Mối tình ngoại chuyệnChap này xưng tôi nhé,xưng em thấy ko hợp văn cảnh lắm
Tháng 7,năm 2007.
-Ôi giời ơi anh ơi,thằng Tùng nó đi mất rồi anh ơi.
Mẹ tôi chạy từ trong phòng ra,ngã khuỵu ở bậc cửa nối giữa phòng khách và phòng bố mẹ,mẹ khóc lên khóc xuống,bố chạy ra,đỡ mẹ dậy.
-Cái gì??? Sao lại thế??? Nó đi đâu được,cửa khóa cơ mà???
Mẹ:thằng T,thằng T......
Bố,mẹ,và cả ông nội vừa chạy vào nhà,tất cả nhìn tôi 1 cách chăm chú.
Bố:T,anh m đâu,m để nó ra kiểu gì???
Tôi ko nói,bố giơ tay lên định tát tôi,ông nội giữ lại
-Cái thằng này từ từ nói,chưa gì đã dọa đánh nó,tao ko cho màu đánh cháu tao.
Bố tôi bất lực,ra dìu mẹ vào phòng nằm,ông nội nhẹ nhàng hỏi tôi
-Anh Tùng đâu con???
Tôi vẫn im lặng,ko nói gì.
.
.
.
.
.
.
.
.
Tùng,là anh trai tôi,anh trai ruột của tôi,anh hơn tôi 7 tuổi,năm ấy,anh vừa kết thúc năm nhất ĐH.
Nhà cụ tôi,tức là mẹ của bà ngoại tôi,cụ có 6 anh chị em.Cụ đẻ ra bà ngoại tôi,còn em gái út của cụ,đẻ ra bà S,tức là em gái họ của bà ngoại tôi.
Bà ngoại tôi lại đẻ ra mẹ tôi.Năm mẹ tôi đẻ anh trai tôi,mẹ tôi 24 tuổi,bà S cũng đẻ con gái,dì Thảo,xét về 1 khía cạnh họ hàng xa,dì Thảo là em họ của mẹ tôi.
Tháng 9 năm 2006,bà S gửi dì Thảo lên nhà tôi cho dì học ĐH ở trên này,nhà dì nghèo,cả cơ ngơi chỉ có 1 con trâu do HTX cho vay tiền mua và mấy sào ruộng,làm kiếm đủ ăn là may,các anh chị của dì Thảo ko ai học hết cấp 3,dì ko biết giống ai,học giỏi quá,tốt nghiệp cấp 3 đứng thứ 2 toàn trường,bố mẹ chắt Ϧóþ quyết cho dì đi học ĐH để thoát nghèo.Thương dì khổ,mẹ tôi kêu nhà dì cho dì ở nhà tôi,ko lấy bất kì tiền gì cả,dì chỉ lo việc học,và mọi chuyện bắt đầu từ đây.
Dì Thảo ở nhà tôi,ở phòng anh Tùng vì anh cũng đã đi học ĐH ở HN,phòng anh bỏ trống,mẹ dọn dẹp rồi mua cho dì 1 cái tủ vải,để dì đựng quần áo.Di Thảo học giỏi,giai đoạn học nào cũng có học bổng gửi về cho bố mẹ ở quê,dư dả chút,dì hay đưa tôi đi ăn tào phớ và thuê truyện.
Tết năm đó anh trai tôi về,cũng như tôi hồi đầu năm,anh trai tôi lần đầu tiên gặp dì Thảo.
Rồi tôi cũng thấy anh trai và dì hay nói chuyện va nhau.
Tôi thấy anh và dì trèo thang lên mái nhà,tâm sự vào những đêm đầy sao.
Tôi thấy anh thường xuyên về nhà hơn học kỳ đầu,anh thường lấy xe máy cũ của bố đèo dì xuống thị trấn chơi.
Rồi tôi cũng thấy anh và dì trao cho nhau 1 nụ hôn vào ngày sinh nhật của dì.
Tôi ko kể cho ai,nhưng cái kim trong bọc lâu ngày vẫn sẽ lòi ra,bố mẹ tôi phát hiện ra hành động của anh trai tôi và dì.
Bố tôi đánh anh,chửi anh,dọa từ anh
Mẹ tôi khóc lóc,khuyên răn,dạy bảo...thậm chí còn chửi cả anh và dì.
Nhưng...tình yêu mà,chẳng ai ngăn cấm nổi đôi trẻ.
Rồi mọi chuyện đến tai bà ngoại,rồi đến tai gia đình bà S.
Tập thể những con người của thập niên 70 đổ về trước,chẳng ai chấp nhận nổi chuyện này,cho dù đó là hợp pháp về mặt pháp lí,và đôi trẻ yêu nhau thật lòng.
Bà S bắt dì về quê,ko cho dì đi học nữa.
Anh trai tôi trốn nhà,bắt xe về nhà dì.
Số chó,lái xe đó là bạn lâu năm của mẹ.
Anh lại bị lôi về nhà khi đang thiu thiu trên xe.
Anh đã thi xong,bị bố mẹ bắt nghỉ hè sớm ở nhà.Ông nội cungz sang hẳn nhà tôi ở để trông chừng anh.
Ko trốn đc về quê,anh thường xuyên lêu lổng,uống rượu,phá phách.
Bố mẹ nhốt anh vào phòng,ngày ngày cho tôi mang cơm vào cho anh,anh chỉ đc ra ngoài lúc tắm.
Tôi vẫn thấy anh thường xuyên ôm ảnh dì mà khóc.
Anh nói với tôi.
-T,em có thương anh ko??
Tôi gật đầu.
-Em coa thương Th....dì Thảo ko???
Tôi gật đầu.
-Thả anh ra.
Chìa khóa phòng anh,duy nhất do ông nội giữ.Đêm ấy tôi nhất quyết đòi ngủ với ông,nửa đêm dậy đi đái,tôi lén nhét chìa khóa qua khe của cho anh rồi vội về giường,trong đêm,anh lén mở cửa phòng,rồi nhảy qua cửa sổ mà tôi giả vờ mở ra lúc trước khi đi ngủ,lí do là cho mát.
Sang hôm sau mẹ tôi phát hiện ra.
Bố tôi lập tức lấy xe,phóng về quê dì Thảo.
Khi bố tôi đến nơi,dì Thảo đã đi rồi,dì lấy mất 8 chỉ vàng của bà S,anh trai tôi cũng ko thấy tung tích.
Bà S,bà ngoại,mẹ tôi....3 người phụ nữa suy sụp.
Ông nội phải giấu tôi về quê,ở vs các bác trên đó.
Tháng 11 năm 2007,anh trai tôi về.
Chẳng ai nhận ra anh,tóc dài,râu rậm,mắt trũng sâu,người gầy rộc.
Anh về mang theo di ảnh dì Thảo.
Anh khóc nức nở,mẹ vẫn ôm anh vào lòng,hình ảnh 1 người thanh niên râu toac rậm rạp nằm trong lòng mẹ khóc,tôi ko bao giờ quên
Anh và dì H trốn đi đc 1 tháng thì dì có thai.Anh đưa dì đi phá khi thai được gần 3 tháng.Cơ sở đểu,ko đủ tiêu chuẩn,dì băng huyết mà mất.
Anh sụp đổ.
Mẹ tôi nén đau,báo cho bà ngoại.
Nhà bà S tuyên bố từ mặt nhà tôi,rồi đưa dì về quê
Anh trai tôi lần nữa...bỏ nhà ra đi.
.
.
.
.
.
.
Tháng 6 năm 2011
Vừa chiến game ở ngoài quán net về,em rong ruổi xe về nhà,vạch đt ra vẫn ko thấy tin nhắn nào từ Ly,chán vãi
Về đến cửa,em thấy có đôi giày lạ ngoài cửa,chắc khách của bố,em chả care,nhưng mà khách cho tiền lại là chuyện khác
Vào nhà,mẹ em đang ngồi,đối diện 1 người quay lưng về phía em,nét mặt mẹ rất khó tả.
Thấy động,người ấy quay lại nhìn em,cười điệu cười lâu lắm đã ko thấy,lên tiếng
-Chào em trai.