Vợ à, thua em rồi - Chương 07

Tác giả: Đang cập nhật

Trong tiệm thời trang
Trữ Đan Thuần đi theo bọn họ đến tiệm thời trang , còn bất ngờ nhìn thấy ánh mắt khinh thường của người bán hàng .
Khinh bỉ đi , khinh bỉ đi !
Cô là một cô gái xinh đẹp , thông minh , trẻ tuổi cho nên ... shedonotcare ( she do not care : cô ấy không quan tâm )
"Để cho tên đần độn siêu tự kỷ này chọn quần áo , thật đúng là thụ sủng nhược kinh ..." Cô nhỏ giọng thì thầm .

Thụ sủng nhược kinh : được sủng ái mà lo sợ .
"Cô nói cái gì ?!" Ánh mắt Gi*t người của Nghiêm Túc chiếu vào cô.
"Có muốn tôi lặp lại lần nữa không?"
"Nói !"
"Anh ... quyết định ?"
"Đừng có dài dòng , tôi bảo cô nói!"
Trữ Đan Thuần nhắm mắt , lớn tiếng , tại anh ta bắt nói nhé : "Để cho tên đần độn siêu tự kỷ này chọn quần áo ..." Một bàn tay to bịt
miệng cô lại .
Toàn bộ ánh mắt của khách trong tiệm đều tập trung nhìn đến , Trữ Đan Thuần làm bộ dáng vô tội , Nghiêm Túc tức giận hận không thể vặn gãy cổ cô ngay lập tức !
Ánh mắt anh nhìn lại cổ của Đan Thuần , làn da trắng nõn , lại còn rất nhỏ ?!
Cố An Dương ha ha cười , nói với Tư Đồ An : "Hóa ra Túc là tên đần độn ..."
Nghiêm Túc nghe thấy Cố An Dương nói liền chuyển hướng nhìn , cũng không nghĩ tới cổ của Đan Thuần lại trắng như vậy , một ánh mắt Gi*t người hướng về phía Cố An Dương mà chiếu tới .
Trữ Đan Thuần nhân cơ hội này tùy tiện chọn bừa lấy một bộ lễ phục chạy tới phòng thay đồ . Lúc này không chạy còn đợi tới khi nào ?
Khi cô mặc bộ lễ phục này vào lại hối hận . Cái bộ lễ phục này rất đẹp , cũng thật vừa với dáng người của cô , nhưng .... Với bộ dạng này thì cô làm sao ra ngoài gặp người được . ( ở đây , ý của Đan Thuần là khi mặc lễ phục vào , cô lột bỏ bộ quần áo quê mùa kia ra , trở lại thành cô gái xinh đẹp , duyên dáng )
Một nhân viên bán hàng đi vào , không khỏi kinh ngạc nói : "Tiểu thư , cô mặc lễ phục này rất đẹp !" Nói xong còn nhìn lại dáng người của
mình , aish ....., người so với người mắc cỡ muốn ૮ɦếƭ ......
"Đi ra ngoài không cho phép nói linh tinh , nghe không?" Trữ Đan Thuần tháo kính xuống , một đôi mắt đẹp trừng nhìn vào người bán hàng.
"Vâng" Người bán hàng gật đầu . Một thiên kim tiểu thư , cô không nên trêu vào không lại rước họa vào người.
Trữ Đan Thuần thay đổi lễ phục , mặc lại bộ quần áo quê mùa của mình vào , đi ra khỏi phòng thay quần áo . Thật sự cô phải đi cùng cái tên đần độn kia tham gia bữa tiệc sao? ...
"Lấy bộ này , gói vào đi." Cô đưa quần áo cho người bán hàng , lại chuyển hướng nhìn Nghiêm Túc : "Chọn quần áo xong rồi."
"Hừ , với mắt thẩm mỹ của cô , không biết lấy bộ quần áo gì ?"
Nghiêm Túc khinh thường nhìn gói to kia : "Chẳng lẽ không muốn mặc cho vị hôn phu của cô nhìn sao? Hay là sợ mất mặt trước mặt mọi người ..."
Trữ Đan Thuần không thèm để ý tới anh ta , lập tức đi ra khỏi tiệm .
Nghiêm Túc hừ thầm một tiếng , nhận lấy gói bọc to , cũng đi ra khỏi cửa . Lại phát hiện cô gái kia dừng lại , đang thấy cô dùng một âm
thanh ngọt ngào nói chuyện .
"Nam học trưởng , tình cờ thật đấy , không nghĩ tới ở đây mà cũng gặp được anh!
Nghiêm Túc khó chịu nhìn cô dùng vẻ mặt cười đến xán lạn với cái tên học trưởng gì kia . Thật là , bộ dạng của cô ta như thế kia mà còn dám chạy tới trước mặt người ta ? Còn không sợ người ta coi cô như bao rác đem cô một cước đá văng ra sao?
Vừa hôn liền ăn một đạp
Tả Vân Nam còn không có lên tiếng , cậu bé bên cạnh anh đã kinh ngạc kêu lên : "Chị Đan Thuần ? Chị là Đan Thuần !"
Trữ Đan Thuần ૮ɦếƭ lặng , bất ngờ có người nhận ra mình ?! "Cậu là ...?"
Tả Khâu Minh bất đắc dĩ nhìn cô : "Đan Thuần , mấy hôm trước
em vừa tỏ tình với chị ...."
Tất cả mọi người giật mình nhìn Trữ Đan Thuần , bộ dáng này của cô cũng có đàn em tỏ tình sao ! Thật đúng là không cho người khác con đường sống mà.
!!!!!!!!
Trữ Đan Thuần không chú ý sự kinh ngạc của mọi người xung quanh , mù mờ lắc đầu : "Mấy ngày trước là người nào ?"
Ầm !!!
Một đám người hóa đá . Có lầm hay không , chẳng lẽ số người ngỏ lời yêu với cô không chỉ có một ? !
"Đan Thuần , sao mấy hôm nay chị không đến trường học , nhiều người đang hỏi thăm về chị đấy !"
Trữ Đan Thuần cười gượng hai tiếng , đột nhiên pháthiện tất cả mọi người đang kinh ngạc
nhìn cô , bỗng nhiên phản ứng : "Cậu lầm người
rồi , tôi không phải Trữ Đan Thuần ."
Nghiêm Túc không nói gì nhìn cô , thế chẳng phải là giấu đầu hở đuôi sao , người ta cũng chưa có nói họ của cô , tự nhiên cô lại thừa nhận
trước.
Tả Khâu Minh buồn cười nhìn Trữ Đan Thuần : "Đan Thuần , trông chị lúc này rất đáng yêu !"
Trữ Đan Thuần hồn nhiên muốn mắng bản thân mình ngu xuẩn : "Hi , đùa một chút ..."
"Đan Thuần , ngày đó chị
không cho em câu trả lời thuyết phục !" Chắc là có ông anh họ làm chỗ dựa , Đan Thuần trước mặt người con trai khác tự tạo áp lực cho mình , Tả Khâu Minh càng nóng lòng muốn biết đáp án của cô .
"Chị nói rồi , chị đồng ý làm bạn với em ." Trữ Đan Thuần giả bộ hồ đồ .
" Xin lỗi , cậu có thể không tỏ tình với vị hôn thê của tôi trước mặt tôi không?" Nghiêm Túc khó chịu , người này không thấy anh ở trước
mặt sao ?
"Anh già hơn Đan Thuần nhiều ... trâu già gặm cỏ non?" Tả Khâu Minh nói thầm .
Cái gì ? F.u.c.k !!
"Cô ấy là đàn chị của cậu , cậu là trâu non gặm cỏ già !" Nghiêm Túc cười nhạo , nói .
Trữ Đan Thuần mất hứng , một hồi nói cô là cỏ non , một hồi nói cô là cỏ già .... Nhưng cô là con người !
Bọn họ làm trâu cũng không đáng được gặm cỏ là cô !
"Với tư
cách là vị hôn phu , tôi có quyền lợi theo đuổi Đan Thuần ! Ai dám quản !"
(Änh:AnhNT ghen rồi kìa*vỗ tay*)
Nghiêm Túc không để ý tới tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng kia , bèn kéo Đan Thuần lại , hôn lên môi của cô . Ở trước mặt mọi người trình diễn nụ hôn cuồng nhiệt .
Tư Đồ An và Cố An Dương lạ lùng nhìn , đồng thời than tiếc , có người nào đó bắt đầu động tâm rồi ....
Trữ Đan Thuần giật mình , đây là nụ hôn đầu tiên của cô .
Qua một hồi lâu Nghiêm Túc mới rời khỏi môi của Đan Thuần , không ngờ, môi cô thật ngọt , ngọt như mật vậy ...
"Anh ... Anh .. quá đáng !" Trữ Đan Thuần lấy lại tinh thần , hung hăng đạp Nghiêm Túc một phát .
Nghiêm Túc còn tưởng rằng cô ấy sẽ cho mình cái tát , không nghĩ tới lại đạp chân mình ...
Người phụ nữ
này thật đúng là không giống người thường .
"Không phải chỉ là một cái hôn thôi đâu , dù sao cô cũng sẽ gả cho tôi."
"Cút ! Ai muốn gả cho anh !" Trữ Đan Thuần khinh thường nhìn anh một cái , đáng tiếc không có người nhìn thấy .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc