Kẻ nguy hiểmTiếp nhé các thím
.
.
.
.
.
.
-Chào em trai
Khỏi cần nói,lúc đó bản mặt em đần độn hết sức ,nhìn sang mẹ em,mẹ em từ 1 khuôn mặt khó hiểu đã chuyển sang cười rồi gật đầu vs em.
-Anh....anh đã về rồi.
Chả muốn kể ra,cảm thấy nhục vcđ nhưng quả thật lần ấy em đã khóc,tính từ lần khóc cuối cùng đến lúc ấy hình như cũng hơi lâu rồi ,nước mắt lăn trên má,anh trai em cười toe toét.
-Thôi mà có gì phải khóc,m có phải em trai anh ko thế
Trưa hôm ấy bố em bỏ cả làm ở cty về ăn cơm với cả nhà,nghe đâu tới chiều anh sẽ lại đi,nghe tới đây khóe mắt lại cay cay.
Anh bỏ đi được 1 năm,dạt sang tận Quảng Ninh,Hải Phòng v.v....ko có nơi dung thân,ngủ đường ngủ chợ gần 4 tháng,có khi còn gây gổ với bọn bụi đời,mà thực ra lúc đó anh cũng là bụi đời .
Rồi anh xin vào làm 1 chân bốc gạo bên cảng Hải phòng (chả nhớ tên cảng,có phải tên cảng cũng là Cảng Hải Phòng ko các thím HP ),thanh niên 2 mấy năm giời chỉ ăn vs học,giờ này cho đi bốc gạo,biết thế nào là mùi đời,mùi nhục,làm mục mặt ra vẫn ăn chửi xơi xơi,lương thì ít.Bốc gạo đâu được thêm gần nửa năm thì trong 1 buổi trưa ngồi nghỉ,anh phát hiện ra cô gái nọ bị rớt xuống nước,gần nơi neo tàu.
Mấy thủy thủ trên tàu thấy vậy chỉ tri hô chứ ko ai nhảy xuống,rồi anh,1 thanh niên người núi,chỉ bơi loanh quanh trong bể bơi ko quản nhảy xuống cứu cô gái,ko có kinh nghiệm,suýt ૮ɦếƭ trùm may sao mấy ông trên bờ nghe
động,chạy ra vứt cho cái phao cứu hộ và quang dây xuống kéo lên.
Cô gái kia là con 1 ông chủ xưởng bốc gạo của bến cảng,cảm.kích anh,cho anh 1 chân học việc,trở thành quản lý bãi bốc gạo (đếu như phim Hàn cho 2 đứa cưới nhau đâu ạ ).Tính khá thông minh (thua em tí ),chẳng mấy mà thành thạo,giờ anh vẫn đang làm quản lý 2/6 bãi bốc của ông chủ.
Mẹ em khóc tấm tức,tay nắm chặt tay anh.Bố ko nói gì chỉ yên lặng mà nhấm nháp ly rượu rắn,anh trai em trưởng thành nhiều quá.Khuôn mặt anh sạm đen,người cũng nổi nhiều cơ bắp hơn,tóc húi gầm cua,nhìn vào em bây giờ,ko thể phản chiếu đc hình bóng xủa anh nữa.
Chieeuc hôm ấy,1 chiếc Huyndai cỡ vừa chạy qua nhà,anh nhảy kên xe,ko quên nói vọng lại.
-Học tốt,khai giảng m anh ko về đc,sinh nhật m anh về,có quà.
Ngắn gọn,rồi anh đi mất..
.
.
.
.
.
.
Những ngày hè mau chóng trôi qua,T cũng đã quay trở lại từ quê em,bắt đầu sắm sửa cho năm.học mới.
1 buổi chiều chủ nhật,mẹ chở em đi sắm đồ.Ngoài sách vở,乃út,cặp mới.....còn mua thêm quần áo mới,vài cái sơ mi trắng đi học,vài cái caro,sở thích đặc biệt của em,quần thô và 1 đôi Converse mới,chị bán giày trêu mẹ.
-Con trai 1 cưng quá thế cô ơi
Mẹ em cười,nhưng em.biết mẹ chạnh lòng khi nghĩ tới anh.Từ khi chuyển tới đây,chẳng ai biết nhà em còn 1 người nữa cả,bố mẹ sau gần 1 năm trời tìm ko ra tung tích của anh,vs bản tính của bố,bố ko tìm nữa,và nghiêm.cấm ko ai đc đi tìm.anh nữa,nhà cũng coi như chỉ có 3 người.Mẹ mới nguôi ngoai anh lại quay về,rồi lại bỏ đi mất,haiz
Mẹ cũng mua quần áo cho T,loáng thoáng thấy có 1 cái váy nhìn yêu vãi,nó mà mặc vào thì...... em đếu care.
.
.
.
.
.
Trước khai giảng 2 ngày,toàn bộ khối 11 kiểm tra sát hạch cả khối,khối tự nhiên thi Toán Lý Hóa,khối xã hội thi Văn Sử Địa,các lớp cơ bản thi Toán Văn Anh.
Đậu má 1 tuần trước khi thi mới báo,làm phải cắm đầu vào học,ko dám lơ là nữa.
Ngày thi cũng tới.Đơn giản làm phát 2 ngày thi 3 môn như thi ĐH.Toán Hóa ko cần bàn,Lý hơi thốn chút (y ỷ Lý yhi ĐH chỉ ở khối 12 nên luôn tâm niệm "12 mới học Ly",kết quả 2 năm đầu chưa bao giờ Lý bò lên đến 8.0,năm cuối vớt từ 7.85 lên thẳng 8.0 cho đẹp học bạ )
.
.
.
Lược qua đoạn khai giảng,với kết quả thi khá tốt,23/30,em vẫn ở lại A3,một số cháu trên 25 điểm đã đc chuyển sang a1,1 số cháu từ a1 dưới 20 điểm bị chuyển sang a4,riêng 1 em lại chuyển sang lớp em do a4 đủ 50 người rôi.
Con bé này là nguyên nhân gây mất đoàn kết nội bộ của lớp em trong suốt 1 học kỳ cho đến khi em đóng nó vào thùng,tống ra đảo với cái nhãn
"SSR 0-8-4" (Fan Agent of SHIELD điểm danh )