Bảy giờ đêm, là thời gian đầu đường Đài Bắc náo nhiệt , ở đây các cao ốc văn phòng nhiều vô số,các nhân viên tan sở đi chơi,lấy tốc độ kinh người nhất mà xông vào đám đông trên đường.
Chu Dĩnh Thanh ba bước cũng làm thành hai bước lướt qua hai khu phố, xuyên qua đám người chật chội, hướng công ty kế bên khách sạn 5 sao bước nhanh tới.
Vì đêm nay có một buổi kết giao ,má Chu chẳng những vừa đấm vừa xoa, dù không muốn nhưng cô vẫn phải gật đầu đáp ứng, lại gọi điện thoại liên tục dặn dò những chi tiết lớn nhỏ khi dự tiệc.
Hô…. Cuối cùng cũng chạy tới. Cô nhìn đồng hồ đeo tay,thật sự là đòi mạng, đã không có thời gian lại đến toilet chuẩn bị lần cuối. Cô cúi cầu nhìn một đống phục sức trên người, đồ vest quần dài hàng len dạ màu kem, phối hợp với khăn quàng cổ Mir màu cà phê, khuyên tai chân trâu còn đâu, đôi ủng da màu kem cũng không dính bụi đất (đoạn này k hiểu lắm nên dịch lủng củng ,sr sr nhiều nha, ai góp ý cho mình với ^^)
Hết thảy tựa hồ cũng khỏe, cứ như vậy mà lên “sân khấu” đi
Chậm lại cước bộ, Chu Dĩnh Thanh lại đột nhiên nhớ tới, đây là lần đầu tiên đối mặt trường hợp thân cận loại này, nguyên bản bởi vì vội vã chạy đi mà trái tim đập dồn dập, giờ phút này thật muốn bật ra иgự¢.
Chu Dĩnh Thanh hít sâu một hồi lâu, cố giữ vững trấn tĩnh tiến vào nhà ăn. Má Chu ngóng dài cổ hướng cửa nhìn xung quanh, thoáng nhìn thấy bóng dáng của cô, hưng phấn mà vẫy tay hô:” Dĩnh Thanh, chúng ta ở trong này, mau tới đây!”
Thoáng chốc, những khách đang dùng cơm đều ngẩng đầu lên, tò mò nhìn cô chằm chằm.
Quá nhiều ánh mắt làm cô cảm thấy khó chịu, Chu Dĩnh Thanh cắn chặt hàm răng, buông đầu xuống, bước nhanh tới hướng vị trí góc.
“Thật sự là thực xin lỗi, tôi đến trễ!” Nàng liên tục nói xin lỗi, vừa nhấc đầu, trong mắt là một gương mặt đoan chính, tóc đen chải vuốt chỉnh tề, mũi cao,môi là một đường cong duyên dáng.
Cặp con ngươi đen thâm thúy sáng ngời, nghiêm túc chăm chú nhìn nàng.
Chu Dĩnh Thanh đột nhiên nhớ tới – hắn chính là đối tượng thân cận đêm nay sao?
Thoạt nhìn qua hắn rõ ràng là nam nhân tinh anh chất lượng tốt , cũng đi nhận cái hoạt động thân cận cũ mèm này?
“Rõ ràng muốn con rời khỏi nhà sớm một chút, làm thế nào lại làm cho dì Kỉ cùng Trương tiên sinh đợi lâu như vậy?” Má Chu giáo huấn đứa con gái mới đến
Chu Dĩnh Thanh giơ khóe môi, miễn cưỡng mỉm cười, không hiểu rõ tâm tình mình là thẹn thùng, vẫn là xấu hổ.
“Ai nha, không quan hệ, Dĩnh Thanh nhất định đói bụng, đến đây,đến đây, ăn một chút gì đi!” Dì Kỉ là bạn đồng học cùng má Chu , bà cười meo meo nhiệt tình tiếp đón, cũng thay hai vị nam nữ nhân vật chính này giới thiệu.”Dĩnh Thanh, dì Kỉ giới thiệu người bạn mới cho con, vị này là Trương Chi Tỉ tiên sinh, trưởng phòng phòng phát triển công tự khoa học kĩ thuật Võng Tượng ,ba tháng trước vừa mới từ tổng công ty bên Mĩ triệu hồi công ty Đài Loan .”
Dì Kỉ chuyển hướng Trương Chi Tỉ, ý cười càng đậm. “ Chi Tỉ, vị này là Chu Dĩnh Thanh tiểu thư, thư ký tổng giám đốc công ty Hoa Dương quốc tế.”
“Ân.” Trương Chi Tỉ vi xả khóe môi, nhàn nhạt, phi thường ngắn gọn hưởng ứng.
Dì Kỉ cùng má Chu hai mặt nhìn nhau, như một trận gió lạnh thổi qua bàn, nhất thời an tĩnh xuống.
Người này…… rất lạnh lùng.
Chu Dĩnh Thanh không biết làm sao, chỉ phải cầm lấy cốc nước nhợt nhạt uống mấy ngụm, giả bộ dường như không có việc gì.
“Ai, ta xem cứ như vậy đi” Má Chu mở miệng nói. “ Các ngươi hai người trẻ tuổi, ở trong này tiếp tục dùng cơm,hảo hảo chậm rãi tâm sự, hai lão già chúng ta trước hết đi xung quanh dạo cũng tốt.”
“Đúng vậy đúng vậy, chúng ta đi dạo, hai người chậm rãi tán gẫu, chậm rãi tán gẫu nha!” Dì Kỉ vội vàng đáp lại.
Hai lão đồng học thật ăn ý, lập tức cầm bao da vội vàng rời đi, lưu lại nam nữ nhân vật chính không kịp phản ứng lại.
Liền như vậy chạy lấy người, để cô cùng người xa lạ độc chiến? Làm cái gì nha….. Kế tiếp làm sao bây giờ?
Cô vừa nhấc đầu, vừa văn chống lại đôi mắt thâm trầm của Trương Chi Tỉ, Chu Dĩnh Thanh càng hoảng.
Trương Chi Tỉ trầm định quan sát cô – tóc dài có chút hơi xoăn, mấy sợi tóc mái tự nhiên trước trán, ngũ quan không phải rất đẹp, bất quá thanh tú dịu dàng, màu kem trên mặt, nổi bật lên màu da trắng nõn, có vẻ khí chất tao nhã.
Lại nói tiếp, chỉnh thể cảm giác coi như cân xứng – đợi chút, hắn suy nghĩ cái gì? Đêm nay bất quá là vì không chịu nổi ba ba ngày nào cũng nhắc đi nhắc lại, cùng dì Kỉ đau khổ cầu xin mà miễn cưỡng phó ước, đã vốn định ứng phó rồi xong, cần gì phải để ý bộ dạng đối phương thế nào?
Nhưng nói đi lại nói trở về, này hết thảy lão nhân gia an bài, thật sự không nên giận chó đánh mèo đến người “ tân bằng hữu” vô tội trước mắt .
“Đói bụng đi? Ăn trước một ít thức ăn đi.” Trương Chi Tỉ sắc mặt hơi chút hòa hoãn, đem món canh nóng cùng mấy món điểm tâm Đài mới vừa đem lên chuyển đến trước mặt Chi Dĩnh Thanh.
“Khách sạn này chế biến thức ăn ngon lắm.Nghe nói cô đặc biệt thích ăn bánh ẩm trà ?” Đêm nay địa diểm thân cận, dì Kỉ luôn mãi cường điệu là vì nàng mà chọn lựa.
“Ách… Đúng vậy.”Lãnh sát thủ rốt cuộc mở miệng, giọng điệu ôn hòa rất nhiều, hơn nữa đồ ăn trước mắt mùi thơm ngào ngạt, Chu Dĩnh Thanh tâm tình thả lòng.
“Có nguyên nhân đặc biệt sao?” Hắn hỏi
Nam nhân này có giọng nói trầm thấp mà dễ nghe, không nhanh không chậm, nàng cảm giác chính mình nguyên bản tim đập nhanh,chậm rãi vững vàng.
Nàng ngẩng đầu lên, khòe môi thanh tú không nhịn được giơ lên .”Hai năm trước tôi từng đi theo chủ quản bị sai đến công ty con ở Hồng Kông , khi đó không biết thế nào, luôn thức dậy quá sớm, đành phải học người Hồng Kông, đến phố ăn điểm tâm sáng, dần dà,liền thích đến trà lâu ăn điểm tâm.”
Chu Dĩnh Thanh thân thủ tiếp nhận Trương Chi Tỉ đưa qua chao cánh gà, cẩn thận tiếp nhận đến bàn của mình, uống ngụm trà nóng, bắt đầu ăn.
Cô nghiêm túc nhấm nháp mỗi một món rất đậm đà tư vị, đã lâu không thường đến trà lâu chính gốc, cô càng ngờ vực tình càng tốt, tâm tình càng tốt ăn càng nhiều…..
Vị “ tân bằng hữu” này có thể hay không rất tự nhiên? Liền như vậy ở người xa lạ trước mặt không chút khách khí …. Cắn chân gà?
Trương Chi Tỉ nhìn cô bộ dáng ăn ngon, nhịn không được mở miệng. “ Ai, xem ra ta đã bị phán knockout.”
“A?” Chu Dĩnh Thanh nghi hoặc ngẩng đầu lên nhìn hắn, bốn mắt giao tiếp, nàng phút chốc phát hiện, Trương Chi Tỉ cũng không động đũa, chính là xem xét nàng.
“Nghe nói, nếu là muốn cho đối phương lưu lại ấn tượng tốt,” Trương Chi Tỉ thay nàng rót trà nóng.”Phải ngồi ba phần ghế đẩu, nhẹ giọng lời nói nhỏ nhẹ, hé miệng cười yếu ớt…..” Nói xong, hắn một mặt dạt dào hứng thú nhìn nàng.
Chu Dĩnh Thanh cúi đầu xem xem bản thân trước mặt chén bừa bãi, giật mình hoàn hồn, đang muốn múc muỗng canh , cứ như vậy đứng giữa không trung, xấu hổ không biết như thế nào cho phải.
“Nhanh ăn đi, canh bị lạnh sẽ tiếc đó.” Trương Chi Tỉ cười yếu ớt.
“Kia….Anh thế nào cũng không động đũa tới?” Trên mặt một trận lửa nóng, Chu Dĩnh Thanh danh phải cúi đầu làm bộ quấy nóng canh.
“Ta không thích ăn loại thức ăn này.Ở nước ngoài lâu, thói quen ăn bữa ăn Âu Tây, rất ít ăn thang thang thủy thủy gì đó.”
“A?” Cái này Chu Dĩnh Thanh càng cảm thấy ngượng ngùng, sao không biết xấu hổ làm cho một nam nhân xa lạ như vậy nhân nhượng chính mình?
“Yên tâm mà ăn đi.” Trương Chi Tỉ lại đưa tới một cái đĩa cơm dương châu ( trong convert ghi là “trân châu hoàn” thấy giống giống nên chém tí, ai hiểu cụm từ này góp ý để mình sửa nha ),cười cười mở miệng.”Đúng rồi, làm sao cô lại đến buổi thân cận ?”
“Hả?Khụ, khụ!” Nàng vừa uống xong một ngụm canh, lại bị vấn đề này làm cho sặc.
Thật vất vả mới có thể nói chuyện bình thường trở lại, cô ra vẻ trấn định, nhún nhún bờ vai, giọng điệu thoải mái mà trả lời:” Mẹ tôi cứng rắn muốn tôi đến, vừanãy anh cũng mới thấy!”
Trương Chi Tỉ nhíu mày rậm, khóe môi tươi cười.”Ý của tôi là nói, làm sao đến nỗi phải đi thân cận ?”
Làm sao đến nỗi phải đi thân cận? Đây là cái vấn đề gì?
Được, đã như vậy đi thẳng vào vấn đề, vậy không cần khách khí, nói thẳng ra đi.
“ Tôi đã ba lần kết giao bạn trai.”Chu Dĩnh Thanh bộc trực rõ ràng trả lời.”Nhưng là tất cả đều thất bại.”
“Mới ba lần liền đầu hàng?” Nụ cười của hắn càng sâu.
“ Cũng không phải là đầu hàng. Mẹ tôi một thời gian trước đi tìm thầy tướng số, nói là bởi vì tôi kiếp trước đoạt người yêu của ba nam nhân, đời này nhất định phải chịu hoành đao đoạt ái ba lần, mới có thể giải oan nghiệt đời trước.”
Ăn cơm dương châu, cô tiếp tục nói:”Đã ứng nghiệm theo lời đại sư ba lần oan nghiệt, cho nên hiện tại, mạ tôi bắt đầu an bài việc thân cận.”
“Có loại sự tình này?” Trương Chi Tỉ nở nụ cười, lắc đầu nói: ”Thời đại gì rồi, còn tin tưởng thầy tướng số bói chuyện ma quỷ ?”
Chu Dĩnh Thanh nhàm chán cười nhạt đáp lời.”Mẹ luôn không tin nữ nhi của mình tệ như vậy, nhưng mắt thấy luôn thất bại, chỉ phải suy nghĩ biện pháp tìm lý do, àm cho chính mình an tâm.”
Kỳ thực, ba lần thất bại cũng không phải thật tệ, nhưng cô có chút mệt, có chút mệt mỏi, thất vọng càng nhiều cùng mờ mịt.
Tình yêu thật giày vò ý chí, theo nhận thức, kết giao, bắt cá hai tay đến chia tay, bất luận cô dụng tâm nghiêm túc, trong trí nhớ tình cảm lưu luyến đều là kết cục đau lòng, cô hi vọng cỡ nào chính mình có thể không phí khí lực cùng tâm tư, liền gặp gỡ hạnh phúc mĩ mãn thuộc về nàng.
Đem viên xíu mại tôm đã bóc vỏ cuối cùng để trước mặt Trương Chi Tỉ, cô nghiêm túc nói: “Ăn ngon lắm nha, thử xen có được không?”
Trương Chi Tỉ gật gật đầu, đem đũa cô cho đưa vào trong miệng.
Hắn tinh tế nhấm nuốt, ánh mắt thủy chung không có rời đi Chu Dĩnh Thanh.Cô nói chuyện ngữ điệu và tiếng nói, nghe thấy đặc biệt dịu dàng hòa nhã, làm cho người ta hảo thoải mái.
Thật lâu không nghiêm túc như vậy ăn cái gì, viên xíu mại tôm bóc vỏ quả nhiên mùi vị rất ngon. Hắn uống ngụm trà, mới nói:” Cô thế nào không hỏi tôi, vì sao cũng đến thân cận?”
“A?Nha.”Chu Dĩnh Thanh buông chiếc đũa, bàn tay trắng mềm giao lại khẽ đặt trên bàn, ôn nhu khách khí hỏi.”Như vậy, xin hỏi Trương tiên sinh – ngài thế nào cũng đến nỗi phải đi thân cận ?”
Ngữ khí đứng đắn, làm Trương Chi Tỉ cười ha hả. Bộ dạng nghiêm túc của cô thực thú vị !
Không lường trước đến phản ứng của Trương Chi Tỉ như vậy, Chu Dĩnh Thanh sững sốt, một cỗ hơi nóng lại trèo lên hai gò má.
“Nói thực ra, tôi cũng không muốn hỏi vấn đề này.”Nhẹ vỗ miệng chén,cô bình thuận tâm tình, chậm rãi nói. “ Tôi nghĩ anh và tôi nhất định giống nhau, dáy lòng luôn luôn có chút không muốn nói về chuyện cũ.”
Trương Chi Tỉ nhướn mày nhìn Chu Dĩnh Thanh – cô như vậy lại hiểu ý người khác sao ?
Xác thực, hắn không quá tán thành đề tài này, tâm tình cả hai đều không thoải mái, ở trong trí nhớ của hắn lưu lại dấu vết khắc sâu, đến giờ vẫn khó thể xóa được.
Cà hai người im lặng chăm chú nhìn đối phương, hồi lâu, hắn rốt cuộc mở miệng. “Kỳ thực, cũng không khó nói gì. Tôi ở nước Mĩ đã từng kết giao bạn gái năm năm, bất quá lúc ấy ba ba phản đối, về sau đối phương liền cùng người khác kết hôn.”
Nhẹ nhàng nói bâng quơ, иgự¢ hắn lại ẩn ẩn chua xót.
“Anh không quên được cô ấy, cho nên liền luôn luôn…. Một mình?”Thì ra, trong lòng hắn còn có người, khó trách ngay từ đầu thái độ lạnh như băng vậy.
“Xem như là vậy đi.” Trương Chi Tỉ thay nàng châm trà, cười nhẹ.”Bất quá, nếu không đến bữa cơm này,ba tôi sẽ không cho tôi tốt hơn.”
Chu Dĩnh Thanh nhớ tới bạn tốt Thôi Anh Anh từng nói qua: “ Mười người đàn ông chỉ có hai người có thể tin cậy, nhưng một là đồng tính luyến ái, hai là hoa đã có chủ.”
Dù cho nam nhân trước mắt này ,đại khái cũng không tới lượt cô đi? Trong lòng hắn đã có người khác, cô cần gì nói nhiều?
Hai người lặng yên uống trà , không khí nguyên bản vui vẻ đột nhiên trầm xuống.
Nên nói cái gì mới tốt? Chu Dĩnh Thanh nhìn chằm chằm hơi nước cháo bột, suy tư sau một lúc lâu, vẫn là mở miệng nói ra ý nghĩ của chính mình.
“Nhưng là,tôi cảm thấy cảm tình thống khổ, kỳ thực…… Rất nhanh sẽ đi qua, rất nhanh sẽ khỏi hẳn.”
Có nhẹ nhàng như vậy đơn giản sao? Cô dựa vào cái gì như vậy bình luận?
Trương Chi Tỉ mày rậm hơi nhíu lại, thanh âm có chút thẩm.”Năm năm tình cảm, dễ dàng như vậy nói quên liền quên?”
Hắn cho tới bây giờ không là nam nhân dễ dãi trong tình yêu, trải qua thời gian càng lâu, đại biểu tình cảm ngày càng sâu đậm.
“Không, ý của tôi là,” Chu Dĩnh Thanh buống chiếc đũa, ánh mắt trong suốt không hề sợ hãi nghênh hướng hắn. “Đã qua chung qua chuyện đã qua, nếu là không thể lựa chọn kết quả, cũng vô pháp thay đổi nông nỗi, dành phải chấp nhận thực tế, đau xót sẽ chậm rãi qua.”
“Sau đó?” Trương Chi Tỉ chờ câu trả lời của nàng.
“Sau đó liền mở lòng mình, tiếp nhận một đoạn tình cảm khác a !”
“Cứ như vậy?” Hắn nhướng mày, có chút kinh ngạc.
“Đúng vậy.” Chu Dĩnh Thanh thay hắn châm trà nóng, cười bướng bỉnh. “Đừng quên, muốn nói yêu đương, ta cũng thất bại ba lần, coi như có chút tâm đắc đi?”
Loại chuyện này cũng có thể lấy ra nói giỡn? Cô đúng là nhìn thông suốt.
“Cho nên cô ở đây là không thể lựa chọn, không thể thay đổi tình huống cuối cùng, đành phải nhận thực tế, đến đây cùng tôi nhận thức?” Hắn bất đắc dĩ cười khổ, vươn bàn tay to.”Tôi là Trương Chi Tỉ, hân hạnh dược gặp.”
“Không phải như vậy a….” Chu Dĩnh Thanh đầu tiên là ngẩn ra, sau đó nở nụ cười, rộng rãi thân thủ,.”Hân hạnh được gặp, tôi là Chu Dĩnh Thanh.”
Bàn tay nỏ trắn noãn nhẹ nhàng nắm giữ bàn tay to của Trương Chi Tỉ, lập tức buông ra.
Xúc cảm dào dạt, hơi lo lắng, một cỗ cảm xúc kì diệu nhẹ nhàng nhảy lên trong lòng nàng.
Bất quá, nam nhân này xuất hiện chính là thân bất do kỷ, cô nàng không hẳn nhiều tưởng tượng cùng chờ mong.
Coi như cùng bạn ăn cơm, dù sao, cả hai đều có thể báo cáo kết quả xong xuôi là tốt rồi.
Nghĩ đến đây, tâm tình nàng đột nhiên buông ra, thanh thản uống ngụm canh, giơ chiếc đũa tiếp tục thưởng thức mĩ thực.
“Còn muốn ăn gì nữa không?” Trương Chi Tỉ xem trên bàn thức ăn dần hết, cười hỏi.
“Thật vậy chăng? Ta có thể tiếp tục gọi món ăn?” Cô giống như một đứa trẻ đang vui vẻ, nghiêm túc suy tư về.” Tôm cuộn ở đây ăn ngon lắm, còn có bánh bao sữa cũng rất ngon.” ( ta chém * vèo vèo*)
Trương Chi Tỉ gọi nhân viên phục vụ, trừ bỏ dặn dò thêm thức ăn, còn thay cô thêm trà nóng. Môi hắn nhàn nhạt một chút cười, tầm mắt thủy chung dừng ở trên người cô.
Tuy rằng không phải là đặc biệt xinh đẹp hoặc liếc mắt một cái là có thể hấp dẫn ánh mắt, nhưng là trên người cô có 1 loại khí chất thanh nhã dặc thù, hắn khó có thể hình dung rốt cuộc là cảm giác thế nào, lại không hiểu sao an tâm thả lỏng.
Trương Chi Tỉ nhớ tới chính mình mỗi ngày đơn độc một mình vùi đầu vào công việc, có bao lâu không không như vậy? Nhàn nhã thoải mái mà ăn bữa cơm, không có gánh nặng tùy ý nói chuyện phiếm, nếu có thể có nhiều bằng hữu như vậy, lúc đó phải chăng rất tốt?
Trà bánh nóng hổi lần lượt đưa lên bàn, hai người nhìn nhau cười, câu nệ cùng bất an ban đầu đã biến mất không thấy đâu, hai người như bạn bè hiểu biết bình thường, gắp thức ăn cho đối phương, nói chuyện cười đùa suốt thời gian dùng cơm.
Chuẩn bị rời khỏi nhà ăn, Trương Chi Tỉ một tay lấy tờ giấy, một tay thay Chu Dĩnh Thanh cầm áo khoác trên lưng ghế dựa, nhẹ nhàng khoác lên thêm cho cô, kiên nhẫn ở bên cạnh bàn chờ cô chuẩn bị sau, mới thẳng hướng quầy thanh toán.
Bữa tiệc thân cận này ăn cũng thật đã nghiền – nhưng như vậy vẫn là không thấy tốt ? Có người giống như cô bất kể hình tượng ăn liên tục sao ? Hơn nữa, hắn còn khuyên cô ăn nhiều chút, này ….. Ai!
Chu Dĩnh Thanh nhìn bóng dáng phía trước, trong lòng hãy còn đoán lung tung, khóe môi thanh tú cũng không tự giác nhẹ nhàng giơ lên.
Trương Chi Tỉ dáng người thật cao lớn, nhất là lúc vừa nãy thay cô phủ thêm áo khoác, cỗ khí thế thuộc loại nam nhân kiên cường, làm cho nàng bỗng nhiên có chút không thoải mái.
Đi phía sau hắn, cô ngửi thấy mùi nước hoa nhàn nhạt, là hơi thở nam nhân…
Một cỗ nhiệt lưu khó diễn tả bằng lời, lặng yên nổi lên trong lòng, cô cảm giác mặt mình gò má tựa hồ hơi nóng.
Cô rốt cuộc đỏ mặt cái gì? Người ta trong lòng vẫn còn giữ bóng dáng của người bãn gái năm năm trước a….
Mặc kệ như thế nào, đêm nay ít nhất đã hoàn thành tâm ý của mẹ, về nhà hẳn sẽ không lại bị nói lảm nhảm không thôi nữa?
Chu Dĩnh Thanh hít vào một hơi thật sâu, tính tiền xong, nhanh bước chân đuổi kịp nam nhân đợi chở cô về nhà.
Buổi tối ba ngày sau.
Chu Dĩnh Thanh tan tầm vừa trở về nhà, má Chu liền mặt mày hớn hở hướng về phía cô nói:” Con gái ngoan của mẹ a, tối mai đừng đi đâu, Trương bá bá mời chúng ta ăn com đó !”
Ai là Trương bá bá? Cô có chút đau đầu, mờ mịt không hiểu.
“Chính là ba ba của Trương Chi Tỉ nha! Dì Kỉ nói Trương bá bá muốn gặp ngươi.” Má Chu cười ha ha. “ Con gái a, Chi Tỉ đối với ngươi ấn tượng cũng không tệ đâu! Cho nên Trương bá bá yêu cầu riêng chúng ta đến nhà hắn ăn cơm !”
“Trương …. Chi Tỉ?” Chu Dĩnh Thanh ngây ngẩn cả người.
Đêm đó khi Trương Chi Tỉ đưa cô về nhà, hai người trao đổi số di động, nhưng là mấy ngày qua, Trương Chi Tỉ hoàn toàn chưa gọi điện, nghe đồn trong quy tắc thân cận, cô cho rằng chính mình sớm đã bị knockout, lầm đầu tiên đi thân cận cho dù kết thúc, không thể tưởng tượng được còn có thể xảy ra chuyện này.
Ấn tượng cũng không tệ? Này chỉ sợ chính là hắn khách khí nói đi!
“Trương gia bối cảnh đơn thuần, dì Kỉ lại cùng ở chung, chỉ là điểm ấy hiếm thấy, ngươi cần phải hảo hảo nắm chắc.”
Thế nào nắm chắc? Đáy lòng hắn sớm đã có người khác…. Cô vẫn cứ ấn tượng sâu sắc, nhớ mãi gương mặt ấy, ngày mai là thứ Bảy, buồi chiều, trước đi làm tóc, a, còn muốn giành vinh quang nha, sau đó….”
Lời nhắc đi nhắc lại như là ong mật ong ong bên tai, Chu Dĩnh Thanh chính là lẳng lặng nghe, không có ra tiếng hưởng ứng. Cô luôn luôn là đứa nhỏ nhu thuận mềm mại, càng rõ ràng là phụ mẫu đối với cô vô cùng quan tâm.
Vài năm nay trên con dường tình cảm, cô luôn nghiêng ngả lảo đảo, nhưng vẫn như cũ đối với hôn nhân ôm ấp khát khao, chính là ví dụ thất bại phía trước chọc người ta rất đau lòng, làm cho cô dần dần đối với chính mình không có nắm chắc.
Tâm tình lúc đó, má Chu đều thu vào trong mắt, đã đau lòng cũng cảm thấy bất bình, vì khả năng gì con gái tìm được cơ hội hạnh phúc, đương nhiên nói cái gì cũng không chịu buông tha.
Huống chi con gái mới lần đầu tiên thân cận, gia đình đối phương tích cực như thế tiến lên một bước mời, làm mẹ thế nào ngồi yên được?
Cho nên mẹ cô thao thao bất tuyệt hạ chỉ lệnh, lẳng lặng nghe, nghe theo là được.
Sau khi Chu Dĩnh Thanh trở lại phòng mình, mở nhạc lên, âm thanh mềm nhẹ từ đàn dương cầm quanh quẩn không gian trong phòng.
Trương Chi Tỉ…..
Tiến vào tổ ấm trong chăn, cánh tay mảnh khảnh vây quanh chính mình, cô nhớ tới đêm đó tiếng nói hắn ôn nhu dễ nghe, tiếng cười lanh lảnh, ngẫu nhiên nhăn lại mày, còn có cỗ khí chất trầm ổn mà làm người ta thản nhiên an tâm.
Ngày mai còn có thể nhìn thấy hắn….. Cô cảm giác được иgự¢ của mình, cư thiên căng thẳng hơn lên.
Đêm cuối tuần, Trương gia đèn đuốc huy hoàng, Trần tẩu giúp việc vội vàng đem đồ ăn lên, trong phỏng tiếng cười không dứt.
“ Hôm nay đúng là ngày lành! Luôn nghe Vận Như nhắc tới Chu phu nhân cùng nàng là bạn học nhiều năm, lại luôn không có cơ hội được gặp mặt.” Trương lão tiên sinh thanh như hồng chung đối với Chu ba ba nói: “ Chu lão đệ, chúng ta tuy là lần đầu tiên gặp mặt, cũng là một lần như đã quen, sau này nên thường xuyên đến chơi a!”
Chu ba ba khéo léo giơ ly rượu lên “ Chính là a ! Chén này ta trước cạn vì kính a !”
Dì Kỉ cùng má Chu lại cười đến thoải mái, chẳng những vội vàng châm rượu chia thức ăn, ngoài miệng cũng không nhàn rỗi “ Ta không phải sớm nói qua thôi, lão nhân gia muốn tìm bạn, ngươi xem, hôm nay lại kết được nhiều bằng hữu, cũng thật tốt a!”
Má Chu chuyển hướng Trương Chi Tỉ “ Ngươi nói có phải hay không ? Chi Tỉ?”
Khó được nhìn thấy bộ dáng phụ thân vui vẻ, Trương Chi Tỉ cũng hơi hài long “ Má Chu , ta bình thường bận công tác,còn mời Chu thúc thúc cùng má Chu có thời điểm rảnh rỗi, đến nhà nhiều một chút.”
“ Ngươi nói nghe tốt nhỉ!” Uống chút rượu, Trương lão tiên sinh giọng lớn hơn nữa.”Chính là ngươi thằng nhóc này, đến bây giờ còn không chịu kết hôn, luôn làm cho ta lo lắng!”
Trương Chi Tỉ sắc mặt sửng sốt, tươi cười rồi đột nhiên cứng đờ. Rõ ràng là trường hợp có gì khoái trá, chẳng phải đề tài này sẽ làm hư không khí sao?
“Ai nha, người trẻ tuổi như hắn có lý tưởng riêng của mình thôi!” Dì Kỉ cười mỉm hòa giải.”Lão nhân gia thân thể mạnh khỏe, lại có bạn tốt làm bạn, đủ a đủ a, đừng tham chi nữa.”
Trương lão tiên sinh nhìn mọi người, trong lòng rất nhanh tính toán. Thời gian trước hắn nghe Kỉ Vận Như nhắc tới bạn đồng học có nữ nhi Chu Dĩnh Thanh chưa kết hôn, lập tức sã an bài hai người gặp mặt nhận thức, bất đắc dĩ thằng con lập tức làm mặt lạnh cự tuyệt.
Hừ, việc này tùy vào hắn làm chủ sao? Đã có cô gái tốt, há có thể dễ dàng lỡ mất? Chẳng lẽ muốn con mình độc thân cả đời sao?
Hắn biết tính tình đứa con, lải nhải nhiều lần, quả nhiên cũng là ngoan ngoãn đi tiếp thân buổi thân cận.
Nghe nói đêm đó hắn còn săn sóc đưa nhà gái về nhà, nếu không phải đối phương ấn tượng cũng không tệ, bình thường không quá cùng nữ nhân tới mê hoặc con, làm sao có thể như vậy tri lễ đếm?
Vì thế, hắn muốn Kỉ Vận Như an bày đêm nay gặp mặt cùng dung cơm, tiện thể nhìn cô gái Chu Dĩnh Thanh này rốt cuộc như thế nào, sẵn thuận tiện quan sát tình huống hai người ở chung
Chi Dĩnh Thanh quả nhiên là một cô gái thanh tú dịu dàng, khí chất thanh nhã, vừa mới nói chuyện phiếm vài câu, trả lời hào phóng thỏa đáng, lập tức khiến cho hắn quyết định phải nhanh thúc đẩy việc vui này.
“Ta có lòng tham sao? Nhìn Chu Dĩnh Thanh duyên dáng yêu kiều, thông minh lại hiểu chuyện, cô gái như thế đi đâu tìm được? Ngươi nói ra xem nào!” Trương lão tiên sinh thừa cơ mở miệng, không chút nhân nhượng ép con.
Chu Dĩnh Thanh đang muốn cầm ly nước trái cây lên, cả kinh thiếu chút ngay cả ly cũng cầm không xong.
Cô cho tới bây giờ vẫn không biết chính mình tốt như vậy!
Còn không kịp phản ứng, Trương lão tiên sinh lại chuyễn hướng qua cô, nghiêm túc hỏi:”Dĩnh Thanh, Chi Tỉ tính tình không tốt lắm,nhưng thật ra nếu tiến tới, cho hắn một cơ hội cùng nhau kết giao, ngươi cảm thấy như thế nào?”
Chuyện gì đang xảy ra vậy? ?“Ta yêu hồng nương” Cũng không mạnh như vậy đi?
Chu Dĩnh Thanh da mặt vốn đã mỏng, thoáng chốc đã đỏ bừng hai má, không biết nói gì mới tốt.
Trương Chi Tỉ liếc mắt một cái nhìn thấy bộ dạng quẫn bách của cô, không biết thế nào, liền vì cô mà nói chuyện.”Ba, đừng uống nữa, bác sĩ không cho ba cứ như vây tùy hứng, vẫn là nhờ dì Kỉ đi tản bộ với ba , giải rượu bớt, đừng làm khó dễ khách .”
“Ta làm khách khó xử?” Trương lão tiên sinh đầu tiên là ngẩn ra, tiếp đến vỗ tay cười to.”Ha ha, dược lắm nhóc con, tưởng thay Dĩnh Thanh giải vây à? Được, được, Chu lão đệ a, chúng ta ra sân đi một chút, để chỗ cho người trẻ tuổi có không gian riêng, nói cái gì nói đi!”
Nếu hai người này thực sự có ý, muốn hắn lập tức biến mất cũng không thành vấn đề!
“Đúng vậy, đi lâu đi lâu!” Trưởng bối hai bên cười hơ hớ đứng dậy, hướng sân nhà bước đi.
Tiếng cười vẫn cứ quanh quẩn trong phòng, Trương Chi Tỉ bước về phía Chu Dĩnh Thanh, bất đắc dĩ cười khổ.”Thật sự là thất có lỗi, ba tôi luôn tùy hứng hồ nháo, chuyện mới xảy ra vừa nãy, cô không cần để trong lòng.”
Ý là, hắn cũng không có dự tính cùng cô kết giao? Ngay cả lo lắng nhìn xem đềukhông có sao?
Bị cự tuyệt trực tiếp khó chịu cùng chua xót làm иgự¢ cô cảm thấy trống rỗng, hai gò má nhiệt độ nhanh chóng rút đi.
Chu Dĩnh Thanh tránh đi tầm mắt hắn, thử nói sang chuyện khác.”Trương bá bá … về hưu rồi?”
“Ân, đã về hưu nhiều năm. Ông ấy cả đời chịu nhiều cực nhọc, luôn không được thanh nhàn.”
Trương Chi Tỉ dẫn cô đến sofa phòng khách ngồi.
Phòng khách an tĩnh, chỉ còn lại có hai người, Trương Chi Tỉ thân hình cao lớn chiếm ghế sofa hơn phân nửa, đang rất gần hơi thở của nam nhân, Chu Dĩnh Thanh xấu hổ, đành phài đem ánh mắt dời về tứ phía.
Trên tường treo đếm phúc quốc họa cùng tự mặc, cô tò mò hỏi: “ Nghe nói Trương bá bá viết chữ rất đẹp, đây đều là tác phẩm cũa Trương bá bá sao?”
“Không phải, phần lớn đều là của dì Kỉ.”
“Dì Kỉ?” Chu Dĩnh Thanh kinh ngạc.”Tôi chỉ biết dì Kỉ cùng mẹ và bạn học cùng trung học.”
“Dì Kỉ là người vẽ tranh hội họa truyền thống, có một năm tổ chức triển lãm quốc họa, ba tôi cứ như vậy gặp gỡ dì Kỉ.”Trương Chi Tỉ khẩu khí bình thản nói.”Mẹ tôi lúc ba mươi mấy tuổi sinh bệnh qua đời, ba ba vẫn không có tái hôn, cho dù dì Kỉ đã vào ở chung nhiều năm như vậy, chăm sóc chúng tôi lâu như thế, cũng không có làm thủ tục linh tinh, thật ra không biết bọn họ nghĩ thế nào, tôi cho rằng lão nhân gia coi trọng danh phận.”
Chu Dĩnh Thanh nhìn hắn, dường nét khuôn mặt, dưới mày rậm là một đôi con ngươi đen, hai chân thon dài tùy ý tựa vào bên sofa, thật là một mĩ nam.
Nhớ tới đây là lần thứ hai cùng hắn ở chung môt mình, cô lại khẩn trương lên.
“ Uống chút cà phê chứ?” Trương Chi Tỉ nghiêng đầu, ánh mắt lọt vào tầm mắt của cô.
“Không, tôi…. Tôi không thể uống cà phê.” Chu Dĩnh Thanh có chút hoảng loạn, liên tục đáp lời.” Vừa uống cà phê tim liền đập nhanh hơn, thực không thoải mái.”Cô ôm иgự¢, biểu cảm nghiêm túc.
Đôi má thanh tú có chút ẩn hồng, là thẹn thùng sao… Trương Chi Tỉ nhớ tới mới vừa rồi cô bị lão ba tùy tiện nói mấy câu liền kinh hách, bộ dáng hoảng loạn, tựa hồ là nữ nhân đơn thuần không có tâm cơ.
Bất quá, hắn cũng không hiểu biết nữ nhân, bằng không cũng sẽ không kết giao bạn gái trước Đàm Lị năm năm, lại làm cho cô ấy bỗng nhiên trở thành lão bà của người khác.
“Như vậy, uống trà nóng chứ?” Hắn lại hỏi. Nhớ đến buổi gặp mặt hôm đó ci6 uống không ít.
“Tốt a, nhưng không thể uống trà ô long, ách… tôi sợ mất ngủ.” Chu Dĩnh Thanh lo lắng cho mình bị hiểu làm là cố ý tìm phiền toái, sắc mặt càng xấu hổ.
“Tôi đã biết,” Trương Chi Tỉ xoa xoa cằm, cười như không cười nhìn cô.”Xem ra trái tim cô không tốt lắm, chỉ có thể uống nước lọc đi?”
“Cũng không phải như vậy, trái tim tôi tốt lắm a ….” Chu Dĩnh Thanh càng nghiêm túc, vội vã giải thích, đột nhiên vừa ngước đầu lên, nhìn thấy ánh mắt mang ý cười của Trương Chi Tỉ, phút chốc hiểu được cái gì, giận liếc hắn một mắt, hé miệng nở nụ cười.
“Anh cố ý…” Cô thấp giọng nói.
Chỉ sợ là cô cảm thấy không thú vị.” Trương Chi Tỉ nhìn khuôn mặt thanh tú của cô đỏ ửng thêm.”Tôi biết loại trường hợp đêm nay thật xấu hổ, nguyên bản cho rằng chính là mọi người cùng nhau ăn bữa com8, không nghĩ tới ba ba nói hồ nháo, hy vọng sẽ không làm phiền cô.”
“Đừng nói như vậy.”Cô cười bất đắc dĩ.” Cha mẹ tôi luôn ở chung quanh làm ồn, chỉ sợ người khác không biết trong nhà có con gái chưa gả, nên tôi thực hiểu tâm tình của Trương bá bá.”
“Chu thúc thúc và má Chu nên lo lắng, có nữ nhi tốt ở nhà, làm sao có thể không vội?”
“Cô –“ Lời này là khen ngợi hay chê bai? Là thật hay giả? Chu Dĩnh Thanh nhất thời không tiếp lời được.
“Tôi nói thật.” Trương Chi Tỉ đứng dậy cười.” Chờ tôi một chút, lập tức quay lại.”
Thân ảnh cao lớn đi vào trong bếp, rất nhanh lại xuất hiện, còn đem theo một chai nước khoáng và ly.
“Tôi không hiểu lắm về trà, vẫn là uống nước có vẻ bảo đảm hơn, miễn hại cô mất ngủ, tôi xin lỗi.” Hắn mở chai, thay nàng đem cái ly rót đầy.”Chậm rãi uống đi, dù sao đêm nay còn có rất nhiều thời gian.”
“A?”
“Cô cho rằng các trưởng bối đơn giản như vậy buông tha chúng ta sao? Như thết này tám phần còn có thể muốn ta đưa ngươi về nhà.”
“Không cần đi? Tôi với cha mẹ cùng nhau đến, hẳn là cùng nhau trở về–” Chu Dĩnh Thanh nói còn chưa nói xong, dì Kỉ đi vào, vội vàng cùng má Chu ra cửa, còn quay đầu nói rõ:” Chúng ta muốn đi dạo công viên tản bộ, Chi Tỉ, tối nay nhớ đưa Dĩnh Thanh về nhà, ân?”
“Ân.” Hắn gật đầu cười, ánh mắt chống lại cô – xem, tôi nói đâu có sai.
Trương Chi Tỉ đứng dậy, đến gần phía trước cửa sổ, ánh trăng chiếu sáng cả bóng cây, trong nhà tiếng cười theo bước chân mọi người dần dần đi xa.
Trong nhà có bao lâu không có náo nhiệt như vậy? Từ khi ba ba về hưu, cuộc sống ngày càng bình thản, hơn nữa hắn ở nước ngoài nhiều năm, ngôi nhà này, đã yên lặng hồi lâu.
Đêm nay là nên cảm ơn Chu Dĩnh Thanh, là cô làm cho phụ thân hiếm thấy hưng trí tâm tình khoái trá, nhìn ra được cô là nàng dâu mà phụ thân yêu thích được chọn.
Nhưng là, đáy lòng hắn sớm đã khóa lại, dễ dàng mở ra sao?
Nghĩ đến đây, hình ảnh bạn gái trước Đàm Lị hiện ở trong đầu, trong lòng hắn hiện lên trong nháy mắt một chút đau đớn.
Quen biết cô ấy khi hắn đang du học ở Mĩ. Hai người sau khi hoàn thành học vị thạc sĩ, đồng thời được nhận vào công ty phần mềm nổi danh toàn cầu “ Võng tượng khoa học kĩ thuật”, phân nhiều ngành khác nhau.
Hai năm trước, khi phụ thân cùng dì Kỉ đến nước Mĩ thăm hỏi hắn, hắn đã thăng đến quản lý nghiên cứu phát triển, mang theo Đàm Lị đón máy bay riêng. Dọc đường đi, phụ thân hắn boeu63 cảm lãnh đạm, làm cho hắn lập tức có dự cảm không tốt.
Lúc hắn dự tính muốn cùng Đàm Lị kết hôn, phụ thân lập tức nổi trận lôi đình, kiên trì phản đối, nói cô đứng không ra đứng, ngồi không ra ngồi, cùng lão nhân gia nói chuyện ánh mắt chung quanh hpieu6 tán, rõ ràng không tôn trọng lão cùng dì Kỉ, hắn còn chưa kịp làm dịu đi cảm xúc của phụ thân, lão nhân gia liền thở phì phì thu thập hành lý về nhà, kế hoạch kết hôn cũng chỉ phải tạm thời để qua một bên.
Không lâu sau, thời gian làm việc của Trương Chi Tỉ bận rộn, cuộc sống hai người cũng chầm chậm thay đổi.
Đàm Lị dung mạo kiều diễm cùng với dáng người cao kiện mỹ, hơn nữa cá tính tích cực chủ động, hấp dẫn vụ trưởng tổng giám đốc William đã ly hôn lâu ngày chú ý, sau vài bữa tối được mời, Đàm Lị đã nhận chiếc nhẫn kim cương của William,gả về làm vợ.
Năm năm tình cảm, cứ như vậy kết thúc.
Hắn không có trách cứ Đàm Lị, không nói hai lời như nàng mong muốn, lặng lẽ rời đi. Chính là, sau ngày đó, tâm hắn như trên bàn lửa, rốt cuộc không vượt qua được, bắt đầu một tình hình khác.
Không Phải Chu Dĩnh Thanh không tốt, là hắn chính mình đã khóa lại tâm mình, không có năng lực mở ra.
Không khí thực trầm mặc.Nhìn bóng lưng cao lớn ở cửa sổ, tâm tình Chu Dĩnh Thanh có chút buồn.
Hắn thà một mình ngắm cảnh đêm ngoài cửa sổ — cùng cô ở chung thực không thú vị sao?
Cô biết chính mình cá tính không đủ hoạt bát thú vị, không đủ thông minh lanh lợi, có lẽ bởi vì nữ nhân khác đều dễ dáng có thể thay thế vị trí nàng, thế cho nên dù mình toàn tâm tình cảm lưu luyến, luôn không dể kéo dài thật lâu.
“Chúng ta cũng ra ngoài dạo?” Trương Chi Tỉ rốt cuộc kéo về suy nghĩ, vừa quay đầu lại, nhìn cô vẫn như cũ ngồi trên sofa, khuôn mặt thanh tú tựa hồ như đăm chiêu, có chút băn khoăn.
Hắn không thể khách đến nhà chán nản, huống hồ ở nhà cũng quá buồn.
Chu Dĩnh Thanh không có cự tuyệt. Cô mỉm cườ đứng dậy, đi theo Trương Chi Tỉ đi ra nhà kiểu Nhật. Hai người sóng vai đi im lặng trong ngõ góc, Trương Chi Tỉ cố gắng thả chậm bộ pháp, tiếng nói trầm thấp cùng cô trao đổi tâm đắc, cũng với đối phương phát biểu ý kiến.
Thời gian trôi qua, đi qua những ngã tư đường nối tiếp nhau, thẳng đến phát hiện ngõ mở quán ăn vặt đóng cửa, hai người mới giật mình thấy đã gần mười một giờ.
Chu Dĩnh Thanh kinh ngạc xem đùi mình — đi hơn một giờ, thế nhưng không biết là mệt mỏi đau nhức.
Trương Chi Tỉ mới phát hiện, chính mình thế nhưng mang theo cô đi vòng vèo. Ai chịu nổi như vậy đi tới đi lui, huống chi cô vẫn là đang mang dép lê!
Hắn hiếm thấy lộ ra thần sắc xấu hổ.“Thực xin lỗi, đều do tôi nói cái không ngừng, chân cô có khỏe không? Nhất định mệt quá……”
“Không, không!” Cô vội vàng trả lời.“Tôi nghe được thực nhập thần, tuyệt không mệt.”
Đây là sự thật, cảm giác khi cùng hắn ở chung thật đẹp rất tốt, làm cho cô đã quên chân đau, thậm chí vụng trộm hy vọng đi qua đường Vô Hạn Duyên Thân, làm cho cô cùng hắn có thể cứ như vậy luôn luôn đi xuống.
Trương Chi Tỉ đem cô đưa tới trước khu nhà cao cấp.“Cô ở chỗ này chờ tôi, tôi trở về lái xe đưa cô về nhà.”
“Được.” Chu Dĩnh Thanh mềm mại đáp ứng.
Đi vài bước, hắn lại quay đầu, chỉ vào siêu thị sang trọng phía trước.“Bên ngoài lạnh lẽo, cô đi vào trước bên trong chờ tôi.”
“Ừm.”Bóng lưng cao lớn dần dần đi xa, cô mới đi vào siêu thị.
Cầm trên tay quyển tạp chí cao cấp, tâm tư của nàng đã sớm bay thật xa.
Trương Chi Tỉ không phải là người múa mép khua môi, nhưng là, vô luận hắn tán gẫu là đề tài gì, đều có thể làm cho cô nghe được chuyên chú nghiêm túc, lại cảm thấy khoái trá thú vị.
Cùng hắn ở chung cảm giác thực thoải mái, thực an tâm, phảng phất là sau giữa trưa đông dương bàn lo lắng, ôn nhu làm cho người ta cứ như vậy an tĩnh dựa hắn.
Cô biết chính mình không chịu nổi tình yêu kinh đào hãi lãng, chỉ thích hợp cuộc sống bình tĩnh nhẹ, tựa như đêm nay cùng hắn một chỗ vượt qua cảm giác, ôn nhu mà thanh thản, trầm ổn mà chắc chắn.
Còn có thể tái kiến hắn sao? Nếu này cảm giác tốt đẹp ấm áp có thể tiếp tục, có bao nhiêu tuyệt vời……
Trong lòng cô, không nhịn được ẩn ẩn chờ mong.