Chương 19: So với cơm thì muốn ăn em hơn (H)
"A, làm sao... Đã về trước thời hạn rồi?" An Hân Phỉ mềm nhũn dựa vào trong иgự¢ người đàn ông, tùy ý để anh giở trò, bản thân cô cũng không còn sức phản kháng.
Cao Đạm một bên xoa cục bột trước иgự¢ cô, một bên dùng Dụς ∀ọηg đã tỉnh thức dưới háng va chạm cọ xát cánh ௱ôЛƓ cô. Anh sắc tình liếm hôn nhĩ thịt cô, trêu đùa nói "Em nói xem" bởi vì nhớ em, cho nên bỏ qua tour du lịch ngắm cảnh sau khi hội thảo kết thúc để được trở về nhà với vợ nhỏ ôn hương nhuyễn ngọc a~.
"A ~ Cao... Cao Đạm ~"
"Cục cưng ngoan, tiếp tục nấu cơm, lát nữa chúng ta cần ăn"
"Ưm, anh... dừng lại trước đã chứ" hình như tay anh có ma lực vô hạn, ở trên người cô thi triển ma pháp, làm mạch máu cô tê dại nóng ran, bảo cô làm sao còn có tâm tư làm gì khác.
"Nhưng mà, so với ăn cơm, anh bây giờ muốn ăn em hơn, bé cưng" đang khi thủ thỉ tâm tình, anh đã đem áo dây màu trắng của cô cởi đến bên hông, bàn tay to cách áo иgự¢ xoa nắn nhũ thịt mềm mại, đem chúng Ϧóþ thành các loại hình dáng ái muội.
"Ư ~" An Hân Phỉ đáng thương bị Cao Đạm khiêu khích như thế vẫn còn muốn rửa tay đun nóng canh, gắng sức nỗ lực cắt rau dưa cho vào canh, cuối cùng cũng không chống lại được sóng triều bể dục từng đợt từng đợt kéo tới, đôi tay khó khăn lắm mới chống lên được trên bệ sắp đồ liên tục kêu thảm.
Cách tầng vải dệt âu yếm đôi thỏ trắng, anh cũng không hài lòng, vì thế cởi nút nội y của cô, mất đi đồ lót gò bó, đôi nhũ no đủ to lớn liền nhảy thoát ra, nhũ thịt trắng nõn trơn nhẵn bị bàn tay to của đàn ông nắm trong tay, ngón tay thon dài vuốt ve đầu v* xinh xắn. Đợi đến khi anh buông tay ra, ภђũ ђ๏ค béo mập thế nhưng cao ngất nhô lên dưới lớp tạp dề hồng.
Bàn tay anh tiện đà dọc theo bụng nhỏ phẳng lì của cô, kéo khóa quần cô xuống, quần short trượt xuống mắt cá chân, lộ ra ௱ôЛƓ thịt bị ren đen bao quanh.
"A..." ngón tay anh chui vào ҨЦầЛ ŁóŤ, phủ lên nơi riêng tư trần trụi đang chảy nước kia.
"Bé con mẫn cảm" hai ngón tay hơi căng ra cánh môi, theo mật dịch bôi trơn chậm rãi thọc vào rút ra.
"Nha... Ư, đừng..."
"Cục cưng, anh muốn em!"
Cao Đạm tắt bếp, dẫn An Hân Phỉ ra khỏi chỗ bếp núc rồi hướng cô đối mặt với anh, nụ hôn nóng cháy áp lên môi cô, cánh môi bao vây lấy cô, cô yêu kiều ՐêՈ Րỉ, hơi mở ra miệng nhỏ nghênh đón anh hôn sâu, anh nhân thể dò vào trong miệng cô, dây dưa quấn lấy lưỡi cô, không bỏ sót góc nhỏ nào trong khoang miệng cô.
An Hân Phỉ lúc động tình vô cùng đáng yêu, tay nhỏ ôm lấy cổ anh, giống như người lữ khách lâu ngày du hành nơi sa mạc khô cằn đột nhiên gặp mưa, ngửa đầu quấn chặt mà vội vã ʍúŧ nước bọt của Cao Đạm.
"Bé bỏng đáng yêu, hôm nay sao nhiệt tình chủ động như vậy nè?" mà đối với anh sự nhiệt tình của cô lại càng thêm hoan nghênh càng thêm điên cuồng.
Chính là anh không biết, anh đi xa mấy ngày nay, cô đã suy nghĩ rất kĩ, đối với quan hệ của hai người, vừa vặn là quyết định của chính mình.
Anh buông lưỡi cô ra, một đường hôn ướƭ áƭ đi vào bầu иgự¢ đầy đặn, ✓ú no đủ vểnh lên của thiếu nữ cứ vậy hiện ra trước mắt anh.
иgự¢ phụ nữ bất kể lúc nào mà nói cũng đều là cám dỗ đối với đàn ông, huống chi nhũ thịt của An Hân Phỉ trắng nõn, đầu v* màu hồng nhạt. Cao Đạm ghé sát vào, hơi thở phủ lên đầu v* mềm non yếu ớt, chọc cô mềm nhũn làm nũng không thôi. Rồi sau đó, vội vàng đem một bên nãi tiêm đúт νàσ тяσиg miệng, tấm tắc liếm ʍúŧ, bàn tay to nhàn rỗi một bên ôm lấy eo thon nhỏ của cô một bên đè ép nhũ thịt bên kia.
"Nha... A..." tay cô lùa vào đầu tóc anh, bộ иgự¢ cao ngất như thể muốn cự tuyệt nhưng lại chào đón dâng lên.
Thân thể đã bị đàn ông khai phá qua hết sức mẫn cảm, thân thể trắng nõn mềm mại bởi vì động tình mà nhiễm màu hồng phấn, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ rất là làm người ta muốn thương yêu, nhưng lại càng có phần muốn hung hăng làm nhục bé cưng xinh đẹp dưới thân hơn.
Phun ra đầu v* bị nước miếng tẩm ướt, môi lưỡi anh ở trên da thịt trắng nõn da thịt lưu lại vô số dấu vết sắc tình. Đầu lưỡi trơn ướt phác họa cái rốn nhỏ xinh, thoáng chốc làm cô rên khẽ một tiếng, thân thể không kìm được mà run rẩy.
Cao Đạm đâu có biết nguyên nhân là sao, động tác trên tay ૮ởเ φµầɳ lót cô ra, trong dự kiến nhìn thấy vải dệt thấm ướt bên trong cùng với u hoa phiếm nước xuân.
"Cao Đạm... Em... Em..." cô lắp bắp nói không ra lời.
Anh lấy tay tách ra thịt môi của cô, dọc theo khe hở trên dưới hoạt động "Nói cho cho, bé cưng, em muốn cái gì, Hả?"
"Em muốn cái gì, anh đều thỏa mãn em, được không, nói cho anh" anh từng chút một dụ hoặc cô, ngón tay cũng đâm vào đường đi thong thả thọc vào rút ra.
"Ư ~ em... Em muốn... Em muốn anh... Nha"
"Muốn anh cái gì, nói rõ ràng, bé con đáng yêu?" anh đem hai ngón tay cắm vào tiểu huyệt cô, đầu ngón tay như có như không quét gãi vách tường dũng đạo trơn ướt.
"A... Em muốn... Muốn anh tiến vào..."
"Liền nghe theo bé cưng" nói đoạn, anh một tay bế cô lên, xoay người kêu cô nằm lên bàn cơm.
Anh cởi ra quần tây cùng ҨЦầЛ ŁóŤ, cự long ¢ươиg ¢ứиg, trương phình nóng giận diễu võ dương oai, đầu nấm thậm chí tràn ra bên ngoài chút bạch dịch. Cao Đạm tách chân cô ra, giữ eo nhỏ đem ௱ôЛƓ thịt cô hướng lên trên không "Bé con, anh tới đây" dứt lời, dương v*t hung hãn ngẩng cao đầu liền đâm đi vào.
"A ~" nháy mắt bị lấp đầy thỏa mãn làm cô sảng khoái yêu kiều rên ra tiếng, giống như bị điện giật làm cô hưng phấn lên.
"Bé con bé bỏng, huyệt nhỏ của em thật chặt, nóng quá" Cao Đạm chậm rãi rút ra mà lại cả căn hoàn toàn đi vào.
"A, ưm, quá... Sâu... A"
"Sâu bao nhiêu, hả?" Dứt lời, ý xấu dùng sức hướng phía trước thúc mạnh "Nha a... Sắp nứt ra mất... Chọc đến... țử çɥñğ...... Oa a~"
"Phải không, vậy càng tốt, vì để bé cưng mau chút sinh hạ con của chúng ta, anh cần phải nỗ lực thật nhiều mới được" cúi người ở trên miệng nhỏ ngon miệng của cô trằn trọc hôn sâu, dưới háng khổng lồ to lớn lại một chút rồi một chút thẳng ᴆụng đến chỗ sâu trong țử çɥñğ cô.
Theo trong phòng tiếng thân thể va chạm, tiếng nước dâm loạn, hai người chậm rãi leo lên đỉnh cao Dụς ∀ọηg.