Đúng như những gì Hạ Điềm nghĩ, ngay lúc duyệt chương trình thì đã có không ít người nhìn và bàn tán về vấn đề trang phục của cô cùng Vương Tuyết Tình. Mặc dù nghe không rõ là nói gì, nhưng đại khái độ nhận biết của cô đang tăng khá nhanh. Huống chi trong lúc di chuyển, Cổ Trạch vẫn luôn vô tình cố ý đến gần che chở cho cô. Cái này xào qua xào lại một hồi, người trở thành tâm điểm ngược lại là Hạ Điềm.
Hạ Điềm thậm chí rất muốn chạy đến ôm Vương Tuyết Tình một cái và nói cảm ơn, chỉ là hoàn cảnh không cho phép, người ta rất là hận cô đó.
Thấy khóe môi của cô không nhịn được cong lên, Cổ Trạch hơi ngạc nhiên:
“Em còn cười được? Tình địch rõ ràng ở đằng kia muốn khiêu khích em.”
“A, anh không hiểu đâu, tuy hơi thất đức nhưng phải nói em đang cười trên chỉ số thông minh của người ta.”
Hạ Điềm nhỏ giọng nói gì đó vào tai Cổ Trạch, động tác thân mật khiến Lạc Thần đứng ở trong cánh gà vừa nhìn đã giận đến mức siết chặt nắm tay. Để anh nhìn người mình yêu cười đùa tự nhiên với nam nhân khác, bảo anh bình tĩnh kỳ thực là làm khó anh rồi.
Bất quá mất bình tĩnh lại làm thế nào được? Chạy đến đấm tên Cổ Trạch kia? Anh còn đang ở đây với vai trò bạn trai của Vương Tuyết Tình thì có tư cách gì mà tức giận chứ?
Chương trình rất nhanh đã duyệt xong, Vương Tuyết Tình đong đưa cặp ௱ôЛƓ quyến rũ đi về phía Lạc Thần, ở bên tay anh dụi dụi đầu, khiến không ít người ghé mắt ganh tị.
Mỹ nữ mỹ nam ở cạnh nhau, đi đâu cũng thành tiêu điểm. Bên cánh gà này một cặp, bên kia cũng có một cặp, chính là Cổ Trạch và Hạ Điềm.
Bốn người khí chất đều riêng biệt, nhưng điểm chung chính là quá bắt mắt.
Thất Thất là nữ chính của bộ phim, mặt mũi cũng không kém, nhưng tức thì biến thành người tàng hình, không được ai quan tâm.
Thời gian đến, chương trình chính thức quay trực tiếp, dù đã duyệt trước, nhưng lần đầu tiên tham gia hoạt động này khiến Hạ Điềm có chút lo lắng. Trông cô như vậy, Cổ Trạch ở bên cạnh vỗ vỗ đầu cô, nói:
“Đừng sợ, cứ tự nhiên ứng xử là được.”
Hành động bất ngờ này lọt vào mắt bao người chưa có bạn trai, bạn gái chính là đang vả mặt. Cẩu độc thân đồng loạt kêu gào trong lòng:
“Các người đủ chưa hả? Bên kia hai tên phát cẩu lương, bên này lại thêm hai tên, đây là chỗ làm việc đó!”
Chẳng qua tiếng lòng của họ không đến được tai bốn người, hai cặp vẫn còn đứng trò chuyện với nhau vui vẻ, thiếu đi một vài hành động thân mật nhưng cũng đủ làm đỏ mắt con dân độc thân.
MC đang ở bên ngoài chào hỏi với khán giả và quảng cáo cho nhà tài trợ, tiếp đến là phần giới thiệu khách mời. Nghe kêu tên, bốn vị khách mời phân biệt từ hai bên cánh gà đi vào giữa sân khấu, đoạn đường đi này được che kín, sau đó bọn họ tụ họp ở chính giữa đường đi rồi mới tiến thẳng ra phía trước, đến gần khán đài.
Một nam đi giữa ba nữ, cảm giác có chút kỳ quái, càng kỳ quái hơn là hai cô nàng ở ngoài cùng đều mặc váy trắng.
Vừa rồi giới thiệu các diễn viên đến từ đoàn phim Thâm Cung Hiểm Ác, mọi người không hẹn mà cùng nghĩ đến hai cô gái mặc váy trắng kia chắc hẳn đến từ bộ phim này.
Nhưng khi bốn người đến gần, quan sát ra mới phát hiện không phải vậy, bởi vì một trong hai cô nàng váy trắng là Vương Tuyết Tình!
Phía khán đài rộ lên những âm thanh kinh hô:
“Ông trời ơi, tôi nhìn nhầm rồi chăng? Đó là Vương mỹ nữ?”
“Không nhầm, tôi cũng thấy, chính xác là Vương mỹ nhân rồi!!! Aaaaa! Váy trắng cũng thật xinh đẹp!!! Phong cách này, tôi thích!”
Đúng lúc này, một giọng nữ càng to hơn vang lên:
“Cổ Trạch! Aaaaaaaaaaa! Cổ Trạch em muốn sinh con cho anh!”
Cổ Trạch nhịn không được suýt chút trượt chân, nhưng đứng thẳng người lên liền cười nhìn về phía bạn nữ kia, tương tác với fan là hành động cơ bản mà mỗi người nổi tiếng phải biết.
Thấy anh nhìn về phía đó, một đám các cô gái lại càng cuồng nhiệt hơn.
“Cổ Trạch đại ca, em cũng muốn sinh con cho anh! Em muốn gả cho anh!!! Á á!”
“Đẹp trai quá đi!”
“Vương mỹ nhân đẹp nhất!”
Toàn bộ khán đài đều ầm ĩ lên rồi, mà tất nhiên MC sẽ không bắt mọi người im lặng, qua vài khâu xử lý, những âm thanh này đều sẽ được giảm bớt đi, những người xem trực tiếp không bị quá nhiều ảnh hưởng.
Tô Ngữ ngồi ở trong hàng ghế đầu, giữa một dàn kêu gào tên Cổ Trạch và Vương Tuyết Tình, máu nóng sục sôi, bắt tay làm loa mà hét lên:
“Hạ Điềm vô địch! Hạ Điềm xinh nhất! Hạ Điềm tiểu bảo bối của anh là xinh nhất!”
Một tiếng gào này còn to hơn cô nàng vừa rồi đòi sinh con cho Cổ Trạch, dọa người bên cạnh giật nảy mình. Mà cô nàng gào cái quỷ gì? Hạ Điềm vô địch? Có ai đi cổ vũ idol nữ lại hét câu này chứ?
Bọn họ nhao nhao một lúc, khi các diễn viên đưa tay ý bảo im lặng một chút thì lập tức nhỏ giọng xuống.
MC nhân lúc này giới thiệu sơ qua từng khách mời, ông là một diễn viên, ca sĩ gạo cội trong giới, được gọi là Vũ lão sư, bốn mươi tuổi, về ngoại hình thì có thể nói, vẫn phong độ ngời ngời.
Ông nhìn về phía Vương Tuyết Tình, cười hỏi thay tiếng lòng của một số người:
“Tuyết Tình là lần thứ ba đến với chương trình, hôm nay cũng đổi phong cách rồi, fan đều đang rất tò mò lý do đấy.”
Vương Tuyết Tình theo thói quen nâng khóe môi quyến rũ lên, cười rất mị hoặc, lại quên mất mình đang mặc cái gì, bất quá sự xinh đẹp trên mặt làm mọi người tạm thời bỏ qua sự trái ngược giữa khí chất và quần áo này.
“Cháu nghĩ mọi người đều đã quen nhìn một cô nàng quyến rũ phong tình rồi, không biết sau khi thay đổi phong cách sẽ nhận được phản hồi như thế nào nên thử một chút, có đẹp không ạ?”
Vũ lão sư gật đầu cười, đưa tay chỉ về phía góc trái, nơi đó là chỗ ngồi của các thành viên chính trong show giải trí này, gồm năm người.
“Tất nhiên rồi, đẹp hơn trang phục của mấy ông chú kia nhiều.”
Mọi người bị chỉ đích danh thì lập tức kêu tên Vũ lão sư, khiến khán giả cười ầm lên. Vui cười một lúc, Vũ lão sư lại tiếp:
“Tiếp theo đây chúng ta sẽ bắt đầu trò chơi đầu tiên, đấu tri thức, chia làm hai đội, chúng ta bốc thăm bên phía khách mời trước, Thất Thất và Vương Tuyết Tình đội đỏ, Cổ Trạch và Hạ Điềm đội xanh.”
Đấu tri thức? Không phải tự cao, nhưng Hạ Điềm đột nhiên có cảm giác, cái trò đầu tiên này tạo ra là để thiên vị đội xanh của bọn họ...