Chát……-Tiểu Phương thưởng cho Minh Quân 1 cái tát.
_Anh xúc phạm tôi vưà thôi đó anh thì hơn tôi ở điểm nào chỉ được cái giàu có là muốn làm gì thì làm à đúng là loại công tử bột lúc nào cũng nhìn thấy cái kim trong mắt người ta mà không bao giờ thấy cái gai trong mắt mình.Tôi muốn về nhà tôi muống gặp ba.Tôi muốn hỏi ba cho ra lẽ.-Tiểu Phương đứng dậy định bỏ đi thì dưới đất trồi lên những thanh sắt đầy gai góc mọc chung quanh cô.
_Anh làm cái gì vậy?-Tiểu Phương quay phắt lại nhìn Minh Quân bắng cặp mắt căm thù thì ra những thanh sắt là do Minh Quân điều khiển.
_Cô tưởng muốn thoát khỏi tôi thì sẽ dễ lắm sao.Tôi nói cho cô biết thứ tôi đã chọn rồi thì tôi sẽ giữ chặt lấy thứ đó nên cô đừng hòng trốn khỏi đây.Cô muốn biết sự thật phải không?Được thôi.-Minh Quân rút điện thoại ra bấm bấm cái gì đó rồi đưa cho Tiểu Phương.
_Đó nghe đi nói chuyện với người cha cao thượng của cô đi.
_Alo có chuyện gì vậy thiếu gia?-Tiếng đầu dây bên kia vang lên làm cho tim Tiểu Phương đau nhói.
_Alo ba hả con Tiểu Phương đây?-Cô bình tĩnh nói.
_Tiểu Phương hả con?-Giọng ba cô xìu xuống và có phần bất ngờ.
_Ba ơi có phải ba bán con cho gã này không?Ba trả lời con đi.Nhanh đi ba.-Tiểu Phương gào lên.
_Ừm…….ờ…..Tiểu Phương à ba xin lỗi nhưng vì công ty ba không thể làm khác được con hãy ở bên thiếu gia đi cậu ấy sẽ lo cho con con sẽ được đi học rồi còn có thể đi du học nữa và có thể thực hiện những ước mơ mà con muốn những chuyện đó chỉ có thiếu gia mới giúp con thực hiện được thôi ba không làm được đâu con à.Ba xin lỗi xin lỗi con nhưng ba xin con hãy đồng ý làm vợ của thiếu gia đi vì chỉ như vậy con sẽ có 1 tương lai sang lạng hơn ba.Con hiểu không?-Ba cô nhẹ nhàng nói.
_Nhưng con không cần đi du học con không cần những thứ đó con chỉ cần ba.Ba con mình có thể đi thuê nhà rồi con có thể đi làm thêm kiếm tiền trang trải chuyện học con.Sau khi con tốt nghiệp con sẽ đi làm nuôi ba miễn là ba ở bên con là được nha ba.-Tiểu Phương khóc.
_Tiểu Phương à,ba không muốn con khổ như ba con hãy ở bên thiếu gia đi và nhớ đừng về nhà thăm ba nữa.Con hãy quên người cha vô dụng này đi đi hãy sống 1 cuộc sống hạnh phúc nha con.-Ba cô gập máy.
_Ba ba ơi…ba đừng……nói vậy……mà…….ba…..-Tiểu Phương gào lên nhưng không nghe thấy tiếng ba trả lời chỉ nghe được tiếng Tút…..Tút….Tút……
Ba ơi làm sao con có thể sống hạnh phúc được khi không có ba đối với con ba là chỗ dựa tinh thần lớn nhất để sống nhưng sao lại nỡ đối xử với con như vậy?Con cứ ngỡ đây chỉ là 1 cơn ác mộng nhưng sao con thấy đau lắm ba à.Tiểu Phương vừa đấm иgự¢ vừa khóc.Minh Quân đứng đó nhìn cô với ánh mắt khinh bỉ anh chúa ghét hạng con gái ngây thơ,mít ướt, mau nước mắt vì đối với anh đó chỉ là giả tạo chỉ là 1 cái mặt nạ để lừa dối mọingười.
_Tôi…….đồng……..ý…..-Tiểu Phương lắp bắp.
_Được vậy cô hãy kí vào bảng hợp đồng này rồi đây là bảng đăng kí kết hôn và bảng li hôn..-Minh Quân đặt 3 tờ giấy và cây viết lên bàn.
Tiểu Phương nhìn ba tờ giấy rồi nhếch mép cô không nghĩ cuộc đời cô lại có ngày này vừa đăng kí kết hôn thì đã có đơn li dị.Đặt 乃út lên tờ giấy kí xong cô trả lại cho Minh Quân.
_Từ bây giờ cô sẽ sống ở nhà tôi.Cô không cần phải đi học nữa cô sẽ học ngay tại nhà sẽ có giáo viên đến dạy.Cô nên nhớ trong nhà thì chúng ta xem như là 2 người xa lạ việc cô cô làm việc tôi tôi làm không làm phiễn lẫn nhau chỉ có khi đến những buổi tiệc hay trước mặt gia đình thì chúng ta mới thân mật như vợ chồng thôi.Quần áo của cô tôi cũng đã mua sẵn rồi nên không phải lo.Cô có thể tiếp xúc với các bạn của mình tôi không quan tâm nhưng mỗi khi tôi cần thì cô phải có mặt.Còn đây là nhẫn cưới cô đeo vô đi.-Minh Quân đưa cho Tiểu Phương 1 chiếc nhẫn kim cương.
_Đáng lẽ anh ta phải đeo vô cho mình như trên phim hay làm chứ.-Tiểu Phương bực mình đeo chiếc nhẫn vào ngón tay áp út của mình.
_Bây giờ thì đi về.-Minh Quân nói xong rồi đi ra Tiểu Phương cũng xách cặp ra theo.
Leo lên xe Tiểu Phương và Minh Quân mỗi người 1 bên cả hai đều im lặng vì họ đều đang có những cảm xúc riêng.Cả hai đều toát ra 1 trạng thái khác nhau.Minh Quân thì lạnh lẽo và kiêu ngạo còn Tiểu Phương thì cô đơn buồn tẻ.
Minh Quân….
Không biết con ngốc này có làm nên trò trống gì không nữa không khéo lại gây họa nhưng theo lí lịch thì nhỏ này biết cách giao tiếp lại biết chiều ý người khác biết nhiều thứ tiếng lại còn có kiến thức rộng nữa chắc sẽ ổn thôi.
Tiểu Phương….
Tiểu Phương ơi bây giờ mày đã có chồng rồi đó nhưng chỉ là chồng hờ thôi cuộc hôn nhân này chỉ là giả 1 cuộc hôn nhân không áo cưới không lễ cưới và không có lời chúc phúc của mọi người như mày thường thấy trên phim nhưng vì ba mày phải làm dù biết rằng mày đang bắt đầu 1 cuộc chơi 1 cuộc hôn nhân không có hạnh phúc.
Xe thắng lại trước ngôi biệt thự nhà Quân làm cả hai trở về thực tại sau thời gian suy nghĩ đăm chiêu.Tiểu Phương vưà bước xuống thì cô không thể tin vào mắt mình được trước mặt cô là 1 ngôi biệt thự nguy nga tráng lệ có kiến trúc theo lối Châu Âu và phía trước nhà có 1 đài phun nước ở giữa.
_Wow cứ như là nhà của Goo Jun Pyo trong BOF vậy?Mà ngôi nhà này còn đẹp hơn nhiều.-Cô lẩm bẩm và cứ nhìn ngôi nhà không rời mắt.
_Vào thôi.Nè bây giờ cô đã là vợ của tôi rồi đó lát nữa chúng ta sẽ gặp ba mẹ của tôi cô ráng mà diễn cho tốt nghe chưa?-Minh Quân thì thầm rồi nắm tay cô bước vào nhà.
_Thiếu gia đã về.-Hai hang người hầu đứng thành 2 hàng dọc cúi đầu và ở cuối có 1 người đàn ông mái tóc muối tiêu được chải gọn gàng để lộ ra cái trán cao thông minh.Ông tiến lại gần chỗ Minh Quân cúi đầu lễ phép.
_Thiếu gia đã về.Ông bà chủ đang chờ thiếu gia và tiểu thư trong phòng khách ạ.-Ông nở 1 nụ cười nhân hậu.
_Đây là quản gia của nhà này.Có gì cần giúp thì cứ nói với ông ấy?-Minh Quân giới thiệu.
_Dạ cháu chào bác ạ.-Tiểu Phương lễ phép.
Tại phòng khách……
_Ba mẹ đây là vợ con.
_Ồ cháo cháu xinh quá nhỉ chẳng trách sao lọt vào mắt thằng Minh Quân nhà bác.-Ba mẹ Minh Quân mỉm cười.
_Dạ cháu chào hai bác.-Tiểu Phương hơi ngượng.
_Dạ con xin phép ba mẹ cho cô ấy lên phòng tắm rửa lại 1 chút.
_Ừ tắm rửa xong thì xuống dùng cơm luôn nha.
_Dạ.-Minh Quân nắm tay Tiểu Phương lên lầu vừa lên tới lầu 1 thì anh liền buông tay cô ra.
_Ba mẹ tôi có vẻ thích cô rồi đó còn đây là phòng của cô.-Minh Quân mở cửa phòng và bước vào.
_Hả chúng ta ở chung 1 phòng à?????????Không được đâu anh cho tôi phòng khác đi tôi không quen ở chung với con trai.-Tiểu Phương hét nhỏ chỉ đủ để hai đứa nghe thấy.
_Cô có làm sao không?????Chúng ta đã là vợ chồng rồi thì phải ở chung 1 phòng chứ.Cô yên tâm đi tôi động chạm tới cô đâu.Chúng ta chỉ ở chung 1 phòng khi có ba mẹ ở nhà thôi còn nếu ba mẹ đi vắng thì tôi sẽ sang phòng khác.Thôi vô đi.-Minh Quân lôi Tiểu Phương vào đóng cửa lại.
_Cô đi tắm đi quần áo tôi để trong tủ cứ việc lấy mặc.Tôi nằm nghỉ 1 lát.-Minh Quân leo lên giường ngủ.
Tiểu Phương mở tủ quần áo chọn 1 bộ váy màu hồng mà cô ưa thích rồi đi vào nhà tắm.Chợt cô nhìn sang thấy Minh Quân đang ngủ lúc này nhìn anh thật ấm áp không giống như trạng thái lạnh lùng lúc nãy lúc Minh Quân ngủ nhìn giống như 1 thiên sứ giá như lúc tỉnh anh ấy cũng như vậy thì hay biết mấy.Tiểu Phương cứ ngắm Minh Quân ngủ rồi suy nghĩ lung tung.
_Đi tắm đi cho tôi còn tắm nữa.-Minh Quân nói đôi mắt vẫn nhắm nghiền lời nói của anh làm Tiểu Phương chợt tỉnh và hơi bị quê nên cúi đầu đi vào nhà tắm.
Sau khi tắm rửa xong Minh Quân nắm tay Tiểu Phương xuống phòng ăn.Ba mẹ đã ở trong phòng chờ 2 người.
Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen.Vn
_Con chào ba mẹ/hai bác ạ.-Minh Quân kéo ghế cho Tiểu Phương ngồi rồi cũng ngồi xuống kế bên cô.
_Tiểu Phương này từ nay con đã là con dâu của nhà này rồi có chuyện gì cần giúp đỡ thì cứ nói với chồng con hay chúng ta cũng được với lại phải thay đổi cách xưng hô đi hãy gọi chúng ta là ba mẹ đi và xem chúng ta như là cha là mẹ của con nhé.-Mẹ Minh Quân cười.
_Dạ….con…biết rồi…..bác……à không…mẹ.-Tiểu Phương ấp úng.
_Hì thôi cả nhà dùng bữa đi.-Ông bà Triệu cười(từ nay mình sẽ gọi ba mẹ của Minh Quân là ông bà Triệu nha)