Vợ Cũ, Kết Hôn Nào! - Chương 13

Tác giả: Lê Thị Ngọc

“Mời anh ngồi.”
Anh xụ mặt, dẫn anh ta vào nhà. Thật là muốn đánh bản thân một trận. Tại sao lại ngu ngốc như vậy chứ?
“Gọn gàng nhỉ?”
“Vâng. Tôi rất thích làm việc nhà cho vợ. Cô ấy chỉ muốn ăn đồ do tôi nấu thôi.”
Tư Kình xuống bếp, chuẩn bị thêm một phần ăn. Tay cầm thêm chén đũa đặt lên trước mặt anh ta, anh không ngại tiếp tục khoe khoang.
Điều này cũng đúng mà nhỉ? Từ khi anh sống ở đây Tiểu Nhan rất thích ăn đồ do anh nấu. Nhìn sơ qua thôi cũng có thể thấy cô lên ký, anh đã vỗ béo thành công.
Ngư Thành nghe anh nói thì im lặng, chỉ nhìn chằm chằm vào bàn ăn do anh đã chuẩn bị. Bầu không khí đang trùng xuống của hai người bỗng bị phá vỡ bởi tiếng mở cửa phòng của cô.
Tiểu Nhan từ phòng tắm đi ra, tay vẫn đang cầm chiếc khăn bông lau tóc ngơ ngác nhìn một màn trước mắt.
“Ngư Thành? Anh tới khi nào vậy?”
“A! Anh chỉ mới tới thôi. Hôm nay em không đi làm thật sao?”
Tư Kình:”…”
Lạc lõng quá nhỉ?
Bỏ đồ trên tay xuống, anh nhanh chân bước lại gần chỗ cô. Anh canh góc, đứng chắn trước người cô để hai người bọn họ không thấy nhau. Đưa tay lên cầm lấy chiếc khăn bông trên tay cô, nhẹ nhàng lau từng lõn tóc.
Anh cất giọng nhẹ nhàng và đầy sự quan tâm hỏi cô:”Đỡ hơn chưa? Sao không để anh lại tóc cho.”
Tiểu Nhan đáng thương:”…”
Cái quái gì vậy? Thật là khiến người ta nổi da gà đến phát sợ. Mới sáng sớm mà anh ta bị khùng sao?
Cô ghé sát vào anh, thì thầm nói:
”Anh đang bị người ta đe dọa đúng không? Nếu có thì hãy ra tín hiệu đi.”
Nhân cơ hội đấy, anh cũng cúi xuống ghé sát vào cô nói:”Tín hiệu gì?”
“Ét ô ét đấy.”
Thật đúng là quê mùa, đồ Tư Kình quê mùa.
“Hahaa… dễ thương ghê.”
Anh cười nức nở, đặt tay lên đầu cô vừa khen vừa xoa.
“A hèm, quên mất có khách. Ra ăn sáng nào.”
Tiểu Nhan nghi ngờ đi theo phía sau anh. Có quá nhiều điều đáng nghi ở đây.
“Tiểu Nhan, bữa sáng nay làm phiền em rồi.”
Thấy cô ngồi xuống, anh ta nhanh chóng tiếp chuyện. Tư Kình khinh thường nhìn anh ta. Đồ kém cỏi, câu này anh ta đã nói lần thứ ba hay thứ tư rồi đấy. Không thể đổi mới được sao?
“Dạ vâng, không sao cả.”
Anh ta ăn thử một miếng, lớn tiếng khen:
“Ồ, chồng em nấu ăn ngon quá.”
Nói xong còn không quên liếc nhìn biểu cảm của cô. Câu nói của anh ta khiến Tư Kình cứng đờ người, phải tìm cách làm yên chuyện.
Cô nhìn anh ta, khó hiểu nói:“Dạ?”
“Không phải sao? Đây không phải chồng em à?”
Ực! Anh lo lắng, đầu nảy số liên tục. Làm sao đây? Không thể để lộ được.
“Vâng, khôn… ưm.”
Cô nghĩ đã có hiểu lầm, đang định lên tiếng giải thích thì đã bị Tư Kình đút cho một miếng thịt lớn vào miệng. Cô chỉ có thể trợn tròn mắt nhìn anh, không thể ú ớ nói gì.
“Ăn thử cái này đi, ngon lắm đấy vợ.” 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc