Không thể đợi thêm được nữa, cũng không thể bỏ mặc cô ta về một mình vì như thếsẽ bị người lớn dò hỏi, Lạc Thiên đành phải xuống xe tìm.
- Xin hỏi chị có thấy một cô gái tóc xoăn dài, mặc một bộ áo liền da báo không?- Anh dừng lại trước cửa hàng ở đầu dãy phố ngang, mỉm cười và hỏi thăm.
- À, cô gái vừa mua một rổ táo Mỹ ấy hả, cô ấy gửi tạm đồ chỗ tôi và bảo mộtlát nữa qua lấy nhưng tôi vẫy chưa thấy quay lại, cô ấy đi sâu vào trong chợđó, bảo là muốn mua thêm rượu vang, tôi cũng đã chỉ chỗ cho, cậu cứ đi thẳngtới số 302 là tiệm rượu nổi tiếng ở đây! - Cô bán hàng có vẻ nhiệt tình, đưaLạc Thiên cầm rỏ táo. Nụ cười của đáng lãng tử làm cô ngay ngất một hồi.
- Trời ạ, con nhỏ này định mua cho cả làng cả tổng chắc!? - Nhìn vào rỏ táo cỡphải mấy chục quả, trả lại thì anh không quen nên đành xách theo.
- Anh có nhìn thấy cô gái bặc bộ đồ da báo vào mua hàng ở đây không?
- Không thấy! Từ sáng tới giờ khách hàng toàn là nam giới, anh mua gì?
- À không! Con bé này đi đâu không biết.
Đồng hồ đã quá sáu giờ, trời dần tối, ánh đèn lung linh bật đồng loạt giăng kínkhu phố, Lạc Thiên ngoái đi ngoái lại không thấy cô đâu.
- Khả năng bị bắt cóc không thể được, nhìn cô ta cũng giảo hoạt lắm! Hay là bịtrấn lột hoặc ςướק? - Người dưng nước lã nhưng cô ta sắp sửa là một phần trongcuộc sống của anh rồi, dù ít dù nhiều...
Ở một góc, nơi có chiếc bóng đèn tròn màu vàng giỏ xuống, bà Tám bán hàng đượcvẻ vui mừng...
- Cô cho cháu thêm bát cháo lòng nữa! Cho cả sườn và óc lợn vào nhé!
- Được thôi tiểu thư! Nhờ cháu mà quán bác đông khách hẳn lên! Mấy cái thằngthanh niên này không ăn cháo đi kẻo nguội, cứu mải ngắm người đẹp.
Khả Vy được khen vui phải biết, làm sao không thích thú được cơ chứ, con gái cứcó ai khen là không phân biệt được nói thật hay dối. Mẫy gã hàng nước thấy mộtcô gái ăn mặc sành điệu, có chút gì đó hoang dã, lại sang trọng thì xúm lấy.Đúng là người đẹp vì lụa, Khả Vy không chắc có thể nói ngược lại hay không vìhồi trước mình đâu có được ai khen chứ.
- Triệu Khả Vy!!!!!!!!!!!!!!!
Giọng nói quen quen, bóng dáng không xa lại, còn là ai nữa...
Trời đánh còn tránh miếng ăn, Khả Vy lúc này đang nuốt một chặp nào là nầm bò,dồi lợn, óc và sườn băm nhỏ, cả cháo cay nữa. Có lẽ tên chồng này hung dữ hơncả ông trời rồi.