Điều 2.Những nguyên tắc cơ bản của chế độ hôn nhân và gia đình.
- LạcThiên cúi đầu xuống qua lớp kính quan sát cô vợ có còn đang theo dõi. -
1. Hôn nhân tự nguyện, tiến bộ, một vợ một chồng, vợ chồng bình đẳng.
Gạch chântừ tiến bộ, giờ có phải là thời phong kiến nữa đâu.
2.
Hơi bịdài, bỏ.
3. Vợ chồng có nghĩa vụ thực hiện chính sách dân số và kế hoạch hóa giađình.
Chuyện nàychưa phải vấn đề đáng quan ngại. Chúng ta mới có một cháu vợ nhỉ ?! Còn nữa...đây:
ChươngIII. Quan hệ giữa vợ và chồng
- LạcThiên lật sang mặt sau tờ giấy, giảm tải chi tiết khác -
Điều 18. Tình nghĩa vợ chồng
Vợ chồng chung thủy, thương yêu, quý trọng, chăm sóc, giúp đỡ nhau, cùng nhauxây dựng gia đình no ấm, bình đẳng, tiến bộ, hạnh phúc, bền vững. Bất kìnguyện vọng nào của chồng, vợ đều phải đáp ứng. Đề nghị công dân Cao Khả Vynghi nhớ điều khoản này.
Điều 19. Bình đẳng về nghĩa vụ và quyền giữa vợ, chồng
Vợ, chồng bình đẳng với nhau, có nghĩa vụ và quyền ngang nhau về mọi mặt tronggia đình.
Tuy nhiênlời nói của chồng có giá trị và trọng lượng hơn.
Điều 20. Lựa chọn nơi cư trú của vợ, chồng
Nơi cư trú của vợ, chồng do chồng lựa chọn, không bị ràng buộc bởi phong tục,tập quán, địa giới hành chính.
Đó, em thấy không, nơi cư trú do người chủ gia đình lựa chọn, việc ở phòng nàyhay phòng kia là do anh quyết định. Giờ xem có tranh cãi gì không nào ?!
Khả Vy giật lấy tờ giấy, lạ thay anh cung kính đưa và còn chỉ chỗ mình đang đọctới cho. Cô cẩn thận xem xét coi anh có bớt xén gì không.
- Cái này thiếu chữ vợ ! Phải là Nơi cư trú của vợ, chồng do vợ, chồng lựachọn. Đồ xấu tính !
- Anh lấy tài liệu từ trên trang Hiến Pháp, làm sao sai được.
- Anh xóa đi rồi, còn nữa, đã bình đẳng thì lời nói của vợ, chồng có giá trị vàtrọng lượng như nhau.
- Anh không biết đâu, còn điều này : Bất kì nguyện vọng nào của chồng, vợ đềuphải đáp ứng. Cái này anh không chỉnh sửa chút nào hết. Copy - Paste nguyên thểluôn !
- Vậy là anh thừa nhận đã xào nấu mấy cái kia phải không ?
- Giờ cứ theo luật mà làm, anh có nhiều nguyện vọng lắm ! - Lạc Thiên chặnngang.
Khả Vy nhăn mặt lừ mắt nhìn, cô biết anh tào lao rắc rối, nhưng cô có cách củariêng mình.
- Thế huh ? Nói cho em biết anh muốn gì nào ? - Cô vuốt mái tóc rồi đá lôngnheo.
Lạc Thiên đáp lại cô bằng thách thức, bà quản gia còn mải đi chợ mua tim cật,rồi nấu nướng mất khối thời gian, anh phanh иgự¢ vươn vai nhưng luôn thủ thế.
- Vợ, cho anh hôn cái nào ! - Rất tự nhiên, anh lấn lướt thu hẹp bán kính.
- Khoan ! Anh phải cho thời gian chuẩn bị chứ ! Dù sao đâu có thể nói hôn làhôn ngay được ! - Thoáng chốc lâng lâng khó tả, Khả Vy nghệt mặt ra, cô cần tùycơ ứng biến, anh ra đề rồi thì cô phải giải. Nhưng bằng cách nào đây. Bộ nãolúc này đã bị ngưng chệ bởi những kích thích tê liệt.
Ngay chính anh cũng không tài nào lí giải từ câu nói bông đùa thành hành độngthực. Khoảnh khắc để suy nghĩ quá ngắn ngủi, đưa ra mệnh lệnh trong đầu là lậptức tiến hành. Một chút mạnh bạo anh đẩy ép cô về mình, ghì chặt bả vai chỉ bởimột cánh tay khỏe khoắn, anh không cho cô thoát.
Bàn tay còn lại là một giá đỡ lí tưởng cho mái đầu cô, anh cấm cô vùng vẫy, độcchiếm phút giây này. Đây không phải lần đầu tiên, cũng vẫn là anh ςướק lấy,nhưng tại vì cô cuốn hút quá, tại cô chiếm hết trung khu thần kinh của anh rồi,khiến nó điên đảo và dữ dội kiếm tìm.
Bờ môi anh quấn lấy cô ngào ngạt, che kín toàn bộ những gì chúng đi qua, nhưmột cơn càn quét dữ dội. Anh tham lam đi tới tận cùng của bến đỗ, đắm say trongsắc vị tình yêu. Càng lấn tới, anh càng mê muội theo câu thần chú. Cô đang chơitrò bịp mắt, dẫn anh vào nơi của các mảnh ghép thuộc về nhau.
Khả Vy không hoàn toàn bị động, nguyện vọng này chẳng những mình cô phải tuântheo mà đi từ trong sâu thẳm, anh cũng là người thực hiện thỏa ước dành trao.Trong chớp nhoáng, cô nhận thấy mình là người hạnh phúc nhất trần gian. Nhiệtđộ tăng dần khi làn da ma sát lên nhau, hấp lực càng mãnh liệt hơn, thổi bayhàng rào ngăn cách. Những ảo mộng tạo ra từ bong bóng, làn khói mờ ảo trongngày cưới giờ đã được khoác lên lớp áo rắn chắc, bền bỉ bám theo mãi. May mắntrở thành định mệnh, bó buộc lên tự nguyện, nỗi đau xoa dịu hóa yêu thươngthặng dư.
Hào quang từ hoàng hôn buông xuống, qua lớp kính, ánh sáng trắng bị phân táchthành bảy tia đơn sắc lung linh, bị cắt ngang bởi hai thực thể gắn kết, làmthành những vệt cầu vòng rực rỡ. Ngay cả Ông Mặt Trời cũng bị che lấp, tôn vinhcho môi hôn nồng nàn.
Khoảnh khắc cuộc đời đẹp như chính phút giây pháo hoa bùng cháy, vĩnh hằngtrong sự ngắn ngủi tuyệt vời.
- Hai người... Khả Vy !
Sự xuất hiện đột ngột của bà quản gia dội cơn mưa rào xuống chùm pháo đang độbừng sáng nhất. Lạc Thiên bất giác buông tay khỏi Khả Vy. Anh cũng chỉ là mộtcây pháo không sống được dưới trời mưa.