Hắn tiến lại gần nó
_tránh..xa kui...tui ra_sợ quá ngộng lun
_Nói cho cô biết tôi và cô chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa thui_nói rồi hắn thủng thỉnh bỏ đi
Không hỉu sao nó ngồi bệch xuống sàn khóc.Từng giọt nước mắt ấm ức,tủi thân cứ thế mà lả chả trên mặt nó.Đến khi chán chê mệt mỏi nó đứng lên bỏ xuống dưới nhà lấy nước.Xuống cầu thang cảnh tượng đập vào mặt nó hắn và người phụ nữ khác đang *Bịt Mặt*(m0on chưa đủ tuổi nên không thể diễn tả được thông cảm).Nó bỏ đi lấy li nước lên phòng nhưng đến cầu thanh thì trượt chân làm li nước đổ bể thành từng miếng thủy tinh,tay nó chảy máu.Lúc này cặp tình nhân kia mới buông nhau ra nhìn về phía nó.
_anh àh vk anh đấy à_ả ỏng ẹo
_đúng rồi nhưng cô ta xấu hơn cưng nhìu lắm_hắn nịnh ả
_hihi anh là số 1_ả nói rồi típ tục công việc
Nó thấy đau lắm cầm tay máu chảy chạy thẳng lên cầu thang tuyệt nhiên đôi tình nhân kia vẫn cứ thế.Hắn nói vọng theo
_này máu chảy tanh lắm nhớ lau cho sạch
Nó không nói gì nó chạy thật nhanh lên phòng,lại khóc nó suy nghĩ về những ngày tháng tự do trước kia chẳng phải lo gì thoải mái,nó nghỉ đến chuyện trả số phận cho chị nó.Nhưng không nó còn không chịu nổi huống chi là chị nó mềm yếu.Nó quyết định chịu đựng thêm thời gian nữa.Bỏ xuống giường đi lấy hộp y tế,tự băng vết thương cho mình nó lại nhớ đến những cảnh phim Hàn Quốc lúc này nhân vật nam sẽ băng cho nhân vật nữ nhưng hắn thì lúc này đang "gì đó" với ả phụ nữ khác.Xong xui nó dẹp đồ nhẹ nhàng xuống lầu đi lấy đồ lau ,lau sạch vết máu khi nảy bị nhỉu.Bỏ lên phòng,chẳng mấy chốc nó đang chìm trong giấc ngủ.Trong giấc ngủ nó cảm thấy ai đó đang đắp mềnh cho mình nó tưởng hắn nên mở mắt nhìn nhưng không là quản gia của nó,cười nhẹ nó thi*p đi.
SÁng sớm
Mắt nhắm mắt mở vscn xong nó đi xuống lầu ăn sáng sau đó đi học.Hình ảnh trước mặt làm nó phát khùng lên.Hắn và ả đang đút nhau ăn ngon lành chẳng coi sự có mặt của nó là gì.Nó đã tự nhủ đêm qua rằng" ta sẽ giấu tình cảm này và phải tạo vỏ bọc lạnh lùng cho mình".
_tôi xong rồi đi đây_nó đứng lên vốn dĩ ngồi đó nó cũng sẽ chẳng ăn được gì.
_tùy_đáp trả của hắn
_ăn đi này honey_ả
_aaaa_hắn mở miệng để đón nhận món đồ ăn từ ả.
Nó bỏ lại sau lưng và đi thẳng đến trường 1 mình.Nó đi xuống căn-tin.Mua ổ bánh mì ốp-la
_dì bán cháu ổ bánh mì _cả 2 đồng thanh
_ah còn 1 ổ thui ạ_pà 2 nói
_của tôi_tập 2
Trước mặt nó là 1 tên cực kì đẹp trai,tóc nhuộm đỏ vuốt bờm ngựa,tay đeo khuyên tay,dáng 1m80.ôi hoàng tử.Lúc nó đang "ngắm" thì hắn(đây là tên đó nha)giựt ổ bánh mì bỏ đi
_này này của tôi mà_nó nói
_tôi giựt được 0k_hắn đáp
_nhưng.._nó
_không nhưng nhị gì pp_hắn bỏ đi
Nó dí theo cầm chay tương ớt giựt ổ bánh mí hắn xịt đầy vào,vừa xịt vừa rủa.
_này ăn đi tôi là vậy đó ăn không được thì phá cho hôi_nói rồi nó bỏ đi lên lớp
Hắn đứng đó nhìn nó khẽ cười làm lộ đồng tiền nhưng nụ cười vụt tắt khi đám nữ sinh đã đánh hơi thấy hắn "cười".Hắn nghĩ "thú vị nhỉ"
Nó lên lớp cất cặp để chuẩn bị học tiết thể dục.Tâm trạng nó bây giờ phải nói như chè thập cẩm.Buồn vì tên ck nó,tức vì con quỉ mĩ linh,vui vì "giận cá chém thớt"tên khác.Nó thở dài mang giày thể dục rồi xuống sân thay đồ.Đồ thể dục trường nó dễ thương lắm.Nó có thân hình chuẩn bộ đồ thể dục và thêm đôi giày cổ cao đầu lâu(mà ui con gái mà zị á)của nó nhìn nó phá cách và kute lắm và thêm tóc 乃úi cao chừa mái xéo nữa.Thầy Nam xuống sân thông báo:
_hôm nay lớp chúng ta có thành viên mới_Vương Tuấn Anh_ông thầy nói chỉ về phía tên kia đeo handphone nón đen khuyên tay.Bọn nữ sinh nhao nhao
_a anh Nam hồi sáng nà_ns
_hồi sáng tao thấy ảnh cười đó_ns2
_ảnh đẹp trai mà lạnh lùng quá_ns3
_kệ vậy mới Men_ns3
_...
_...
Nó đứng tại chổ nhìn hắn,chẵng cảm xúc nó quay đi chỗ khác.Hắn nhận ra sự hiện diện của nó nên tìm cách trả thù cho bằng được.
_mấy em tập trung_ông thầy hằn giọng khi thấy nữ sinh lớp mình vì trai mà quên mình đang trong giờ học.
Sau tiếng nói của ổng tụi nó tập trung thành hàng ngang nam 2 hàng nữ 2 hàng.Và tất nhiên tụi con gái phá lệ nhảy thẳng qua hàng nam đứng để ngắm trai.
_àh há(ông thầy tằn hắn nghe thấy ghét)_tiết này chúng ta tập đá cầu tiết sau học bơi.
Xẹt Xẹt rầm
BƠI
Như tiếng sét ngang tay nó,nó không hỉu tại sao khi nghe 3 chữ bơi nó lại thấy sợ.1 thoáng hiện ra trong đầu nó .1 người phụ nữ đẩy cái gì đó sau đó nghe tiếng kiu cứu.Xong đêm nào cũng zậy chỉ mơ thấy vậy rồi không thể nhớ thêm bất cứ gì hết.Cũng may lúc này ông thầy đi rồi nên nó lại ghế đá ngồi ôm đầu.Đau nó cảm thấy thấy rất đau.Những hình ảnh cứ hiện đi hiện lại ngay trong đầu nó làm nó phát chạy hoảng ra sân sau.
_aaaaaaaa nhức đầu quá_nó thét lên
_nhức đầu quá có thầy làm phiền tới người khác không_1 tiếng nói trong trẻo vang lên trên ngọn cây.
Lúc này nó mới nhìn lên thì ra là tên Tuấn Anh ax hắn canh thầy không có ở đó cúp ra đây ngủ.
_này sao bám(có giá ghê) tôi hoài thế???__hắn đó
_tui tui theo anh hồi nào?_nó
_thì cô cố tình theo tôi xuống can-tin rùi bây giờ ra đây đứng la như tự kỉ_hắn
_anh tự kỉ đấy_đúng là....._nó bỉu môi
_đúng gì???
_đúng là mèo chê mèo dài đuôi_nói rồi nó bỏ đi làm hắn đo như cây cơ.
_được lắm con tự kỉ kia!chờ đấy_xong hắn nhảy xuống bỏ đi
******
Tụi lớp nó chia nhau ra đá cầu chuyền.Nó đang tìm cách trốn thì
Bốp
Nguyên trái cầu nằm ngay trên vầng trán nó thủ phạm không ai khác là "Vương Tuấn Anh"
_aaa tên mắt lé tay xéo kia mún ૮ɦếƭ à_nó la lên
_huề nhé tự kỉ_hắn nhếch môi rồi bỏ đi
Nó chẳng biết làm gì ngoài chờ dịp khác trả thù.Quân tử trả thù 10 năm chưa muộn.5 tiết trôi qua nó phải về nhà về đối diện với tên ck trăng hoa kia.Về tới nhà vừa đi nó vừa chờm đá lên vết sưng ấy nhưng nó thấy gây lộn với hắn ta(tuấn anh ý)làm nó quên đi sự buồn.Nó lại trở về vẻ lạnh lùng.Vào tới nhà nó phát điên khi thấy hắn(thiên vương nha) và ả kia ngồi xem tivi uống rượu.Nó bỏ lên cầu thang thì
_đi học về àh_hắn hỏi
_chẳng lẻ đi chơi_nó đáp mà chẳng thèm nhìn mặt
_đầu bị sao đấy_xem ra hắn biết quan tâm.Chưa kịp trả lời thì giọng chua chát của mụ kia vang lên.
_chắc ςướק bồ người ta nên mới bị đánh ấy mà_cô ta mỉa mai
_cô mới nói gì???_xem ra nó chẳng lạnh lùng mà chịu nhục
_tôi nói cô là hạng đàn bà ςướק bồ người khác_ả nhìn thẳng mặt nó
Chát
_tôi không sợ cô đâu_nó nói thẳng lại
_hức hức anh àh nó tát em_ả nhỏng nhẻo
_cô thui đi!còn em nữa hôm này về đi_hắn nói rồi bỏ đi thực sự thì hắn không bênh Mỹ linh cho lắm vì ả rủa nó như vậy cứ như là rủa hắn có vợ mà không biết quản lí,nên hắn cho nó tán chứ thường ngày hắn có thể cản lại
Nó biết là hắn bênh nó hông nói gì nó bỏ lên phòng.Ả ngồi đó quê 1 cục rồi dậm đùng đùng bỏ zề.Tối hôm đó nó đang học bài thì nghe tiếng gõ cửa.Nó đi ra thấy bả quản gia cầm bịch thuốc.Nó mời bà lễ phép rồi ngồi xuống nệm.Bà nhẹ nhàng nói.
_hồi chìu tôi thấy cô chủ bị sưng nên để tôi băng cho nếu không bị máu bầm đấy_bà hiền hậu như mẹ nó
_zạ hihi con làm phiền bà quá mà bà kiu con là Anh Nhi nha đừng kiu là cô chủ_nó cười nụ cười thật tươi
_cháu tốt quá chắc cháu phải khổ với thằng Vương dài dài_bà thở dài
_dạ cháu biết rồi_nó
Xong rồi bà đở nó nằm xuống băng gạt lên đầu nó chặm thuốc thật nhẹ nhàng làm nó không đau,xong xuôi bà thấy nó ngủ nên nhẹ nhàng lấy cuốn sách để lên bàn tắt đèn rồi khép cửa.1 giấc ngủ để nó quên đi tất cả những gì xảy ra trong hôm nay,nhưng đó chỉ là 1 trong những nỗi đau ít nhất của nó.Sự thật sẽ được bật mí khi chính chủ nhân nó sẽ đi tìm.Liệu nó có sự thật gì không?hãy để nó tự đi tìm nhé.
Trong mơ của nó:1 người đàn bà ngồi bên dòng sông êm ả nhưng làm cho người ta có cảm giác ớn lạnh.1 phút rớt xuống có thể mất mạng như chơi.Có 3 con người sau đó nó không thể thấy gì thêm ngoài nghe tiếng : CỨU Tôi
Nó ngồi bật dậy mồ hôi túa ra làm ướt cả băng gạt.lảm nhảm rồi nó tự khóc 1 mình.Tại sao ban ngày nó là người mạnh mẻ và tinh nghịch thì ban đêm nó lại như thế.
Cạch
1 bóng đen 1m8 bước vào,hắn dơ tay bật đèn lên.Lúc này hắn thấy nó ngồi thu lu ở 1 góc miệng lảm nhảm nước mắt mà cứ thể tuông ra.
_Này sao thế????_hắn hỏi
Lúc này nó bừng tĩnh nhìn thẳng vào mặt hắn giấu vẻ yếu đuối vào nó nói.
_vào đây làm gì
hắn không nói gì đi lại cái tủ nó mở ra lấy hộp y tế mà hồi tối bà quản gia để đó.Di lại gở miếng gạt trên đầu nó ra.Hắn vốn không mềm mại,
_á đau_nó nhìn hắn
_ngồi im_hắn gắt nhẹ
NÓ ngồi im cho hắn làm nó không biết rằng chính vì vậy nên hắn mới biết rằng nó không lạnh lùng như vẻ ngoài làm với hắn.Hắn và nó đang ngồi dưới đất thì nghe
RẦM
Nhìn lên,trời ơi khóc không thành tiếng chiếc giường nó mới dọn về gãy làm 2 (không phải nhà hắn keo mà là con mĩ linh cố tình làm thế để nó dính chưởng)
_sao...sao vậy???_nó mếu khóc không thành khóc cười không thành cười
_giường sập_hắn cũng vừa miếng gạt trên đầu nó xong
_tối nay...tui ngủ đâu
_room of me_hắn thản nhiên
_what???
_not lie on the ground
_never_(2 người này đấu khẩu bằng tiếng Anh)
_follow me_hắn bỏ đi
Nó đứng đó ậm ừ,nửa không nửa mún(dù gì thì nó cũng từng thích hắn mà).Hắn quay lại:
_not go???
_no,go
Nó lẻo đẻo theo hắn về phòng.Hắn bật đèn lên.Nó phải trầm trồ trước phòng hắn,đa số là màu đen và rồng.chiếc giường cũng có tấm nệm mệnh màu đen.hắn nói
_tôi với cô sẽ nằm chung giường cho quen
_nhưng tôi không mún nằm
_tại sao
_tại vì chiếc giường của anh dơ bẩn lắm,tôi còn không biết anh đã từng dẫn bao nhiu người về đây nữa nhưng tui không mún là người típ theo_giọng nó đượm bùn
_tôi chưa cho bất cứ ai nằm đây cả
_???
_tôi chỉ dẫn qua mấy phòng kia thôi
Nó nghe xong thì hơi ngạc nhiên chẳng lẽ nó là người đầu tiên,nó vui trong lòng.Nó nhảy tọt lên giường nhảy vào phía trong nằm ôm gối ôm.Hắn cũng nhảy cái rầm lên lun(người lớn như con nít).
_mà này_nó
_gì
_nếu 1 ngày....tui..tui lừa dối..anh thì sao
_i don\'t care!ngủ đi
I DON\'T CARE ư.hắn không thèm quan tâm đến mình ư.૮ɦếƭ tiệt vậy mà ta hỉu lầm.
_mà này nói thật đi_hắn chợt nói
_thật..thật gì
_cái đầu cô đó!là do ai làm
_hìhì tui chơi đá cầu trúng ấy mà không sao đâu_nó cười giả lả nhưng trong thâm tâm nó lại nghĩ đến khuôn mặt của tên kia(tuấn anh nhà ta).
Hắn không nói nữa quay qua kia lun,hắn biết tất cả biết việc nó gây lộn với tên kia,biết việc bị tên kia làm gì nhưng hắn mún hỏi nó,nó không dám nói sự thật vì sợ hắn lo hay nó ghét hắn đến nỗi không mún nói.Xong mỗi người chìm vào giấc mơ của mình.
Sáng sơm thức dậy nó mở mắt ra thấy hắn đã đi đâu rồi.Nó trở về phòng mình làm vscn rồi xuống nhà thấy bà đã ngồi đó.
_con chào bà_nó lễ phép
_ùm ăn sáng đi rồi bà thay gạt sức thuốc xong chú tài chở đi học,thằng Vương đi làm rồi_bà nói 1 lèo
Nó ăn sáng xong cho bà sức thuốc thay gạt cho nó,nó rời nhà đi đến trường,hôm nay trong nó đáng thương lắm với miếng gạt trên đầu ,nó đi zô trường thấy chị 2 nó đang ở sau trường nên nó chạy như bay ra đằng sau.
_chị 2222222_nó la
_trời ơi Nhi_thư thấy nó thì mừng húm lên
Hai chị em nó ôm nhau 1 hồi mới buông ra.
_sao rồi qua đó có bị gì không sao cái đầu của em???
_hihi hông sao em bị cầu trúng đó mà_nó cười 1 nụ cười hiền chỉ dành cho người nó thương yêu nhất.
_ùm chị thương em quá nếu em có khổ gì thì đổi lại cho chị nha_thư khóc sướt mướt,hazz thư là vậy cảm động là khóc.2 chị em nó nói chuyện mãi mà tiếng trống vang lên cũng không nghe.Nó lấy miếng gạt trong cặp dán lên trên chổ của thư.Thư nhìn nó khó hỉu
_bây giờ chị với em là 1 em or chị bị gì thì người kia cũng thế
_ùm,૮ɦếƭ trể giờ rồii mình vào lớp thôi_thư nói rồi bỏ chạy vào lớp.
Nó đi lủi thủi vào lớp.Tiết bà cô khó tính nên nó cũng hơi run.Vừa vào tới cửa nó khum người xuống.
_chào cô em vào lớp ạ
Lúc này cả lớp,hắn(tuấn anh) và bà cô nhìn về phía nó,tụi lớp nó xuýt xoa khi thấy cái đầu nó,còn hắn thì hơi thấy mình quá đáng.
_sao giờ này mới dô????
_zạ em em _nó chỉ chỉ vào cái đầu
_em vào lớp đi nhưng hết giờ thì quét thư viện nghe chưa
_dạ
Nó đi xuống chổ của mình thấy hắn ngồi đó,nó lườm hắn té lửa 1 cái rồi ngồi xuống.
_sao thế cái đầu ý,nặng tới vậy à_hắn
_tại tên khốn như mi ấy_nó
_haha ai biểu chọc tôi thui ráng chịu đi tự kỉ_hắn nói rồi đeo handphone lăn ra bàn nằm ngủ,nó cầm nguyên cuốn từ điển phi thẳng vào đầu hắn,kết quả nó bị ra ngoài đứng đến khi ra chơi.
Lúc ra chơi thư đang đi xuống vườn hoa thì nghe tiếng:
_này con tự kỉ,hồi này sao dám chọi cuốn từ điển vào đầu ta.
Thư quay lại nhìn chăm chăm vào người trước mặt mình,mắt nheo nheo hỏi:
_Anh là ai????
Thư nheo nheo mắt hỏi tên con trai trước mắt mình
_anh là ai???
Hắn ngạc nhiên chẵng là mới 10p\' nó bị mất trí nhớ sao?không có lẽ nó đang giở trò với hắn
_này tự kỉ đừng "bơ" tui như thế!đừng tưởng chọi cuốn sách vào đầu tui rồi để yên nhé
_૮ɦếƭ rồi chẳng là con Nhi lại gây chuyện hả chời_Thư đang lúng túng không biết làm sao thì Nhi đằng sau chạy lại vỗ vai Thư cái Bộp
_này chị 2 làm em tìm nảy giờ_nhi thở hồng hộc
_em em xem hắn ta là ai kìa_thư chỉ tay về phía hắn
Lúc này nhi mới để ý đến kẻ trước mắt chị mình,không ngờ đó là hắn,hắn cũng nhìn chăm chăm vào nhi và thư = một ánh mắt vừa lạnh vừa khó hỉu
_rốt cuộc là chuyện gì_hắn hỏi
_đây là chị tôi,cấm anh ᴆụng đến chị ấy_nhi nói
Lúc này hắn mới có dịp nhìn kĩ 2 chị em họ ,thật khó nhận ra đâu là chị đâu là ai nhưng hắn vẫn thấy được sâu trong ánh mắt nhi là sự tinh nghịch,lóc chóc còn trong thư là sự mềm mại,dịu dàng.Hắn nhếch mép rồi nói
_thì ra 2 cô là chị em
_thì sao???
_chẳng có gì nhưng tôi sẽ tìm ra bí mật các cô_hắn nói rồi quay đi.Thật sự níu như chị em sinh đôi bình thường thì chẳng có chuyện gì nhưng đằng này vết thương trên đầu 2 đứa y hệt nhau cứ như nó đang che giấu điều gì đó
_nhi à....chị sợ lắm
_chị à có gì đâu đừng quan tâm tên khùng đó!đi thui_nói rồi nhi kéo thư bỏ đi xuống can-tin.không quan tâm lại gốc cây đằng sau có 2 kẻ đã nghe thấy câu chuyện không đầu không đuôi này
*****sau gốc cây******
_bí mật?con này có bí mật gì chứ_1 con nhỏ
_theo em thấy có gì không bình thương ở đây đó chị_1 con khác
_phải điều tra nó thôi_nói rồi 2 đứa cười nụ cười man rợ,đó chính là Mỹ Linh và 1 con nhỏ trong fan clup của Tuấn Anh.
*********nhà*********
Nó đi về nhà với tâm trạng khá mệt nhưng thôi,nó zô nhà định đi lên lầu thấy chợt nhớ xuống bếp lấy li nước uống rồi lên.Nó chuẩn bị lên cần thang thì thấy bà quản gia đứng ngay cầu thang nét mặt xanh lè như tàu lá chuối.Nó thấy bất an nên hỏi:
_này bà sao thế ạ???
Bà giật mình quay lại.
_à à cháu có thể ra ngoài vườn tưới cây giùm bà được không???
_nhưng trời đang nắng! thui cháu lên lầu đây_nó toan đi nhưng bà nắm tay kéo lại bằng ánh mắt van xin.
Nó càng tức muốn biết chuyện gì ở trên đó,nó toan đi lên.Tới trước của phòng tân hôn (nó chưa cưới nhen chỉ chuẩn bị để mai mốt cưới thôi) nó nghe tiếng lục ᴆục trong phòng sau đó là vài tiếng rên nhỏ.*lưu ý bà kon trước khi đọc tiếp hãy kiểm tra độ tuổi nhé. 15 đấy cảnh báo òi đó*.
Nó thấy lòng nóng bừng bừng như lửa đốt,bàn tay nhỏ run run của nó đẩy nhẹ cửa bước vào.Cảnh tượng trước mắt làm nó giật bắn mình sau đó từng giọt nước mắt thay nhau chảy trên khuân mặt nó.Người đàn bà nằm dưới hắn thì nằm trên,những tiếng rên của bả làm cho nó đau lắm,nó quát
_2 người đang làm cái trò gì vậy
Lúc này họ dừng lại nhìn nó,bà đàn bà thì e ngại con hắn thì nhìn nó = ánh mắt bực mình.
_đây là chổ sau này tôi sẽ ở đấy
_thì sao nó vẫn thuộc nhà của tôi
_vậy mà tối qua anh nói anh chỉ dẫn qua những phòng khác_đến lúc này nó thật sự đã vỡ òa trong "biển mặn".Nhưng hắn có quan tâm hay chạnh lòng đâu
_cái đó là phòng tôi còn đấy là phòng thừa cô nghe rõ chưa_hắn quát_bây giờ mời cô đi ra đóng cửa lại
" phòng thừa" tim nó như ai xát muối vậy,hắn xem phòng tân hôn mình như phòng thừa,nó nghĩ bây giờ nó ở đây như kẻ thứ 3 giữa hắn và người tình.Nó như người vô hồn bước ra khỏi cửa đóng cửa lại,nó bước đi nhưng đằng sau vang lên
_anh à cô ta là vợ anh à
_không chỉ là sắp thui anh ђàภђ ђạ riết sẽ bỏ đi thui_sau đó hắn và người đàn bà típ tục làm những trò ô quế.
Nó bước đi xuống cầu thang như những người khôn hồn,nước mắt lả chả đầy trên khuôn mắt nó,nó bước ra khỏi của bà kịp nắm nó lại.
_cháu à cháu đi đâu thế
_bà đừng nắm cháu nữa cả bà cũng cản cháu lên bắt gặp anh ta,cháu không tin ai bất cứ trong căn nhà này nữa.Nó nói như bao nhiu ấm ức trong lòng tuôn ra hết,nó gỡ tay bà chạy đi.Nó đã cố mạnh mẽ để mình không khóc nhưng nước mắt vô duyên kia cứ rơi mãi. (Thông cảm nhen mấy nàng đối với tâm trạng nó lúc này phải dùng thời tiết này thôi).Tuyết rơi,từng hạt tuyết lạnh buôt xương đang đáp nhỏ li ti xuống mặt đất,nó vẫn thế vẫn đi và vẫn khóc,những cặp tình nhân trên phố nắm tay nhau đi dưới tuyết giá lạnh nhưng bên trong tâm hồn họ vẫn ấm áp.Trên con đường trắng xóa lúc này có 1 bóng người cô đơn lặng lẽ giữa màn đêm,tay chân nó đã tím ngắt nhưng nó không muốn trở về nhà lúc này.1 hình ảnh cô độc giữa bóng đêm vô tận và xen chút trắng xóa của tuyết vẫn thế bước đi nhưng nhanh chóng có 1 bàn tay mạnh mẽ lôi hình ảnh ấy đi trong cái giá buốt của tuyết.