"Yêu nhau lâu như vậy, cũng không biết chồng tôi bị vô sinh à"
"Sao...sao có thể?"
Diệp Hạo Nhiên ở bên cạnh nghe vậy sắc mặt liền sa sầm.
Cô đúng là muốn chọc hắn tức điên lên phải không, hắn còn chưa xử cô cái vụ đi tìm \\\\\\\'trai bao\\\\\\\' cơ đấy.
"Hạo Nhiên...Cô...cô ta lừa em đúng không"
"Vợ tôi nói thật, tôi bị vô sinh"
Hắn lạnh lùng nhìn cô ta, ánh mắt lạnh băng không chút hơi ấm.
"Vậy nên, đứa bé trong bụng của em vốn dĩ không phải của tôi"
Lâm Nhã Hân như bị người ta giáng một đòn lên người, cô ta bàng hoàng khó tin nhìn hắn.
Diệp Hạo Nhiên thực sự bị vô sinh sao? Nếu thực sự như vậy...Vậy đứa con trong bụng của cô ta thì phải làm sao đây?
"Hạo Nhiên, anh đừng gạt em"
"Là tôi gạt em hay em gạt tôi" hắn nhìn cô ta lạnh nhạt: "Nhã Hân, chuyện lần này coi như tôi bỏ qua cho em, lần sau đừng tính kế tôi theo cách này nữa, người chịu thiệt cuối cùng vẫn là em thôi!"
Diệp Hạo Nhiên gương mặt vô cảm, sau đó liền không chút lưu tình xoay lưng rời đi.
Lâm Nhã Hân mím môi đôi tay nắm chặt, nhìn bóng lưng Diệp Hạo Nhiên tàn nhẫn cứ thế rời đi, cô ta liền phẫn uất phóng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống về phía Ninh Ninh.
"Ê...đừng nhìn tôi như kiểu đứa bé trong bụng của cô là do tôi hãm ђเếק cô vậy"
Ninh Ninh nhìn ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống mình của Lâm Nhã Hân mà thấy sởn cả gai ốc.
Cô nhìn bóng dáng lạnh lùng của Diệp Hạo Nhiên đã bước vào trong xe mới chợt phản ứng chạy theo sau hắn.
"Này, đợi tôi với"
Cô vừa chạy đến gần xe, còn chưa kịp vào trong, cánh cửa xe đã bị đóng \\\\\\\'sầm\\\\\\\' lại, chỉ nghe thấy giọng nói lạnh lùng của hắn vang lên từ bên trong:" Tự cuốc bộ mà về"
Sau đó là một tiếng gầm rú xe, chiếc xe nhanh chóng lao ✓út đi chỉ để lại đằng sau khói bụi mịt mù.
"Khụ...khụ...Tên tra nam nhà anh, không hổ bà đây vừa giúp anh nhổ được một cái sừng to đùng, anh đối xử với bà đây thế à"
Ninh Ninh đứng đằng sau hét to, cô bị hít khói bụi làm cho ho sặc sụa.
Cái tên khốn kiếp này, cô mà đuổi được hắn có tin cô cưỡng ђเếק ૮ɦếƭ hắn luôn không?
Diệp Hạo Nhiên lái xe đi được một lúc, nhưng trong đầu lại cứ hiện lên dáng vẻ cô say rượu, gương mặt ửng đỏ, ánh mắt lim dim câu dẫn ngoài đường.
૮ɦếƭ tiệt!! cuối cùng hắn nghiến chặt răng, khẽ đánh mạnh tay lái cho xe chạy về hướng ngược lại.
Kittttt!!
Một tiếng phanh xe gấp, chiếc xe BMW đẹn tuyền dừng lại trước mặt Ninh Ninh.
Diệp Hạo Nhiên lạnh lùng từ trên xe bước xuống, gương mặt sa sầm đi đến trước mặt Ninh Ninh, không nói không rằng liền cúi xuống bế xốc cô lên.
"A...Này, anh làm gì vậy? Mau thả tôi xuống"
"Câm miệng"
Hắn lạnh lùng nhả ra từng chữ, bế cô đi thẳng một mạch vào trong xe.
Ninh Ninh bị vứt một cách không thương tiếc vào trên ghế ngồi, cô còn chưa kịp phản ứng đã bị một thân hình đè lên.
"Này...ưm"
Nụ hôn mạnh mẽ ập xuống, làm Ninh Ninh trợn tròn mắt, hắn liếm mạnh vào bờ môi cô, chầm chậm cắn nghiến, trong lúc cô không thở nổi hắn bèn cắn thêm cái vào góc miệng.
Nụ hôn như sự trừng phạt lại như đang biểu thị sự phẫn nộn trong lòng của người đàn ông.
Ninh Ninh nếm được vị máu tươi.
Hơi thở Diệp Hạo Nhiên bắt đầu nặng nề, dụς ∀ọηg sâu thẳm bị đánh thức.
Hắn nhìn vào ánh mắt mê ly của cô, gương mặt hồng hào kiều diễm kia thật khiến hắn muốn chửi thề một câu.
Yêu tinh!
Bạn đang đọc truyện tại website
Thich Truyen. VN - Web đọc truyện miễn phí tốt nhất hiện nay.
Trong giây phút không kiềm chế hắn liền đẩy cô ra.
Ninh Ninh thoát ra ngoài lập tức ho lấy ho để, lấy tay chùi mạnh lau sạch bờ môi!
"M*nó, anh là chó sao?"
Diệp Hạo Nhiên vẫn lạnh lùng không thèm để ý đến cô, hắn đạp mạnh chân ga cho xe chạy nhanh.
20 phút sau Vừa về đến nhà, Ninh Ninh còn chưa kịp bước ra xe đã bị hắn bế xuống lần nữa.
"Này..."
Diệp Hạo Nhiên mím môi không hề nhìn Ninh Ninh, hắn bế cô sải bước nhanh vào biệt thự nhưng lại rẽ sang hồ bơi.
Ninh Ninh cảm thấy không ổn.
"Diệp Hạo Nhiên...Aa"
Một tiếng tõm thật lớn, Ninh Ninh bị Diệp Hạo Nhiên vứt thẳng thừng xuống nước một cách không thương tiếc.
Cả người cô ướt đẫm, vùng vẫy trong nước run rẩy hét to: "Diệp Hạo Nhiên, anh bị điên à"
"Đúng, tôi bị điên đấy"
Hắn vừa nói vừa cởi từng nút áo sơ mi, ánh mắt lạnh lùng nhìn thân hình ướt sũng của cô.
"Tôi điên lên chính vì em đấy"
Nói xong cũng là lúc hắn cởi xong quần áo, sau đó cũng nhảy phát xuống hồ bơi.
"Anh...Anh đừng qua đây"
Cô thấy hắn nửa người trần bước về phía mình thì liền hốt hoảng.
"Sợ gì? Không phải em nói tôi bị vô sinh à"
Diệp Hạo Nhiên nhếch môi, hắn chỉ dùng một bàn tay thôi đã lập tức tóm được cô như tóm gà con, cuối cùng hắn ôm cả người cô vào lòng mình ép cô đến bên tường hồ bơi.
"Diệp Hạo Nhiên anh muốn làm gì?"
"Tôi muốn làm gì?" hắn nhìn cô cười khẩy, cuối cùng cúi xuống gặn nhấn vành tai cô thì thầm: "ℓàм тìин với em"