- Không hiểu?
- Anh là Triệu Đông Kỳ, một tiểu thuyết gia.
- Sặc! - Khả Vy vừa phát ngôn ra từ này cũng vừa bị sặc thật, anh ta chính làkẻ đã bắt cô múa rối cho thiên hạ coi?
- Chậc chậc! Anh gọi cô tới đây là biết tâm đồ của cô, có phải cô muốn cái đámcưới giả nhà họ Cao sẽ trở thành mãi mãi phải không? - Nhấp một ly trà nóng,Triệu Đông Kỳ thư thái.
- Ai bảo anh nói linh tinh vậy, tôi... đâu có ý đó! - Quỷ tha ma bắt, sao cáicon người này lại biết được nhỉ?
- Thì trong tiểu thuyết vẫn luôn là vậy, anh chuyên viết truyện tâm lí tuổi mớilớn nên đừng qua mắt anh! Anh biết cô khôn đáo để.
- Thế thì sao? Anh định giúp tôi chắc?
- Phải! Anh giúp cô cũng là giúp chính bản thân mình!
- Anh nói rõ ra xem nào!
- Haiz, anh và cô có một đường tình duyên khá tương đồng. Trong một lần anh đigửi bản thảo cho nhà xuất bản, vô tình bắt gặp Trịnh tiểu thư, là Trịnh NhượcLam đó! Nhìn mặt cô em sao ngu quá!
- Ờ thì anh cứ nói đi, tôi đang nghe...
- Cô Trịnh thích đọc tiểu thuyết của anh, chả là anh cũng có mấy cuốn sách bánchạy, anh cũng giỏi lắm, em đã đọc tiểu thuyết...
- Đề nghị anh kể vào trọng tâm, tôi không có nhiều thời gian đâu, mà nãy giờanh kể đâu có liên quan gì đến tôi?
- Im, không được cắt ngang. Nghe đây, Cao Lạc Thiên và Trịnh Nhược Lam haingười họ yêu nhau từ tấm bé, anh và cô chính là gỉ mũi đứng tránh đường họ đó!- Lần này Triệu Đông Kỳ bộp luôn, đi thẳng vấn đề. - Cô Trịnh nhờ anh đóng giảlàm bạn trai cô ấy để che mắt Lạc Thiên, còn
Lạc Thiên lại lấy cô em ra làm lá chắn!
- Thế á? - Vẫn thái độ dửng dưng nhưng Khả Vy đã mập mờ hiểu ra mấu chốt vấnđề.
- Trùng hợp thay, ông bà Cao lại thuê anh dựng một vở kịch cho buổi tiệc gặpmặt của cô em với tên Lạc Thiên đó.
- Và thế là anh vết mấy thứ linh ta linh tinh, nào là làm đổ rượu, khiêu vũvà...
- Phải, cái này anh lười nghĩ nên ăn trộm ý tưởng trong truyện của người khácấy mà! Anh có nhiệm vụ viết kịch bản sau này,...
- Gớm, tại anh mà tôi bị trẹo chân đây này, suốt ngày phải học nhảy rồi lái xe,cả nấu ăn nữa chứ.
- Hết tuần này thì không phải khổ nữa đâu, chap tiếp theo em sẽ được nâng nhưnâng trứng, hứng như hứng hoa dưới ngòi 乃út của anh!
- ...
- Tóm lại là cũng như em, anh cũng muốn giữ cho mình một nàng công chúa. Nếu emlà nàng lọ lem vớ được hoàng tử thì anh cũng muốn là chàng lọ lem câu được tiểuthư nhà quý tộc. Hiểu chưa, vì thế nên rất vui nếu cả hai mình cùng hợp tác!
Khả Vy cần thời gian để suy nghĩ. Có được sự hậu thuẫn của tác giả thì hay quácòn gì, có sự việc gì đều được biết trước, rồi có thể bảo anh ta nhẹ tay xâydựng hình tượng Triệu Khả Vy đừng hoàn hảo quá để mình bớt phải gồng mình gánhvác. Hơn nữa anh ta viết truyện chuyên nghiệp hẳn sẽ thấu hiểu tâm lí, biếtcách giải quyết tình thế, lại còn là quân sư... Đúng là chỉ thấy lợi không thấyhại.
- Này anh, như thế chúng ta có giống nhân vật phản diện không? Mà đã là phảndiện thì kết cục... - Khả Vy có dấu hiệu bị thuyết phục.
- Yên tâm đi, ông Cao đã cấm đoán Lạc Thiên và Nhược Lam không được đến vớinhau, lí do thì anh không rõ nhưng đây có vẻ là điều kiện tất yếu, vô cùng quantrọng.
- Đấy là việc của hai người bọn họ làm sao gia đình cấm được?