Vợ ơi là vợ! - Chương 153

Tác giả: Lạc Hồng Bảo

< Tiếp tục nha các bạn ! >
- Tỉ giá biến đổi nhanh quá, đồng tiền nội tệ trượt dài !
Dòng nhữ màu đỏ trên bảng thống kê của sàn giao dịch liên tục thay thế nhau,các con số giảm dần và chiều mũi tên đi xuống xuất hiện hầu hết trên các mãchứng khoán. Tình hình cổ phiếu Countdown rơi mạnh, gây hệ lụy cho đối tác đôibên. Mã 6868 thuộc về Trường Tồn sụt hơn 15%.
- Công ty Countdown tuyên bố phá sản ? - Lạc Thiên đề nghị thư kí công ty giảitrí nối máy trực tiếp với người đứng đầu là ông Dương nhưng giám đốc quản lí-người đồng cấp với anh, con trai ông ta lại là người nhấc máy.
- Hệ thống của công ty tôi gặp một vài lỗi kĩ thuật ! -
Chính là người bạn tên Long của Vũ Gia Minh, anh ta tập trung tối đa vàoviệc phát hiện sự cố từ máy chủ. Điều đáng nghi ngại hacker đã tung virus vào ổtruy cập để giải mã một vài mật khẩu quan trọng. Tuy nhiên trả lời trước bạnlàm ăn, anh ta không thể nói cặn kẽ
- Cậu hãy trả lời câu hỏi của tôi ! - Lạc Thiên theo dõi sát sao từng chuyểnbiến không tích cực của những con số thuộc về hai bên công ty, lo lắng về sựsụp đổ của Countdown.
- Chúng tôi không hề tuyên bố câu nói đó, một vài kẻ đã được thuê để nóinhững điều này. Hơn lúc nào hết, tập đoàn giải trí Countdown cần có sự hỗ trợcủa Trường Tồn, anh có thể lùi thời gian thanh toán dự án Đại Long cho bênchúng tôi được không ? Chúng tôi rất biết ơn…
Lạc Thiên hiểu đối tác này rất lớn và khả năng lung lay tài chính không là bàitoán quá khó để giải quyết với họ. Năm tháng hợp tác, Countdown đã thu về khôngít lợi nhuận cho Trường Tồn. Nay họ vào tình thế bấp bênh, dự án này do anh,Tuấn Kiệt và về hình thức là Vũ Gia Minh quản lí chính, gánh vác giùm họ bớtphần nào âu cũng là việc nên làm.
- Tôi sẽ trả lời lại sớm nhất có thể ! - Lạc Thiên gác máy, một quyết định saisót có thể dẫn đến những hệ quả nghiêm trọng không tài nào sửa chữa.
Nói về công ty Countdown, thành lập cách đây gần hai mươi năm dưới công gâydựng của Dương Ngọc, ông ta lấy bí danh là DEN, là cái nôi nuôi dưỡng nhân tàivề lĩnh vực giải trí, nghệ thuật. Một phần do gặp thời đã có cơ bội bắt tay đặtvấn đề làm ăn với cây cổ thụ Trường Tồn và hưng thịnh sau đó. Công ty sở hữunhững người mẫu, diễn viên, ca sĩ có danh tiếng, đánh bóng tên tuổi họ và khiđạt đến đỉnh cao với số tiền tích lũy tương đối, công ty có trách nhiệm giớithiệu nhà cửa, nội thất, các sản phẩm kinh doanh của Trường Tồn đến với họ. Thếnhưng Countdown là đếm ngược, đi từ vinh quang lao xuống, có thăng hoa rồi sẽcó héo trụi. Một kẻ nằm trong bộ máy lãnh đạo mang mối thù sâu đậm có âm mưulật đổ cả công ty lớn mạnh chỉ với một chiếc USB chứa dữ liệu xấu. Không aibiết, công ty Countdown đến một ngày quay trở lại vạch xuất phát.
*
Tạm gác chuyện công việc, Lạc Thiên lái xe về khi xế chiều. Bầu trời màu khảmchai, lá rơi rụng lả tả, thu chưa tới nhưng ảm đạm hiện lên đâu đó. Anh mua vềmấy quả trứng đà điểu giàu dưỡng chất, bà bầu mà dùng trong quá trình pháttriển của thai nhi sẽ kích thích trí tuệ và thể lực tiềm năng khi bé chào đời.
Tiếng ô tô vào gara, cánh cửa mở và đế giày gõ mặt đất như mọi lần, Lạc Thiêntới hiên nhà mà bóng dáng Khả Vy cách xa.
- Vợ tôi có ở nhà chứ bác ? - trong đầu anh hiện ngay lên câu hỏi này.
- Vy ở trên phòng, đang ngủ, cậu đừng đánh thức, hôm qua cô ấy không ngủ được !
Lạc Thiên đặt cặp xuống, đưa cho bà mấy quả trứng, lặng lẽ đi lên lầu. Đứngtrước căn phòng nhỏ, anh mở cửa he hé. Hoàng hôn lưu lại trong căn phòng tiasáng màu vàng, cô nằm trên giường với tư thế co quắp. Mỗi mảng không khí trongsuốt như cản trở nơi bàn chân anh tiến về cô.
Anh ngó xuống nhìn bà quản gia, chuyển mình bước vào trong. Những sải chânkhông tiếng động, về hình thức phá tan vô hình. Cô say giấc hệt đứa trẻ con ởnhà một mình, tìm cách thi*p đi vơi bớt nhớ nhung, mi mắt kết dính và bọng mắtsưng, hẳn cô đã khóc. Bên cạnh là một con 乃úp bê.
- Cô cười cái gì thế?
- Tôi có quà này!
- Khả Vyđã giơ lên khoe khoang như một đứa trẻ lần đầu tiên nhận quà sinh nhật.
- Xì, nhìn thấy chồng quà kia không? Là của tôi đấy!
Và cô vẫn vui trong niềm hân hoan riêng, để Lạc Thiên của ngày đó khó chịu hỏidồn dập :
- Ai tặng? Nói nhanh ? Y là nam hay nữ?
Anh đã thấy con 乃úp bê này trong hộp quà mà cô nhận được. Cô chỉ có mỗi mình nólàm quà, được theo cô đến tận giờ hẳn người tặng có vị trí đặc biệt quan trọng.Trong ngày cưới, ngoại trừ những người bạn của anh, Vũ Gia Minh và… Triệu ĐôngKỳ ra, cô thậm chí còn chưa từng nhìn mặt khách khứa. Lạc Thiên rút con 乃úp bêấy ra khỏi hơi ấm của cô, xoay nó một vòng quanh. Con 乃úp bê vận đồ chú rể, máitóc còn đường chải của lược, đôi mắt nó nhìn anh khó đoán, kèm theo nụ cười.Cái đầu bị dính keo gắn chặt vào thân, cộm đằng sau áo nó là một mảnh giấy nhỏ.Lạc Thiên giở ra. Giấy trắng bị gấp nhiều nếp, nét 乃út bi run run và còn ẩmhàng chữ : «
I’mapologize you
».
Anh lặng thinh cố gắng xuyên thấu từng con chữ. Năm phút sau mới gập lại đặtđúng chỗ cũ. Trên bàn có tờ giấy cùng loại bị cắt mất một phần, chiếc thùngđựng rác chứa vài ba mẩu vo nhỏ. Khả Vy đã mất nhiều thời gian gửi gắm, anhbiết, ở cùng phòng với bà quản gia có nhiều bất tiện, anh mím môi trước lỗi ngữpháp tiếng anh của cô.
Người em muốn xin lỗi là ai kia ? Em sợ người ấy không tha thứ mà viết ra nhữngdòng chữ để an ủi bản thân ? Em có tội gì cần tới sự tha thiết đến thế ? Em cócòn là Cao Khả Vy không ? Trùng hợp nhỉ em, họ Triệu của em đấy ! Anh là... kẻkhờ khạo vì yêu em rồi.
Chụm mười ngón tay đặt dọc sống mũi, Lạc Thiên căng óc cố vớt vát chút gì đócủa mình vấn vương nơi cô. Ước gì mình được đặt cùng vị trí của con 乃úp bêtrong lòng cô...
Rồi anh lướt ngón tay trên khuôn mặt nhỏ, dấu vết để lại chỉ là vân tay sau khirửa sẽ tan biến.
Phải chăng vì có 乃úp bê rồi em chưa từng một lần cần anh, và vẫn hay xua đuổiđẩy anh ra rìa khi anh muốn bao bọc. Em từng nói sẽ được yêu anh, tại sao là sẽmà không phải ngay bây giờ, yêu cho phép ta do dự chăng em ? Anh e rằng em đangngượng ép thương anh, chỉ là vì chúng ta cùng có mặt tại căn nhà này thôi, emloay hoay tìm cách cho anh cơ hội, và em không thể phải không ? Trong em đã tồntại hình bóng khác. Anh và con đều cần em lắm.
Tay anh dừng lại nơi bờ môi cô. Quý ông Cao Lạc Thiên và cô gái lạ mặt tỏa sángbên nhau trước bóng tối, người đưa ra trò chơi cặp đôi may mắn đề nghị cả haigiành cho nhau giây phút cháy bỏng. Cô gái chẳng muốn đặt đôi môi lên môi anhđã tô son rất đậm, chạm nhẹ vầng trán anh cho qua chuyện. Em ngày ấy đã giữkhoảng cách, rồi trong ngày cưới, em đặt bàn tay mình siết khuôn mặt anh đểthực hiện màn khóa môi đánh lừa người chứng kiến hôn lễ. Nếu như anh đã khôngkéo em về phía mình và trao cho em một chút con người anh khi ấy, thì chắc đãkhông làm đau nhau.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc