Vợ ơi là vợ! - Chương 125

Tác giả: Lạc Hồng Bảo

- Là bé trai hay bé gái vậy ?
- Chưa rõ, nhưng cứ đặt trước không sợ thừa, gia đình chúng tôi không định dừnglại ở một cháu !
Khả Vy mím chặt môi, cô rút từ tham gia vào nghĩa vụ cao cả này, bé con ấy saunày cô chẳng biết có cơ hội được ôm ấp không huống chi là gọi một tiếng « Con».
- …
- Khả Vy à, em thấy tên là Minh thế nào ? - Lạc Thiên đi đầu, anh tâm đắc vớicái tên này, không bởi một và nhiều lí do. Chữ « Minh » liên kết với các vị vuavà vị tướng oanh liệt trong lịch sử, minh quân, minh tướng, cho thấy vai vế lẫmliệt.
- Hì,... Lạc Minh nghe cũng ấn tượng ! - Nhận xét của cô đi ngược lại với nhiệttình của người hỏi.
- Không thích hợp lắm, theo anh, từ Lạc có nghĩa tương đồng trong một số ngữcảnh với từ Minh, như Lạc Vương và Minh Vương chẳng hạn,... Để bác trưởng nghĩtên cho cháu là hay nhất… đặt tên có chữ T, tên ông, tên bố đều là T thì têncon cũng nên, con trai là Thành, con gái là Thanh. Thành đạt và thanh nhã !
- Chẳng phù hợp tẹo nào, Thành thì đặt luôn là bức tường cho rồi, còn Thanh thìgiống tên con bé theo đuổi em hồi cấp 2 lắm, không thích ! - Lạc Thiên cố tìnhgợi chuyện mình đã có người thích từ tấm bé trước mặt Khả Vy. Một mặt cái tênMinh đáng yêu như thế bị bác bỏ khiến anh ngẫm kĩ hơn.
Khả Vy khẽ chẹp miệng, chuyện hồi nảo hồi nào còn đem ra trưng bày. Cô quay trởlại với việc uống nước.
- Ờ, vậy thì là Lạc Bình, Thiên bao la rộng lớn, Vy là đóa hoa nhỏ, tính trungbình cộng ra bé con, cái tên này đặt cho nam hay nữ đều được hết ! - Trần Hùngbon chen tư duy.
Lạc Thiên nghe thấy khá logic, kết hợp giữa cả ten anh và Khả Vy nhưng cái tênđã thấy tầm thường, cứ bình bình thì làm việc lớn kiểu nào, anh lại bỏ qua -Không bình bong bính bong gì hết !
- Sơn thì sao ? Sơn Hà nằm trong tay ông Trời ! Sơn vừa vững chắc, kiên cố, lạihùng vĩ hiên ngang trước thiên nhiên ! Hà thánh thoát vẻ nữ tính, trong sánglại kiêu sa,…
- Sơn ? Ừm, cũng… oai, - Lạc Thiên gật gật, Vy và Sơn Hà chênh lệch nhiều quá,như thế cả nhà cùng to lớn mà lọt thỏm mình Khả Vy bé tí tẹo đâu có được !!! -Đi học chúng nó sẽ trêu con tôi là
Sơn nipponsơn ௱ôЛƓ cũng đẹp
mất, bỏ đi,còn nữa, Hà hơi chín chuối, hà mã, sơn tặc, hà tiện, sơn…
- Cậu có biết người tôi thương tên là Hà không hả ? - Tuấn Kiệt ngứa ngáy chântay, thằng cha Lạc Thiên này có vốn từ vựng phong phú quá chừng.
- Tôi nghĩ gì thì nói vậy, đâu có sai ! - Lạc Thiên bấm bụng cười, anh kĩ tínhlà có nguyên do.
- Anh Kiệt à, tại anh Thiên thương bé con nên muốn chọn tên nào hay và ý nghĩanhất, đừng trách anh ấy ! - Nhược Lam từ tốn giải thích - Em đề xuất tên là LạcLong và Lạc Hồng. Ba công ty của các anh đang xây dựng công trình Đại Long, béLong chính là niềm tự hào không giới hạn trong phạm vi gia đình mà toàn thểnhân viên làm việc. Biểu tượng Rồng luôn được coi trọng trong các nền văn hóakể cả phương Tây. Còn Hồng, nói lên vạn điều tốt đẹp, trọn vẹn và vĩnh cửu.
Khả Vy nghe diễn giải, cô thắc mắc rằng ngay trước cha mẹ có suy nghĩ cặn kẽnhư họ để ra tên mình.
- … Kể ra… cũng được… nhưng… !
- Sao cậu không nói là lở mồm long móng đi ! Cái gì cũng nhưng, ông tướng, tôinghĩ đặt quách là Cao Lạc Mỡ cho rảnh nợ !
Tuấn Kiệt vừa dứt câu lập tức nhận được sự ủng hộ. Khả Vy cười lăn cười bò, gọibé là Mỡ ớn ૮ɦếƭ đi, nhanh chóng cô lấy lại thể diện cho chồng :
- Anh Tuấn Kiệt thù dai lắm nha !!! - còn định nói thêm nhưng cô vẫn khôngngừng việc cười lại được, đến nỗi thắt bụng. Ngoại trừ Lạc Thiên, cơ miệng củasố còn lại vận động hết công suất.
- Theo ý kiến của tôi, cha là Thiên, con là Phong. - Phi Hàm là người cười «xong » đầu tiên, cô an ủi - Lạc Phong vừa cân bằng thanh điệu, lại vừa mang ngữnghĩa. Cơn gió giữa bầu trời xanh, cuộc đời con dù có vươn xa tới thế nào chăngnữa, dẫu phong ba bão táp, con đã trưởng thành làm thành cơn Mãnh Phong thì mãimãi vẫn bé bỏng trong vòm chữ « Thiên ».
- Hay đấy, chữ « Phong » trong phong lưu đa tình, chẳng phải quá hợp với quyluật di truyền ! Em thích cái tên này đấy ! - Trần Hùng vỗ đầu gối làm thànhtiếng tét, kiểu gì ông Thiên cũng vùi dập cho coi.
- Hơn nữa, nếu hai người có một cặp kim đồng ngọc nữ thì tuyệt vời, bé gái đặtlà Linh, Phong Linh tức là chuông gió, cũng chính là đem lại cát khí, sự anlành và may mắn cho gia đình.
- Không chịu đâu, anh Thiên sinh cháu trước, lấy hết tên hay rồi, sau này biếtđặt tên con em là gì đây !
Lạc Mỹ nhõng nhẽo, nãy giờ lời Phi Hàm sắc sảo và đúc kết nhất. Lạc Thiên nghethấy thế ưng thuận. Nhưng anh vốn là người lo xa, anh đang nghĩ, nếu dê con làmột bé trai và có tên là Phong thật, khi bé lớn thành một người đàn ông trưởngthành…
- Em không ăn được món này đâu ! - Lạc Phong giật lấy miếng thịt rán của côgái bên cạnh.
- Tại sao lại không được ?
- Cả món này nữa, em bị dị ứng mà… Ha ha !!! -
[ nguyênvăn tình huống có chỉnh sửa và bổ sung trích từ thiên tình sử của bậc cha mẹ ].
- Phong này, tên anh mà thêm dấu sắc sẽ ra sao hả ?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay