"Hửm? Súng của anh là súng người còn có thể bắn liên thanh"
Diệp Hạo Nhiên cười khẽ, bàn tay bắt đầu làm loạn trong khăn tắm cô, nụ hôn lướt dần xuống gáy cô.
"Hơn nữa đây là súng đặc quyền, chỉ có thể bắn trên giường, nó không gây ૮ɦếƭ người mà khả năng của nó là tái tạo người, nếu em hiểu rồi thì đây là lý thuyết, còn bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu cho việc thực hành vợ à!"
Ninh Ninh: "...."
Không đợi cô trả lời, hắn liền ôm cô vào phòng ngủ.
Khăn tắm trên người Ninh Ninh cứ thế bị xé toạc ra vứt xuống dưới đất, cô còn chưa kịp phản ứng đã bị hắn đè lên, sau đó một nụ hôn mạnh bạo phủ xuống.
"Ưm"
Ninh Ninh căng thẳng nắm chặt drap giường.
Súng của hắn....
Ực...Cô khẽ nuốt một ngụm nước bọt.
Thôi được rồi! coi như cô đã hiểu sai ý nghĩa của hắn...
-------------
Mấy ngày sau đó Ninh Ninh cuối cùng cũng đã hiểu ra lý do tại sao hôm đó mẹ chồng cô lại có mặt ở khách sạn.
Mẹ chồng đi bắt gian con trai.
Quả thực khi biết tin này cô cũng có chút bị sốc nhưng nhiều hơn là ấm áp.
Hai mẹ con nhà này đúng là đưa cô đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Ực...giờ cô mới nhận ra hắn và mẹ chồng cô quả đúng là hai mẹ con cực phẩm không kém cùng với những pha xử lý và câu nói đi vào lòng người.
(.......)
Buổi chiều lúc cô đi đến cửa hàng mua sắm trung tâm thương mại, cô nhìn thấy một cửa hàng với nhãn hàng xa xỉ, Ninh Ninh liền bước vào trong đấy.
Từ trước đến giờ Ninh Ninh chưa từng mua đồ gì cho hắn nên hôm nay cô quyết định sẽ mua một chút gì đó làm quà tặng hắn.
Trong lúc Ninh Ninh đang chọn đồ, phía bên kia cũng có một đôi nam nữ đang tiến đến.
"Ồ, đây chẳng phải là Ninh Ninh sao?"
Nghe thấy giọng nói ấy, cô quay người lại nhìn. Người đàn ông bên cạnh người phụ nữ kia cũng kinh ngạc quay đầu lại.
Vừa nhìn thấy hai người họ, Ninh Ninh lạnh nhạt dời mắt đi, nói với nhân viên cửa hàng: "Lấy cho tôi cái áo này, cỡ mà đàn ông có chiều cao chuẩn 1m88 mặc vừa ấy"
"Vâng ạ!"
Cô gái bên kia bị phớt lờ hoàn toàn thì lườm.
"Ra vẻ gì chứ Mộc Ninh Ninh, đừng tưởng cô lấy được Diệp Hạo Nhiên mà coi mình thực sự trở thành thiếu phu nhân nhà họ Diệp, ai mà chẳng biết Diệp thiếu có mối tình đầu sâu nặng không quên được, cô chẳng qua cũng chỉ là Diệp phu nhân trên danh nghĩa mà thôi"
Dứt lời, cô gái đó quay lại nhìn người đàn ông đang lạnh lùng nhướng mày sau lưng.
"Đúng không Mặc Lâm? Lúc trước cô ta chưa lấy Diệp Hạo Nhiên nhà cô ta còn có ý muốn kết thông gia với nhà anh đấy, còn không phải là vì hồi đại học cô ta thích mê mẩn anh sao?"
Trương Mặc Lâm, một tên thiếu gia ăn chơi nổi tiếng thời cô còn học đại học, hồi đó anh ta ở trong đội bóng rổ cùng crush cô, vậy nên Ninh Ninh ngày nào cũng đi ra cổ vũ, anh ta cậy có chút nhan sắc mà nghĩ cô thích anh ta, từ đó tin đồn này lan truyền tới toàn trường, hại cô không ít lần bị mấy đứa con gái thích anh ta làm phiền.
Bạch Lan người yêu của Trương Mặc Lâm cũng là bạn học cùng lớp của cô ngày xưa, cô ta thấy Mặc Lâm không trả lời, Cô ta liền nhìn Ninh Ninh khinh bỉ.
"Nghe nói công ty ba cô vì sắp phá sản nên mới gả cô cho Diệp Hạo Nhiên? Dù sao cũng là mang danh tiểu thư nhưng lại nghèo kiết xác, Cô chắc là thẻ cô đủ mua chiếc áo này chứ? Có cần tôi và Mặc Lâm giúp cô mua không, chỉ có 180 nghìn, cô không cần khách sáo với chúng tôi đâu".
Lúc này Trương Mặc Lâm mới nhìn cô mở miệng: "Bạch Lan nói đúng, nếu em không đủ tiền, chúng tôi có thể mua giúp em"
"Hai người nói chuyện đồng điệu thế này, người không biết còn tưởng hai người đang hát song ca đấy."
Ninh Ninh không những không giận, mà còn cười: "Trông khí chất của hai người quả thật rất hợp diễn xiếc khỉ trên sân khấu!"
Ngay lập tức cơ mặt của Trương Mặc Lâm giật giật.
"Một số người có bộ não hoạt động như trà Lipton ý nhỉ? Cặn bã thì giữ lại còn tinh hoa chui hết ra ngoài"
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng như gió xuyên qua cửa trước truyền vào, thu hút tất cả sự chú ý của mọi người.
Ninh Ninh nhìn sang, giật mình khi thấy bóng dáng rắn rỏi của Diệp Hạo Nhiên từ cửa đi vào.
Sao hắn lại có mặt ở đây?
Khoảnh khắc Trương Mặc Lâm và Bạch Lan nhìn thấy hắn đều có chút sửng sốt.
Bóng dáng cao lớn mạnh mẽ của hắn tiến vào, Vẻ sắc bén trong đôi mắt đen thẳm lạnh lùng của hắn khiến người ta nhìn mà e sợ, tựa như một vị thần không biết từ nơi nào tới.
"Diệp...Diệp thiếu?"
"Từ khi nào Diệp phu nhân mà còn cần cần kẻ khác bố thí tiền vậy?" Hắn đi đến lại gần Ninh Ninh, giọng nói lạnh lẽo, một bàn tay khẽ giơ ra nắm lấy tay cô : "Cái tôi không thiếu nhất chính là tiền cho cô ấy, đừng dùng cái não thiểu năng của người yêu anh lên dạy đời vợ tôi"
Bạch Lan còn đang say mê bởi vẻ đẹp của hắn bỗng bị nói là thiểu năng, ngay lập tức khuôn mặt cô ta xám xịt.
Gì chứ? Dám nói cô ta là thiểu năng.
"Diệp thiếu, hình như Chuyện của phụ nữ đàn ông chúng ta đừng xen vào" Trương Mặc Lâm nhìn hắn nói.
"Phụ nữ cãi nhau thì không cần mang theo não à?"
Diệp Hạo Nhiên ôm eo Ninh Ninh, ánh mắt lạnh lẽo, giọng điệu lạnh nhạt nhìn hai người trước mặt: "Đừng có mà ra vẻ thanh cao trước mặt tôi, lần sau ra ngoài nhớ lắp não cho người yêu anh, đừng để cô ta mồn miệng nhanh hơn não, hậu quả sẽ rất khôn lường đấy"
Sắc mặt Bạch Lan trắng bệnh, của Trương Mặc Lâm lại càng khó coi hơn.
Dù sao ai cũng biết thế lực của nhà họ Diệp là rất lớn ở trong nước, chỉ có kẻ ngu mới đi dây vào, Trương Mặc Lâm có chút e dè cuối cùng vẫn phải xuống nước kéo Bạch Lan cúi đầu khép nép xin lỗi, sau đó nhanh chóng dời đi nhanh.
Đợi đến khi hai người kia đi rồi, ánh mắt Diệp Hạo Nhiên mới sâu thẳm nhìn Ninh Ninh.
"Sao vậy?"
"Não em để đi đâu vậy, em không biết cãi lại à, cứ im lặng đứng đó để người ta bắt nạt sao?"
"Không phải anh đã đến rồi sao, với lại đối phó với loại người đó em sợ cãi lại bẩn miệng, ɢɨết bẩn tay nên mới không thèm quan tâm nha" Ninh Ninh nháy mắt vui vẻ ôm chặt lấy cánh tay hắn.
Diệp Hạo Nhiên vẫn nhìn cô đăm đăm, ánh mắt lạnh nhạt mở miệng.
"Vậy còn tiền, em thiếu tiền sao không nói với anh, em muốn bao nhiêu anh đều có thể cho em hết, kể cả tấm thân ngọc ngà này của anh tất cả đều chẳng phải đều là của em hết sao"
Ninh Ninh :"...."
Hả? Đợi đã...hình như hơi bị đi xa chủ đề rồi nha.
Cô còn chưa kịp phản ứng đã thấy hắn lấy ra một đống thẻ nhét vào lòng cô.
"Thẻ này là để mua đồ đạc trong nhà, thẻ này là thẻ tiêu vặt của em, thẻ này là tiền tiết kiệm ngân hàng, còn đây, tiền học phí của con chúng ta..."
Ninh Ninh há hốc mồn nhìn hắn: "Ông xã...anh...anh như này là định bàn giao quyền lực cho em sao?"
"Ừm, ngoài ra còn có một thẻ VIP không giới hạn sử dụng, thời hạn là 100 năm, em có muốn lấy luôn không?"
"...."