Vợ Cũ, Kết Hôn Nào! - Chương 35

Tác giả: Lê Thị Ngọc

[Tin tức mới: Tổng công ty Hắc Thị lao đao đứng trên bờ vực phá sản]
Một ngày sẽ chẳng có gì đặc biệt nếu tin tức công ty Hắc thị phá sản không tràn ngập trên các tờ báo và tin tức.
Tiểu Nhan đứng từ phía sau nhìn Tư Kình đang chăm chăm nhìn vào tivi nói về vụ việc của nhà anh. Cô biết anh hiện tại đang rất lo lắng và nóng ruột đứng ngồi không yên.
Sau một hồi ti vi chuyển qua tin tức khác, anh tắt ti vi rồi cúi gầm mặt xuống trầm tư.
Trên tay cô là một cốc cà phê, nhẹ nhàng đặt xuống trước mặt anh rồi gọi.
“Tư Kình!”
“Ừm…”
Cô hít một hơi thật sâu không đầu đuôi nói:
“Anh đi đi.”
“…”
Anh nghe cô nói thì thoáng giật mình, nhanh chóng đáp lại:
“Đi đâu cơ?”
“Anh đang rất lo lắng cho ba mẹ mà đúng không? Hãy trở về với họ đi. Làm điều mà sau này anh sẽ không phải hối hận.”
Đúng vậy! Chính là điều mà anh sẽ không phải hối hận.
Tư Kình từng nói với cô từ rất lâu trong lúc say xỉn nói anh rất hối hận vì trước kia đã chơi bời và phá phách. Nếu có thể, anh muốn thay đổi và làm lại. Khi ấy, với tính cách còn quá bốc đồng thì làm sao anh có thể cúi người nhận thua? Những lời nói lúc đó đúng thật là từ đáy lòng của anh nhưng anh vẫn còn cái tôi quá lớn, không chịu khuất phục.
Nhưng bây giờ đã khác. Cô có thể chắc chắn một điều rằng chỉ cần anh quay về, thành thật xin lỗi bố mẹ và làm lại thì mọi chuyện đều sẽ tốt lên.
Tư Kình sẽ trở thành một con người hoàn hảo.
Điều anh cần bây giờ chính là can đảm để trở về.
“Nhưng mà…”
Anh hiểu điều cô muốn nói nhưng đột nhiên trở về có phải rất vô lí hay không? Anh sợ họ sẽ không chấp nhận, anh sợ bản thân nếu quay về cuộc sống trước kia sẽ lại xa ngã thì sao?
Tiểu Nhan thấy khuôn mặt anh hiện rõ vẻ bối rối và bí bách. Cô ngồi xuống kế bên anh, mắt nhìn về một khoảng không vô định trước mặt an ủi nói:
“Đừng lo, anh bây giờ đã rất tốt rồi. Phải tự tin về bản thân của mình chứ? Vả lại… đó là cơ nghiệp của gia tộc bao đời, anh nỡ trơ mắt nhìn nó lụi tàn sao? Cố lên! Tôi biết anh rất giỏi, anh nhất định sẽ làm được.”
Anh nhìn chằm chặp vào cô, hưởng lây cả sự nhiệt huyết đang bùng cháy trong cô. Đối với Tư Kình, hiện tại anh không biết nói gì. Chỉ biết lấy sự tin tưởng của cô làm động lực.
Tiểu Nhan nói không sai, anh phải tự tin vào bản thân chứ?
Anh nhất quyết sẽ làm mọi giá khôi phục lại Hắc thị, không thể để tâm huyết bao đời gầy dựng tan biến được.
“Tôi sẽ cố gắng.”
“Ừm…”
[…]
Ngày hôm sau anh ấy rời đi, cô chỉ biết đứng trước cửa nhà tạm biệt. Không dám đi theo, cũng không dám đi cùng. Chỉ biết âm thầm chúc anh có thể thực hiện được điều mà mình mong muốn.
Tiểu Nhan biết, thân phận cô không tốt.

Một tuần…
Một tháng…
Rồi…
Ba tháng…
Cô mỗi ngày dù không nói nhưng vẫn luôn chờ đợi anh rồi lại trở nên tuyệt vọng. Mong chờ điều gì chứ?
Chẳng phải cô đã nói là hạ quyết tâm buông xuôi mặc cho số phận sao?
Dù vẫn luôn tự nhủ như vậy nhưng lí trí vẫn không thắng nổi con tim, là cô vẫn luôn ngóng chờ đợi anh. Giống như tuyết rơi mùa hè, lá rụng mùa xuân. Mỗi ngày trôi qua dù biết bản thân ngu ngốc nhưng vẫn cứ đâm đầu, chờ đợi một điều không có thật.
Hắc Tư Kình… anh ấy thay lòng rồi ư? Hay ngay từ đầu đã không có cô thì làm sao có thể thay lòng?
Tiểu Nhan dọn dẹp nhà cửa, cô đang đứng vín với chăm chú lau cửa kính thì điện thoại rung ting ting liên hồi. Bỏ khăn lau trên tay xuống, cô cầm điện thoại mở lên xem thì liền thấy tin nhắn mà anh hàng xóm gửi tới. Nội dung chỉ là vài dòng nhắn đơn giản thôi nhưng đã khiến Tiểu Nhan như hoá đá tại chỗ.
“Tiểu Nhan, em xem cái này này.”
Một đường link được gửi gắn kèm ngay phía dưới. Cô do dự một chút rồi mới ấn mở vào đọc.
Tin tức này…
[Tin tức: Tiểu thư nhà họ Quý mở họp báo, dự tính sẽ thông báo về chuyện kết hôn của bản thân. Người được vị tiểu thư nhắc tới không ai khác chính là Hắc tổng của tập đoàn Hắc thị.” 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc