Thiên sứ biến thành yêu tinh
Tư Đồ An và Cố An Dương cùng nhìn Nghiêm Túc khoác tay một cô gái xuất trần đi xung quanh bắt chuyện với những tổng tài các công ty lớn, hai mắt mở thật to, cô gái như vậy.......Nếu nói là quyến rũ, không đúng cho lắm, còn nếu nói là thiên sứ, lại vướng ở điểm khóe miệng thỉnh thoảng nở ra nụ cười tinh nghịch, phá vỡ phần đạo hạnh không nhiễm chút bụi trần. Vậy rốt cuộc là dạng phụ nữ như thế nào? Ngay cả bọn họ cũng bắt đầu tràn ngập hứng thú rồi.
"Nghiêm tổng, gặp được cậu thật không dễ dàng a...... giá cổ phiếu của công ty có thể nói là tăng với tiến độ vũ bão a."
"Quá khen rồi, mong rằng sau này chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác..." Nghiêm Túc đáp lời lại người kia.
"Ôi, đối thoại thật giả dối..." Trữ Đan Thuần nói thầm, âm thanh chỉ có mỗi Nghiêm Túc nghe được.
"Tập quen dần là được rồi.....Kim tổng, hôm nay gặp được ông thật vinh hạnh vô cùng." Rất rõ ràng, nửa câu đầu là Nghiêm Túc nói với Đan Thuần.
Những cô gái trong bữa tiệc đều đố kỵ mà nhìn Đan Thuần, đố kỵ với bề ngoài của cô, càng đố kỵ hơn là cô đang khoác tay Nghiêm Túc.
Sao có thể như vậy được! Nghiêm Túc chính là người tình lý tưởng mà các cô luôn mơ ước!
Mấy người phụ nữ liền đứng thành một vòng tròn, giống như đang thương lượng một mưu kế gì đó.
"Hôm nay đến lượt cô! Nhớ kỹ, không được để lộ sơ hở đó!\'" Một cô gái có vẻ thuần khiết gật đầu, đi ra khỏi vòng tròn, hướng về phía gần chỗ Nghiêm Túc mà đi tới.
Tư Đồ An mắt nhìn đội quân tóc dài kia, buông một tiếng \'ài\' thở dài, "Bọn họ lại chuẩn bị ra tay lặp lại trò cũ rồi."
Cố An Dương nhún nhún vai, khóe miệng lộ ra một nụ cười trào phúng "Bọn họ có thời gian rảnh rỗi như vậy sao không bỏ chút thời gian trên người chính mình nhỉ."
Cô gái thuần khiết kia chọn lúc bồi bàn đi qua bên người mình liền âm thầm vươn chân ngọc ra... khay hồng rượu trên tay bồi bàn liền bay ra ngoài, lao thẳng vào bộ lễ phục dạ hội màu xanh nhạt của Trữ Đan Thuần.
Trữ Đan Thuần kêu khẽ một tiếng, nhíu mày nhìn làn váy dưới phần eo bị nhuốm hồng.
Tất cả mọi người nhìn thấy một màn kịch tính như vậy đều nghĩ rằng cô bé kiểu thiên sứ này chắc chắn sẽ khóc rồi.
Nghiêm Túc lạnh lùng quét mắt nhìn xung quanh, lần nào bạn gái cùng anh đi dự tiệc cũng đều gặp phải loại \'đãi ngộ\' này. Nếu là trước kia, anh cũng không quan tâm, nhưng mà bây giờ, anh thật sự tức giận!
"Xin lỗi..xin lỗi...tôi không phải cố ý." Bồi bàn vội vàng nhận sai, ánh mắt của Nghiêm Túc quả thực có thể mang người ta đi lăng trì xử tử!
Trữ Đan Thuần nhấc làn váy lên, không để ý đến ánh mắt của mọi người mà xé rách một đoạn, biến cái váy dạ hội dài thành váy ngắn, lấy số vải thừa buộc vòng qua eo từ trước ra sau kết thành một cái nơ bướm xinh xắn.
Cả người cũng từ thiên sứ biến thành một yêu tinh nghịch ngợm. Trang phục bên trong trắng được bọc bởi bên ngoài hồng.
"Cảm ơn người nào đó nha, đúng lúc hôm nay tôi cũng chưa dùng nước hoa, vừa may bây giờ trên người lại có vị hồng rượu tự nhiên." Cô xử lý cái váy xong, nhìn về phía mọi người nói, tuy âm thanh không lớn nhưng cũng đủ khiến cho vài người khi*p sợ.
Nghiêm Túc kinh ngạc nhìn cô, xem ra, cô làm yêu tinh nghịch ngợm mới thích hợp.
Không sao cả.
Tư Đồ An tán thưởng nhìn Trữ Đan Thuần , bước chân tao nhã đi tới : "Hình dáng này thích hợp với cô hơn."
"Vậy đa tạ người nào đó đã nhuộm màu rượu đỏ kia." Trữ Đan Thuần không thèm để ý , nói , tầm mắt cũng không quên nhìn đội quân tóc dài
bên kia vài lần .
Cố An Dương nghe giọng nói quen thuộc này , nghi hoặc nhìn cô : "Hình như chúng tôi có quen ....?"
"Anh không biết tôi?" Trữ Đan Thuần vừa mở miệng , đột nhiên nhớ ra, bộ dạng bây giờ so với lúc trước có chút khác nhau ... không khỏi bắt
đầu đắc ý kỹ thuật hóa trang của mình ...
"Đan Thuần ! Đan Thuần !" Tả Khâu Minh hưng phấn chạy tới : "Không nghĩ là chị cũng tới đây ! Nhìn chị hôm nay thật lạ , vừa rồi tôi cũng
chưa chắc nhận ra được đâu !"
Tư Đồ An và Cố An Dương choáng váng .
Cô , cô ... chính là vợ xấu xí của Túc ?!
Cố An Dương dốc sức nắm chặt tay Tư Đồ An , chợt thấy Tư Đồ An kêu to một tiếng : "Cậu Ϧóþ chặt tay tớ làm gì?!
Nghiêm Túc vừa lòng nhìn phản ứng của người bạn tốt , ha ha , rốt cuộc bọn họ cũng hoảng sợ .
Tả Vân Nam khi*p sợ nhìn Trữ Đan Thuần , anh thật sự không nghĩ đến... Một cảnh vừa rồi xem rất rõ ràng , anh rất bội phục phụ nữ này,
nhưng không nghĩ đến cô vừa thấy mình , liền cười sáng lạn giống "nha đầu xấu" ? Rất khó thể tin được .......
"Aizzz , sớm biết thế này đã không đến đây với anh ..." Trữ Đan Thuần ai oán một tiếng , trong mắt có ý cười .
Nghiêm Túc khẽ nhíu mi , chờ cho cô tiếp tục nói tiếp , hơn nữa anh dám đánh cuộc , lời cô nói tuyệt đối không hay ho gì ! Quả nhiên....
"Mọi người gặp tôi đều rất kinh ngạc nha ! Miệng mở to thế kia , muốn chờ muỗi phi vào à? ... Ô , sao lại ngốc như thế ! Nó làm sao có
thể xúc tiến máu chảy nhanh được !"
Mọi người không nói gì .
Nghiêm Túc nghẹn họng không cười được , dịu dàng vuốt ve tóc Trữ Đan Thuần .
Loại hành động này khiến cho phần lớn các phu nhân ở đây oán hận nhìn bằng ánh mắt sát thương , tâm hồn các thiếu nữ vỡ hoàn toàn .
Trữ Đan Thuần lại tiếp tục than thở , trách : "Ai da , tôi muốn gãy xương sống .. đều tại anh , anh không thể trêu chọc người vợ ngây thơ
được à ?"
Vợ ngây thơ .. .. mọi người không lên tiếng ...
Nghiêm Túc hơi oan ức , nói : "Tôi không có ...."
"Không có ?"
"Ừ !"
"Không có thì kệ không có , không liên quan đến tôi."
Người phụ nữ này biến sắc mặt thật nhanh , một giây trước rõ ràng còn để ý , một giây sau lại không sao cả .
Nghiêm Túc khóe miệng giật giật , anh thề , sớm muộn anh cũng cho cô biết tay !