Vợ À! Hãy Đến Đây Chà Đạp Anh Đi!!! - Chương 16

Tác giả: meokarry2109

"Bà chủ, nghe nói tối hôm qua thiếu gia đưa một người phụ nữ vào khách sạn cả đêm đều không về"
"Gì cơ? Ở khách sạn nào? Là con hồ ly tinh nào dám dụ dỗ con trai tôi lên giường"
"Ở khách sạn Hoàng Đình ạ"
"Cái thằng ૮ɦếƭ tiệt này, sắp mất vợ đến nơi rồi còn không biết, nhanh, gọi con dâu tôi qua đây tôi cùng nó đi bắt gian"
"À...dạ, nghe nói thiếu phu nhân tối hôm qua đi chơi bar cũng chưa về ạ"
"Cái gì?"
Người mẹ nào đó nghe tin này liền sốc đến muốn xỉu tại chỗ, bà không ngừng ôm tim thở phì phò.
"Bà chủ, người không sao chứ ạ"
"Ôi trời...ôi trời! Hai cái đứa này tức ૮ɦếƭ tôi rồi! Chúng nó đang chơi trò gì vậy hả?"
"Bà chủ, nên đi đâu trước ạ"
"Đi khách sạn trước đi, tôi muốn xem xem con hồ ly tinh nào có bản lĩnh lớn đến vậy dụ được cả thằng Nhiên lên giường"
"Vâng"
-----------
Khách sạn Hoàng Đình.
Cả đêm liều mình triền miên, bây giờ Ninh Ninh vừa mệt vừa yếu, không muốn động đậy chút nào.
Lúc cô tỉnh dậy đã thấy Diệp Hạo Nhiên mặc áo choàng tắm màu nâu đậm lặng lẽ đứng trước cửa sổ sát đất.
Cô vừa định xốc chăn xuống giường thì nhớ lại tối qua quần áo trong phòng tắm đều đã ướt. Chỉ đành lặng lẽ với tay lấy áo sơ mi của hắn mặc vào người, sau đó rón rén đi chân trần vào phòng tắm.
Diệp Hạo Nhiên phát hiện ra cử động của cô, vừa liếc mắt đã nhìn thấy cô gái nhỏ đang mặc áo sơ mi của mình, toàn bộ chân đều lộ ra.
Đôi chân nhẵn mịn, thon dài trắng như sứ, lúc bước đi thỉnh thoảng có thể trông thấy phong cảnh dưới áo sơ mi.
Cửa phòng tắm là kính mờ, trước cửa có một bóng đen tiến lại gần. Động tác rửa mặt của Ninh Ninh hơi ngưng lại, vừa ngước lên đã thấy Diệp Hạo Nhiên chặn đứng trước cửa, ánh mắt nóng rực nhìn cô.
Ninh Ninh bỗng nhiên khựng lại, vô thức khép chặt hai chân.
"Anh vẫn chưa đi làm hả?
Diệp Hạo Nhiên chăm chú nhìn cô, chậm rãi khàn giọng "ừ" một tiếng, sau đó bước vào trong hai bước.
Diệp Hạo Nhiên kéo cô lại, đặt lên bệ thủy tinh rồi cúi đầu hôn xuống, nhẹ nhàng gặm ʍúŧ môi cô.
Đột nhiên hắn vào đây thế này, Ninh Ninh bị hắn hôn đến toàn thân mềm nhũn, suýt chút nữa đứng không vững.
Cả người cô bị mùi hương của hắn bao quanh, hơi thở đàn ông lành lạnh mà cố chấp, có hơi ấm chỉ của riêng hắn.
Diệp Hạo Nhiên ôm cô chặt hơn, đặt ở trước người, nụ hôn càng lúc càng đắm đuối.
Trong phòng tắm, không gian chật hẹp, nhiệt độ tăng cao, hơi nóng bốc lên, vòi nước không ngừng phát ra tiếng nước ào ào.
Hắn giữ gáy cô bằng một tay, tay kia ôm lấy vòng eo thon thả của cô, kéo cả người cô về phía trước. Ninh Ninh không cách nào phòng bị, chỉ đành dán cả người vào иgự¢ hắn.
Cô bỗng muốn đưa tay khóa vòi sen lại, kết quả, cô vừa mới giơ tay thì Diệp Hạo Nhiên đã không chút nể tình cắn vào lưỡi cô.
Ninh Ninh vô thức vùng vẫy yếu ớt, khó khăn lắm mới tránh được, trong miệng phát ra tiếng kêu khe khẽ.
Hắn cười xấu xa, thì thầm bên tai cô:
"Tránh cái gì? Mới sáng sớm mặc thế này, em muốn gì đây hả?"
Ninh Ninh vừa tránh né vừa thở hổn hển: "Tối qua lúc tắm cho anh, quần áo đều bị ướt hết, không mặc đồ của anh, chẳng lẽ em phải…"
Diệp Hạo Nhiên cười, đôi mắt đen nhánh sâu thẳm vô cùng trêu người.
"Ở đây không có người ngoài, chỉ có mỗi chồng em, em có thể chọn không mặc gì cả."
"Em không phải loại thích thả rông"
Hắn cố ý luồn tay xuống áo sơ mi của cô, Ninh Ninh giật mình bởi sự xâm chiếm từ ngón tay hắn. Cô chỉ nghe thấy giọng nói trêu chọc của hắn vang lên bên tai.
"Không muốn à? Vậy chỗ này bị sao thế?"
Cô đỏ mặt, vùi đầu vào cổ hắn, khẽ nức nở, cơ thể phát run.
"Vào...vào phòng đi"
Diệp Hạo Nhiên hơi nhếch môi, không buông cô ra mà cứ như vậy bế cô ra ngoài. Ninh Ninh vùi đầu vào cổ hắn, ngón chân bị chỗ tiếp xúc giữa hai người kích thích mà co quắp lại.
Cô bị hắn thả xuống giường rồi đè lên.
Hắn cúi xuống hôn lên môi cô sau đó trượt dọc đến xương quai xanh của cô.
Ninh Ninh một trận run rẩy, cô cắn môi lên án.
"Anh...sáng sớm đã cầm thú như vậy, là muốn lấy mạng em sao"
Thấy cô ngay cả nổi giận cũng quyến rũ, Diệp Hạo Nhiên cười nhẹ.
"Em mặc thế này trước mặt anh, nếu anh không làm gì còn không bằng cầm thú"
Diệp Hạo Nhiên nhếch môi, sau đó cả người khẽ nhấp một cái lập tức tiến sâu vào người cô.
Đúng lúc này một tiếng đập cửa dồn dập vang lên, tiếng đập cửa càng lúc càng rõ to.
"Ưm...có người" Ninh Ninh ՐêՈ Րỉ thở gấp muốn đẩy hắn ra.
Diệp Hạo Nhiên không để ý, giữ chặt lấy eo cô, hơi thở dồn dập nhanh chóng chuyển động.
"A...Hạo Nhiên...không được"
Ninh Ninh thực sự định đẩy hắn ra, nháy mắt lại vì động tác này mà ՐêՈ Րỉ một tiếng.
Bên ngoài tiếng đập cửa càng lúc càng mạnh cho thấy sự thiếu thiếu kiên nhẫn của người ở ngoài.
Diệp Hạo Nhiên cắn răng đành buông cô ra, đứng dậy khoác áo choàng tắm mặt mũi đen xì đi ra mở cửa.
Gương mặt hắn lạnh tanh như muốn ɢɨết người đến nơi.
Cạch!
Cửa vừa mở ra, giọng nói lạnh lẽo của hắn đã vang lên.
"૮ɦếƭ tiệt, thằng nào chán sống rồi hả?"
"Là mẹ mày đây"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc