làm gì, vợ chồng trẻ thì cứ từ từ có cháu cũngđược mà. Nhìn cô Khả Vy đó chẳng hơn đứa sinh viên năm nhất.
- À này, Gia Minh, cậu cho tôi một vài địa chỉ xem số đi, tôi khá quan tâm đếnvấn đề này. Người ta cứ nói mê tín dị đoan mới tìm đến thầy bói nhưng kể ra xembói đâu có gì đáng hổ thẹn, phải không ! - và anh vẫn muốn được đặt tên con,được nghe con gọi những tiếng “pa pa...”, ôm lấy Khả Vy vào lòng.
- Trời, tôi tưởng kẻ thương gia, làm ăn như tôi hoặc hay khởi công các côngtrình như cha tôi mới cần xem ngày giờ cho đẹp, anh cần gì chứ. Ha ha, hay địnhchọn ngày giờ sinh con cho đẹp, như thế không tốt cho trẻ con đâu ! - Vũ GiaMinh càng ngày càng thấy anh phát cuồng vì cái thai giả rồi, nếu không giữ lờihứa với Khả Vy chắc anh cũng kéo ra một góc kiểm tra thần kinh giúp.
- Không, Khả Vy nhà tôi cắt tóc ngắn vì muốn sinh con trai, chẳng hiểu anh dẫnvợ tôi đi xem nhà thầy nào mà lại có lời khuyên kì cục đến vậy. Tôi định trựctiếp đưa cô ấy đi, lời thầy nói chỉ nên tin một phần. Tôi muốn đặt tên cho con!
- Lại chuyện đặt tên ! - Tuấn Kiệt nhấp ly trà, - Lạc Thiên à, cậu thành ông bốthực thụ rồi.
- Tôi đã từng dẫn vợ anh đi xem tướng hồi nào ? Sao tôi không có ấn tượng nhỉ ?Còn cái vụ cắt tóc,... - Gia Minh bản tính nghĩ sao nói vậy, khi đoán ý Khả Vyanh lập tức chữa cháy - À, hôm ấy tôi thất lễ ra khỏi bữa tiệc của anh, đi cóchút việc, trên đường đi về tình cờ gặp Khả Vy, cô ấy nhờ tôi cho về cùng,chẳng nhớ ai là người khơi chuyện bói toán, thế là cô ấy nằng nặc đòi tôi chởđi. - Cô nàng Khả Vy này nghĩ gì mà cho rằng mình đưa cô ta đi coi bói, đúng lànói dối không biết đường. Dù sao mình không bảo giữ kín giúp chuyện người bạnmà cô ta tự giác thế cũng tốt.
- Hai người đi có lâu không ? - Lạc Thiên thấy nhói tim lần nữa.
- Có một lát thôi mà ! - Vũ Gia Minh cười trừ. - Xem bói thì tốn có mấy thờigiờ.
Khả Vy, em gạt anh lần ấy là lần thứ mấy vậy ? Lạc Thiên nắm siết bàn tay, hằnnhững vệt móng vào da thịt. Càng ngày cô càng châm kim vào иgự¢ anh, những cáichâm dứt khoát và vô tình.
Vũ Gia Minh thấy Lạc Thiên nhăn mặt, vừa lúc điện thoại đổ chuông. Số điệnthoại của Khả Vy, cô xin số anh từ hôm trước, có chuyện gì mà tự nhiên gọi.
- Alo ! - Trước mặt hai người kia, anh vẫn thản nhiên nghe.
- Tôi Khả Vy đây, anh có rảnh không ? Làm chỗ xả hơi cho tôi với !
- Con nhỏ này, tôi hãi mấy thứ từ cô lắm rồi, cái quán ăn rẻ tiền cô mời hômtrước làm tôi ngộ độc lên xuống đấy ! - anh để ý thấy chất giọng bên đầu dây cóphần bị nghẹn.
- Anh Kỳ và chị Nhược Lam, cả tôi nữa có bị làm sao đâu, anh nói dối. Đicùng tôi một lát đi mà !
- Ơ hay ! - Anh chưa kịp nói gì cô đã nói địa chỉ và cúp máy.
Vũ Gia Minh bỏ điện thoại vào túi quần, đem theo chút thắc mắc, gia đình nhànày cứ nửa ảo nửa thật, trước mặt Lạc Thiên và lời đề nghị mang nhiều cầu khiếncủa Khả Vy, anh đứng dậy ra về.
- Ha, em gái nào rủ rê được anh Gia Minh đi chơi thật tài quá xá ! - Tuấn Kiệtvặn vẹo.
- Gì ? Con nhỏ lắm chuyện Kh... - Vũ Gia Minh dừng lại đúng lúc, anh cáo từ haingười rồi lái xe đến chỗ hẹn.