Chợt ngoài cửa có tiếng hét to
-"HAI NGƯỜI ĐANG LÀM CÁI GÌ?"
Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen.Vn - Chuyên mục Truyện Dài Kì
Tôi giật mình khẽ đẩy cậu em trong иgự¢ ra, nhìn ra ngoài cửa
Đặng Khải Phong trên tay là 2 hộp cơm sườn, ánh mắt tóe lửa nhìn thằng em, tình cảnh này làm tôi nhớ một bộ film yêu thích trên màn hình, có tên :"Gian phu dâm phụ" T.T
Mà cái tình cảnh này thì hoàn toàn không đúng, một người là em tôi, một người là không-là-gì của tôi thì làm sao có thể...
Aizz, nghĩ sâu xa quá, lo vấn đề chính trước đã
Thằng em của tôi khẽ ngẩng đầu lên, khuôn mặt không biểu cảm liếc nhìn hắn, nếu mà hắn là lửa, thằng em này của tôi chắc hẳn là băng
Vẫn vậy, hai người đó vẫn "diễn film tình cảm" trước mặt tôi, nhìn nhau một cách "say đắm"
-"Hai người trơ ra đó làm gì? Coi tôi như không khí à?"
Tôi tức giận nói, một đứa nhiều chuyện như tôi rất ghét bị "bơ sữa"
Hắn ta có vẻ vẫn chưa nguôi được lửa giận trong lòng, nóng nảy nói
-"Vừa này hai người làm gì?"
Tôi vừa mới mở miệng định nói thì thằng em nhanh nhảu đáp lời
-"Chúng tôi "làm" chuyện mà "chị em" nên "làm""
Cùng với một khuôn mặt giễu cợt, nhưng tôi rất dễ nhìn ra, nó đang tức tơi cực độ, chẳng lẽ...vì tôi, aizz, Nhã Đan ơi, mi khùng sao? Làm sao có thể
Hắn ta tức điên, chạy lại kéo tay tôi
Tay bên trái của tôi bị kéo mạnh...
.
.
.
Tay bên phải cũng bị kéo...
.
.
.
Một bên nóng như lửa mới đun, một bên cứ như tảng băng 2000 năm, nhiệt độ ૮ɦếƭ người là đây_Tôi tự nhủ
.
.
.
.
.
Sau đó
.
.
.
.
Một bên nóng như lửa mới đun, một bên cứ như tảng băng 2000 năm, nhiệt độ ૮ɦếƭ người là đây_Tôi tự nhủ
Hắn ta bước tới bên cạnh giường tôi, kéo đầu thằng em của tôi ra, sau đó ôm tôi chặt cứng
-"Ặc...buông, buông ra coi...khó...khó thở"
Hắn vẫn chắc như đinh đóng cột, không có dấu hiệu thả tôi ra
.
.
.
Phía bên kia, thằng em tôi ánh mắt lạnh lùng, vuốt vuốt lại mái tóc rối, sau đó đút hai tay vào túi quần, thong dong đẩy cửa bước ra ngoài trước ánh mắt "không-thể-tin-nổi" của tôi
.
.
.
Theo tôi biết, thường thì nó rất ghét những ai làm rối đầu nó, ngoại trừ tôi
.
.
.
Vậy mà hôm nay...Tuy tác phong bình thường, nhưng tôi cũng có thể nhận ra, trong ánh mắt của nó, một tia ưu thương thoáng qua, sau đó nhanh chóng bị hàn băng trong mắt nó phủ kín
Cũng không phải khoác lác, nhưng tôi kì thực có thể xác định được tâm lí của người mà tôi muốn xác định, mặc dù là họ không thể hiện qua sắc thái khôn mặt, chỉ cần nhìn qua đôi mắt, tôi liền có thể nhìn thấu tam hồn họ, một siêu năng lực trời ban chăng...
Ánh mắt tôi quét tia chán ghét về phía hắn, đẩy mạnh hắn ra, hằn học nói
-"Làm gì vậy?"
Hắn hơi bất ngờ, sau đó mỉm cười mở hộp cơm, đưa tới trước mặt tôi
-"Đói không? Ăn đi"
Tôi nhíu mày, đẩy hộp cơm qua, nhưng do lực quá mạnh, nó văng xuống đất. Cơm tung tóe khắp nơi, khắp phòng một mùi thịt xông khói, tuy hấp dẫn nhưng lại khiến tôi khó chịu!
Bây giờ tôi không biết làm gì hết ngoài trơ mặt ra, sau đó áy náy nói
-\'Tôi...tôi không cố ý\'
Hắn vẫn ngạc nhiên nhìn cơm bắn tung tóe dưới chân, sau đó sắc mặt nhợt nhạt, cuối xuống nhặt từng hạt cơm bỏ vào hộp
Tôi trơ mặt ra nhìn hành động của hắn, khoảng chừng 20 phút thì hắn cũng nhặt xong, cầm hộp cơm lên vứt thẳng vào thùng rác
Vào nhà vệ sinh lấy cái khăn và chai xịt mùi hoa hồng rồi khử mùi cho căn phòng
Mùi hoa hồng dịu nhẹ theo làn gió thoảng bay đi
Cầm bọc cơm để lên bàn, hắn lạnh nhạt nói
-"Còn 3 hộp đấy, muốn ăn lúc nào thì ăn"
Tôi sững người nhìn hắn bước chân ra khỏi phòng
Sao hôm nay tôi không gián tiếp thì cũng trực tiếp làm tổn thương hai người con trai khác nhau vậy trời
Nỗi buồn bỗng bủa vây lấy tôi, thường ngày thì rất ghét cách ân cần chăm sóc thái quá của cậu ta, nhưng hôm nay bỗng thấy nhói khi cậu ta lạnh nhạt như vậy
Còn thằng em trời đánh nữa, sao hôm nay lại không đẩy cậu ta ra, hằn học với cậu ta, hằn học nói với tôi "cậu ta là ai, là gì với chị" chứ, mà lại lạnh lùng đi thẳng, chẳng ngó tôi lấy một lần
Aiz, tôi thật là, sao ở bên ai cũng có cảm giác đặc biệt thế này....
.
.
.
.
Bỗng có tiếng mở cửa, tôi vội vàng quay đầu lại, niềm hi vọng là một trong hai người đó
Nhưng tôi đã lầm, người vào không phải là hai người đó, mà là anh hai của Huyên Kim, cô gái vừa uy Hi*p tôi hôm trước
Trên tay anh ta còn có cả một gói quà được gói bằng giấy có màu chủ đạo là hồng cùng với những chấm đen ngộ nghĩnh, được kết bằng một dải ruy-băng màu vàng, nếu nó mà trong suốt, tôi cứ nghĩ đó là quà Tết ấy chứ 0.o
Hôm nay không mặt bộ đồ học sinh nữa, anh ta khoác một cái áo khoác bóng chày màu đỏ, bên trong là áo sơ-mi đỏ sọc đen, một chiếc quần kaki màu đen và chiếc giày nike màu trắng
Anh ta cười cười, tiến lại gần tôi sau đó đặt vào tay tôi một chiếc bình hoa xinh xinh cùng với một đám hoa bồ công anh
-"Hoa tặng người đẹp"
Tôi bất ngờ nhìn hắn ta, cái người mà mới mấy tuần trước còn mặt lạnh nói với tôi "đừng có quá mê trai đại tẩu ạ" hôm nay lại người người đẹp đẹp, hừ, tôi nghe mà cứ bùng bùng hai bên tai
Bồ công anh, là một loài hoa mà tôi rất ưa thích, nhưng làm như vậy, thật là ngố
Tôi nói mỉa
-"Nhìn xa cứ tưởng con người, nhìn gần mới biết đười ươi sổng chuồng"
Hắn ta nhíu mày nhìn tôi, nhưng miệng vẫn cười mãi, lại một tên thích cười
-"Có ý gì?"
-"Hừ, nói ra là cậu không thông minh bằng bằng con đười ươi thì đúng hơn, bồ công anh là một loài cỏ dại, nói đúng hơn là loài hoai của tự nhiên, mà cậu trồng nó như thế này thì đất đâu nó sống, ngốc thật"
Cậu ta cứ mỉm cười, đứng đó nghe tôi giảng giải
Tôi bực tức nhảy xuống giường, đẩy cậu ta đi
-"Ra khỏi phòng bệnh cho tôi"
Nhưng không may, do gạch bóng nên tôi trượt chân té xuống
Khi tôi nhắm mắt chuẩn bị hôn đất mẹ thì cảm thấy có một vòng tay vững chắc ôm lấy vòng eo "không-có-gì-gọi-là-mảnh-khảnh" của tôi
Bàng hoàng mở mắt sau trấn động, tôi thấy khuôn mặt mà tôi say mê ngay từ ánh nhìn đầu tiên đang rất gần trước mặt tôi, rất gần
Bây giờ mới kịp nhìn kĩ, hắn ta cũng là một đại mỹ nam nha
Khuôn mặt điển trai sáng lạng tiền đồ, lông mày rậm, sống mũi cao, mái tóc chéo ở đằng trước và phía sau được vuốt ra một bên (hai bên là thành cái sừng bò luôn -_-)
Tôi đỏ mặt, vội đẩy cậu ta ra, qauy mặt đi
-"Xích...xích ra coi"
Nhưng cậu ta không hề nhúc nhích, khẽ cười ra tiếng sau đó nắm nhẹ lấy cằm tôi kéo qua
Cậu ta có vẻ lạnh lùng của tên đã làm ê mặt tôi trong tiệm áo cưới hôm trước(Khải Lâm), có nét tinh nghịch của thằng em quái chiêu và cũng đâu đó ánh mắt ấm áp của tên đó(Khải Phong)
Aiz, mặc kệ những chuyện đó, cái cần thiết bây giờ là...cái tư thế này rất ám muội!
Cậu ta ôm eo tôi ngã về đằng sau một chút, miệng nở nụ cười ma mị nam tính, tôi đỏ mặt trụ hai vai của cậu ta, thấy ghê quá
Sao mỗi lần đọc truyện tình cảm sướt mướt tôi lại thấy hâm mộ nữ chính quá, mà bây giờ da gà da vịt da heo thi nhau nổi hết vậy nè ToT
Nếu là trong tiểu thuyết thật thì cảnh tiếp theo sẽ là một mỹ nam đi tới và nói...
-"HAI NGƯỜI ĐANG LÀM CÁI QUÁI GÌ THẾ"
Oành!...Tôi như sét đánh ngang tai, run run liếc qua cửa ra vào
Hắn ta, chính kẻ làm tôi ê mặt đang đứng tồng ngồng trước cửa, hai tay đút túi quần nhàn nhã tựa vào cửa, nhưng khuôn mặt và giọng nói thì hiện rõ hắn ta đang "vô-cùng-tức-giận"!
Tại sao ư?....Bạn hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai đây ToT.....
.