Vợ Cũ, Kết Hôn Nào! - Chương 41

Tác giả: Lê Thị Ngọc

[Ngoại truyện 2]
Cô và anh đi hưởng tuần trăng mặt!
Góc nhìn từ trên cao xuống, ngắm trọn cảnh biển về đêm vào mắt. Tiểu Nhan như thể không có ý định đi ngủ, cô vẫn cứ mãi đứng bên cửa sổ sát đất nhìn ngắm cảnh vật bên dưới.
Tư Kình từ trong nhà tắm đi ra, anh chỉ khoác hờ hững một chiếc áo tắm rộng rãi trên người. Dây đai lưng nới lỏng làm lộ ra cơ иgự¢ rắn chắc và đồ sộ màu rám nắng của anh.
Tư Kình nhíu mày, anh cất bước lại gần phía cô. Đôi bàn tay ôm lấy cô từ phía sau lưng, hai người áp sát cùng hưởng thụ không gian yên tĩnh đầy lãng mạn.
Anh đặt cằm lên đỉnh đầu của cô, giọng nói trầm thấp đầy quyến rũ nói:
“Anh chính là chú rể tội nghiệp nhất…”
“Hả?”
Tiểu Nhan nghe anh nói thì giật mình, cô vòng tay ôm lấy hai cánh tay của Tư Kình đang đặt trên bụng mình.
Anh thở dài, cuối cùng là gục mặt xuống cần cổ của cô than thở trách móc.
“Trong chính đêm tân hôn của mình, lại bị chính cô dâu của của mình bỏ rơi. Đây chẳng phải là điều đau khổ nhất thì là gì?”
Câu nói này có phải có chút ý tứ không nhỉ?
Giọng nói của anh từ khi nào lại như oán phụ vậy? Còn nữa, tại sao lại ngày càng diễn sâu như thế? Nhìn kiểu gì cũng rất dễ gây hiểu lầm đấy.
Cô đưa một tay lên xoa xoa mái tóc của anh, cố gắng an ủi người đàn ông to lớn nhưng yêu đuối này. Đến cô cũng chẳng hiểu nổi tại sao anh ngày lại càng ỷ nại và nhõng nhẽo với cô như vậy. Mẹ chồng nói rằng người càng yêu mình thì càng nhỏ bé và dựa dẫm vào mình. Có lẽ điều này thật sự rất đúng.
“Anh nói gì vậy, chẳng phải em vẫn ở đây sao? Có bỏ đi với ai đâu.”
“Vậy là em có ý định bỏ đi với ai sao?”
Anh không nhiên không chịu ngoan ngoãn mà còn nhảy dựng lên, xù lông nhím ấm ức tố cáo.
“…”
“Vậy là em đang đợi kẻ đó trèo lên đây để giải cứu em? Hay hắn ta sẽ đu dây xuống? Chẳng lẽ là… đào đường hầm? Tiểu Nhan, em phản bội anh?”
Bốp!
“A! Em đánh anh ngất xỉu để bỏ trốn ư? Mưu sát… bớ người ta vợ mưu sát chồng!”
Bốp!
“Em…”
Bốp!
Cô đứng từ trên cao, khoanh tay đứng nhìn anh đang tủi thân ngồi trên ghế. Thật hết nói nổi, người đàn ông này của cô đang bị cái quái gì vậy?
“Thứ nhất, đây là tầng 3 nên chẳng có ai trèo lên cả. Càng không có chuyện đu dây hay đào hầm càng không. Thứ hai, em cũng chẳng có giá tới nỗi mà người này người kia dòm ngó ςướק đoạt đâu nên anh đừng lo. Hôm nay là đem hưởng tuần trăng mặt đầu tiên, anh không được nói mấy chuyện linh tinh đấy có biết không?”
Tư Kình miễn cưỡng gật đầu nhưng sau lại lắc đầu nguầy nguậy. Sợ cô hiểu lầm rằng mình phản kháng, anh nhanh chóng lên tiếng giải thích.
“Anh không nói mấy chuyện linh tinh thì em cũng không được làm mấy chuyện linh tinh nữa đúng không?”
“Chuyện linh tinh?”
Lần này anh còn gật đầu chắc nịch hơn lần trước.
Ánh mắt anh mờ ám nhìn cô rồi lại nhìn lên chiếc giường rộng lớn đằng kia. Ám muội mà mập mờ, không lên tiếng nhưng hành động thì rất rõ ràng.
“…”
Chuyện này tuy không phải lần đầu nhưng với cô nó vẫn là một điều hết sức ngại ngùng. Hai người tính đến hiện tại cũng chỉ mới… được ba lần thôi.
Bây giờ là vợ chồng, làm điều đó là tất nhiên nhưng mà…
“Ha ha ha… anh tắm xong rồi nhỉ? Em cũng phải tắm thôi. Thời tiết cũng nóng nực quá.”
Cô gượng cười, tìm cách lẩn tránh hiện tại. Tư Kình nghe cô nói thì nở nụ cười gian manh trên miệng, hết sức đồng tình với ý kiến của cô.
“Đúng vậy. Đi tắm thôi!”
“…”
Cô đơ người nhìn anh, một người đang hấp tấp đóng cửa sổ, kéo rèm che rồi nhanh tay nắm lấy tay cô kéo về phía phòng tắm.
Chuyện gì sai sai đúng không?
“Khoan… khoan đã… chẳng phải anh tắm rồi sao?”
“Ừ, anh đâu có nói là anh tắm đâu nhỉ?”
“Vậy anh theo em vào làm gì?”
“Anh vào để tắm cho em, canh chừng em bỏ trốn.”
Hết
Đọc thêm nhiều truyện hay TẠI ĐÂY
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc