Vợ ơi là vợ! - Chương 122

Tác giả: Lạc Hồng Bảo

Cao Lạc ...?
Một bữa tiệc nho nhỏ tổ chức tại gian đặc biệt của khách sạn kiêm hộp đêmGia Gia, người làm đã trang hoàng theo đúng theo yêu cầu của khách hàng đặtphòng. Lạc Thiên muốn tạo bất ngờ cho Khả Vy nên anh bỏ ngoài tai những lờichâm chọc của bạn bè, đề nghị thả bóng bay và các hình thù ngộ nghĩnh.
- Chúng ta vào nhầm nhà trẻ rồi ! - Trần Hùng liếc sang Khả Vy, thấy cô tươitắn pha chút ngỡ ngàng càng thêm ngưỡng mộ « bản năng cua phái nữ » của LạcThiên. Anh xung phong chỉ phòng cho mọi người, cứ đi vài bước lại hùa theo TuấnKiệt phá đám Lạc Thiên, cũng nhờ thế mà Khả Vy thân thiết với họ hơn.
Lạc Thiên dẫn Khả Vy vào chỗ trung tâm, không quên hãnh diện trước đám đông vềthiên thần bé nhỏ của mình. Anh bắt đầu bài thuyết trình đã chuẩn bị trong đầu,anh khoái nhất là nói cho tên Vũ Gia Minh kia nghe, xét về nhiều mặt Gia Minhđồng hạng trong bảng xếp hạng cuốn hút cùng anh mà trong bữa cơm hôm công ty,Khả Vy đã nhìn về phía tên đó.
Thực ra cũng vì bắc cầu qua Lạc Trung, Vũ Gia Minh mới tới chứ anh có thânthiết gì. Có điều hơi chướng, anh nhượng cho Lạc Thiên thuê phòng VIP một cáchvui vẻ, thế mà hắn ta cứ đề cập tới con nhỏ vợ, nào là Khả Vy của tôi, Vy Vynhà này,… chậc, con bé thổ dân ấy mà cũng làm cậu hai họ Cao hạ mình thì khôngxem thường được.
Khả Vy nhận thấy sự góp mặt của Nhược Lam, khiến phần da thịt chạm vào các ngóntay của Lạc Thiên tê dại, cô không hiểu được những thứ phức tạp đâu, việc anhnói với mọi người cô là mẹ của con anh trước mặt người con gái đó có ý gì… Dođó cô vội chạy trốn nhân ảnh của Nhược Lam, nghĩ về điều tốt đẹp hơn sẽ khiếntâm trạng thoải mái.
Khả Vy rời sang Phi Hàm, cô đi cùng Lạc Trung, coi bộ anh chồng đã không cònphút bối rối ban đầu nữa, nhìn họ thật xứng đôi, trai thanh gái tú, rồi cô lạichìm vào mớ so sánh hỗn độn mà bản thân mãi mãi không ngoi lên vạch số không.
Thêm một vị khách quan trọng đó là Triệu Đông Kì. Việc anh có mặt ở đây chứngtỏ mối khăng khít với tiểu thư họ Trịnh, nhân tố này càng thêm rắc rối cho mũitên hai chiều giữa cô ấy và Lạc Thiên. Ngoài ra còn có một vài người bạn khácvà chị em song sinh Lạc Mỹ, Lạc Kiệt. Vũ Gia Minh đứng góc khuất nhâm nhi lirượu, anh ta thật không tôn trọng ai cả, đã cạn ly đâu mà. Khả Vy thích mẫungười như thế hơn một « anh chồng » lớn người lắm chuyện.
Lạc Thiên vừa diễn thuyết, anh hồ hởi trả lời mọi câu hỏi được đặt ra. Thế giớilà cả Trái Đất bao la, đối với riêng mình anh, một quả đất yêu thương không quáto lại chẳng nhỏ bé đang lớn dần để phủ kín trái tim. Hạnh phúc tới hoàn hào.
Vẫn là Trần Hùng tinh quái, anh không đo chính xác được tình cảm của Lạc Thiêndành cho vợ nhưng phần nào nắm được giá trị của danh từ « vợ » ấy :
- Ố ồ, mấy hôm nay trông chị dâu gầy gò quá! Xin hỏi bé con được mấy tuần tuổirồi ! - Rõ ràng mới cưới, đã tra hỏi người chồng, việc tính toán ngày tháng củathai nhi không khó, anh lại hoặn họe xuồng xã.
Khả Vy chợt nhớ ra tần suất nghén của mình không đáp ứng đủ yêu cầu, điều đángngại đặt ra, hiện tại khoang bụng của cô trống rỗng và nó không thể béo tốt chongười ta nghĩ rằng mình mang bầu. Chiếc áo đang mặc có vẻ hơi bị thon thả. Mộtkhi đã nói dối, người ta thường cố tình để lộ cho toàn dân biết mặt không trungthực của vấn đề. Như cô đây, mang thai giả nên phải gắng « lậy ông con ở bụinày », công báo cho mọi người. Khả Vy chỉnh lại thế đứng, một tay chống sườn,tấm lưng cố ưỡn trước để tằng bề dầy cho cơ thể. ( Mường tượng Lạc Thiên bêncạnh như một tên lính cận vệ không hơn không kém, phục tùng nữ hoàng chuangoa).
- Nhìn em đúng là xanh xao, Lạc Thiên, cậu phải bồi bổ cho em dâu đi chứ ! -Lạc Trung đồng tình tỏ ý trách móc.
- Hay anh lại ăn hết phần của chị Vy rồi ! Anh đấy, toàn bắt nạt chị ấy ha ?! -Lạc Nhã cũng đi theo mạch câu chuyện.
Khả Vy soi lại mình, những hôm trước thì không tổ chức tiệc tùng, lại chọn đúngngày này, ngày mà cô dẹp lép và phẳng lì. Dù sao cũng là chồng, người ta tráchanh ta để vợ bị ốm yếu mà nguyên do đâu phải thế, nói đúng thì không sao, là docô ham ăn nên mới ra nông nỗi này.
- Không đâu, tại trong người em không được khỏe chứ nào có phải do Lạc Thiên !- Một sáng kiến lóe lên trong đầu, Khả Vy lập tức tiến hành biến không thànhcó.
Nước lọc, chính xác rất hữu ích trong trường hợp này, cô không thể khai chươngtuyến giao thông đường tiêu hóa ngay nên phương án tối ưu phải là uống thậtnhiều nước. Bắt đầu với cốc nước lọc ở gần, Khả Vy nâng cốc và uống ngon lành,tiếp diễn cho tới khi vòng bụng chương phình. Đương nhiên cô đều quay mặt đilảng tránh, ngộ nhỡ có ai hỏi thì cô chẳng thể nào lí giải cho chứng thèm nướctạm thời. Cứ thế cô nới rộng bán kính với Lạc Thiên, hễ có người cất tiếng chúcmừng cô niềm nở đáp lại và giấu giếm li nước.
- Cô khá thông minh đấy ! Uống nước để tăng cân ha !!! - Triệu Đông Kỳ tiến lạigần một cách tế nhị, để Nhược Lam đứng chỗ Trần Hùng, anh không cùng đẳng cắpvới họ.
- Sao anh biết ? Tại em đang bị sụt cân !
- Anh thừa uyên thâm để hiểu ! - Triệu Đông Kỳ nhìn Khả Vy một lượt, mục tiêutăng 10 kg anh đề ra dường như cô diễn viên này lười biếng quá - Lạc Thiên rấthạnh phúc, vì thế nên cô hãy đừng để anh ta thất vọng, phải tự giác mà nôntrước mặt anh ta, đồng thời thể hiện những cử chỉ của bà bầu không chỉ trướcmặt người lớn, ở nhà cũng phải thế !
- Không thích, anh ta nói chung là… không biết nói thế nào nữa… họ… rồi sẽ đếnvới nhau, em không muốn làm kẻ thứ ba ! - Khả Vy nhìn về phía Nhược Lam, cô ấyđang nói chuyện với chồng cô.
- Ừ ! - Triệu Đông Kỳ nếm ly rượu mà không cảm nhận hương vị. Anh quả thực rấtthương Nhược Lam nhưng anh biết mình không xứng, cũng như Khả Vy sao có thểsong song trên cùng mặt phẳng với Lạc Thiên. Mới ngày nào anh quả quyết lắm,thế mà giờ dường như mọi ý chí, tự tin đều nằm trong mức tối thiểu.
Lạc Thiên hướng tầm nhìn về Khả Vy, cầm theo ly hoa quả vừa mới yêu cầu phụcvụ, anh xem xét lại việc mình đã quá tham lam trong những bữa cơm, toàn giànhgiật của cô thôi, từ giờ anh cần phải mẫu mực và ra dáng. Khả Vy vẫn đứng cạnhTriệu Đông Kỳ, cả hai đều đang cúi xuống thắt bụng cô. Anh rời chỗ Nhược Lam vàcác bạn để tiến đến.
- Thôi, cô uống nhiều nước quá ra mồ hôi và… ha ha, ăn đời ở kiếp với cáitoilet đó !!! Bụng phệ rồi, chắc được bốn tháng quá ! - Triệu Đông Kỳ hóm hỉnh,cũng tội nghiệp Khả Vy quá.
- Hứ ! Thế rồi mấy tháng nữa em phải vác gối theo à ? - Khả Vy xoa bụng thanthở, cô ngậm ngùi nhìn các cô gái khác dáng ngọc dáng ngà, trong khi mình phảilên cân.
- Trừ phi là giả thành thật thì không cần đâu ! - Triệu Đông Kì khúc khích, anhđã thực hiện lời hứa với cô, sau ngày cưới cô đã nhàn nhã hơn nhiều.
Hai người mải tán dóc dẫu khi Lạc Thiên chỉ cách chừng gần mười bước chân.Triệu Đông Kỳ là bạn trai « hờ » của Nhược Lam, lí do nào lại quen biết Khả Vy?
- Có nước cam, uống mát và bổ hơn ! Khả Vy ! - Lạc Thiên gọi cô.
Có tật giật mình, Triệu Đông Kỳ vừa thấy anh, vì muốn lấp liếm vai trò ngườicầm 乃út nên ngoắt sang một hướng khác phớt lờ. Khả Vy cũng thay đổi sắc mặt, cóchút gò bó khi tiếp chuyện với Lạc Thiên, uống thêm một ngụm nước lọc và xuatay, khi nuốt rồi mới trả lời :
- Không, không uống, tôi… vẫn no mà !
- Uống nước trắng thì no ? Hắn ta biết em à ? - Anh để Khả Vy nói, nếu là bạnbè bình thường thì anh sẵn lòng.
- Làm gì có, anh ta vừa đi qua đây thôi ! - Khả Vy chối biến.
- Thật chứ ? - còn số danh bạ trong điện thoại của cô nữa, anh nhìn vào mắt cô,vội vàng cô lẩn tránh.
- Thì thật chứ sao? Mấy người kia là bạn của anh à ? Giới thiệu cho tôi biết đi!
Thêm một điểm nữa, Khả Vy đâu thích giao thiệp với đám bạn của anh, chắc chắncô đang muốn giấu, nhưng thôi, anh có dê con làm tin thì lo gì chứ.
Không để chủ nhân bữa tiệc chỉ đứng với nhau, những người có mặt bắt đầu chúcrượu cả hai và đương nhiên Lạc Thiên là người uống hết. Mỗi lượt người tới anhnhiệt tình ngốn sạch sẽ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc