ĐẠI CA KHÔNG SỢ TA LÀM HƯ NÀNG SAO?
Lục Quý Hàn vui đùa nói, nhưng vào tai Tú Nhi lại coi là thật, thúc tẩu là người một nhà, cho dù là ai cũng sẽ không dễ dàng suy đoán Lục Quý Hàn là tiểu thúc lại có ý tứ gì khác đối với chị dâu, huống chi nếu như giữa hai người thật sự có cái gì, Lục Quý Hàn làm sao có thể trực tiếp đi tìm? Loại sự tình này, nên lén lút mới đúng chứ?
Du Uyển đã bị Lục Quý Hàn đưa nước hoa với sờ tay qua, nàng đương nhiên biết Lục Quý Hàn là đang mịt mờ đùa giỡn nàng, nhưng hết lần này tới lần khác nàng chỉ có thể im lặng làm người câm chịu thua thiệt.
"Tú Nhi, châm trà cho Tứ Gia." Du Uyển hòa hoãn không khí trước.
Tú Nhi cười đi tới, xoay người rót cho Lục Quý Hàn một chén Long Tỉnh.
Phiến lá xanh biếc ở trong chén trà bập bềnh, Lục Quý Hàn thong dong uống hai ngụm mới chậm rãi buông bát trà xuống, nhìn Du Uyển nói: "Không nói giỡn, kỳ thật ta hôm nay tới là có chuyện đứng đắn muốn cùng Đại tẩu thương lượng."
Du Uyển cười nhạt, bày ra bộ dạng rửa tai lắng nghe.
Lục Quý Hàn từ trong иgự¢ lấy ra tấm ảnh chụp đưa cho nàng.
Du Uyển nhận lấy, trên tấm ảnh là một cửa hàng hai tầng ba gian, mặt tiền cửa hàng không có cái gì, tựa hồ bên trong đang tu sửa lại.
Du Uyển ngẩng đầu, không hiểu nhìn về phía Lục Quý Hàn.
Lục Quý Hàn dựa vào ghế sô pha, cười nói: "Ta chuẩn bị khai trương tiệm bán quần áo, đầu tiên kinh doanh sườn xám trước."
Du Uyển hôm qua nghe thấy hai cha con Lục Quý Hàn đối thoại, nàng buông ảnh chụp xuống, kỳ quái hỏi: "Tứ Gia muốn mở tiệm bán quần áo, muốn cùng ta thương lượng cái gì?"
Lục Quý Hàn hỏi nàng: "Đại tẩu có nghe nói qua nhà thiết kế thời trang chuyên nghiệp?"
Du Uyển lắc đầu, suy đoán nói: "Làm quần áo sao?"
Lục Quý Hàn sờ sờ cằm, tận lực giải thích đơn giản: "Thiết kế thời trang là một ngành học, một bộ y phục kiểu dáng, màu sắc, thêu thùa, thậm chí phía trên cúc áo đều thuộc về ngành thiết kế, đối với ngành này, từng người khác nhau sẽ thiết kế ra tổ hợp khác biệt như vậy cũng liền tạo thành sự khác biệt cho trang phục. Trong nước truyền thống may vá đã phụ trách thiết kế trang phục, lại phụ trách thủ công chế tác, nhưng chuyên gia thiết kế thời trang chỉ cần thiết kế ra trang phục đặc biệt mới lạ, chế tác đằng sau giao cho công nhân bình thường là được."
Nói đến đây, Lục Quý Hàn chỉ lên đầu của mình: "Nói như vậy, chuyên gia thiết kế thời trang hao phí chính là trí nhớ, linh cảm, tài hoa, tú nương hao phí chính là con mắt cùng thể lực, cái nào vất vả? Khẳng định là tú nương, nhưng chuyên gia thiết kế thời trang cung cấp mẫu trang phục càng có giá trị, tiền lương càng vượt xa tú nương hơn."
Du Uyển đại khái đã hiểu, mẫu trang phục tựa như làm khuôn mẫu bánh Trung thu, có khuôn mẫu, bất kỳ người nào cũng có thể làm ra món bánh Trung thu tinh mỹ.
Lục Quý Hàn đưa tay lấy ra tờ giấy, phía trên hắn chuẩn bị đăng quảng cáo thông báo tuyển dụng, công ty trang phục Cẩm Vinh thông báo tuyển dụng quản lý, chuyên gia thiết kế thời trang, tú nương, phục vụ viên, tài vụ, các loại nhân viên cùng một số tên khác, một khi vào làm, tiền lương hậu đãi. Trong đó, chuyên gia thiết kế thời trang ghi chú yêu cầu, nhất định phải tốt nghiệp đại học thiết kế thời trang, có kinh nghiệm du học người ta sẽ ưu tiên nghĩ trước tiên.
"Thế nào, Đại tẩu có hứng thú hay không vào công ty của chúng ta làm chuyên gia thiết kế thời trang?" Lục Quý Hàn nâng chung trà lên bát, rốt cuộc nói sáng tỏ ý đồ hôm nay đến.
Du Uyển bỗng nhiên tim đập nhanh hơn, nàng đang lo không có phương pháp kiếm tiềm, dưới mắt thì có một phần việc phải làm!
Nhưng sau khi kích động, Du Uyển cũng chưa quên tình huống của mình, nàng cúi đầu xuống, cười khổ nói: "Ta không có học qua đại học, đối với thiết kế thời trang một chữ cũng không biết..."
Lục Quý Hàn đánh gãy lời nàng: "Đại tẩu xác thực không có văn bằng, nhưng bá phụ bá mẫu chúng ta đều ở Nam Thành nổi danh có tiếng về may vá, Đại tẩu bái sư Nhị lão, luận về kinh nghiệm thiết kế không giỏi bằng những sinh viên tốt nghiệp này. Đương nhiên, Đại tẩu am hiểu nhất chính là kiểu sườn xám Trung Quốc, có thể hay không thiết kế ra kiểu sườn xám xuất sắc còn chưa xác định, cho nên ta định ra cho đại tẩu ba tháng thử việc, thử việc mỗi tháng tiền lương cơ bản hai mươi trích thêm phần trăm, nếu như Đại tẩu có thể làm ra kiểu sườn xám đẹp xuất sắc, sau khi lên chính thức, tiền lương cơ bản sẽ tăng lên đến năm mươi, tương lai Đại tẩu có danh khí lớn, tiền lương sẽ còn tiếp tục tăng lên."
Một tháng năm mươi khối tiền lương cơ bản?
Nhịp tim Du Uyển đập nhanh hơn, như vậy rất nhanh nàng liền có thể trả tiền lại cho Lục gia, sau đó cùng Lục Tử Khiêm ly hôn!
Chỉ là, nhìn vào cặp mắt sắc bén kia của Lục Quý Hàn, Du Uyển đột nhiên ý thức được nguy hiểm.
Lục Quý Hàn sẽ hảo tâm giúp nàng sao? Hắn đặc biệt chiếu cố nàng, khẳng định là có mưu đồ.
"Theo ta, ta có thể để ngươi khoái hoạt."
Trong sơn động nam nhân đốt lửa. Bờ môi nóng bỏng. Hô hấp nặng nề trong nháy mắt trở nên rõ ràng, Du Uyển mím môi, lâm vào do dự. Đó là cơ hội kiếm tiền tốt, lại mang theo nguy hiểm trí mạng.
Tiểu nữ nhân bất an nắm chặt ống tay áo, Lục Quý Hàn thấy, giống như biết nàng đang lo lắng, hắn khẽ cười một tiếng, bổ sung thêm: "Đương nhiên, với thân phận Đại tẩu bây giờ không tiện đi tới công ty làm việc, Đại tẩu chỉ cần ở nhà thiết kế, tới định kỳ có thể đem bản thiết kế giao cho ta liền, nếu như Đại tẩu không muốn công khai thì chuyện Đại tẩu thiết kế trang phục ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ một câu nào ra ngoài."
Có thể ở nhà thiết kế?
Du Uyển hợp tư khát vọng lập tức vượt qua cả phòng bị đối với Lục Quý Hàn, đã có thể ở nhà, nàng liền có thể tránh khỏi cùng Lục Quý Hàn đơn độc ở chung, cũng sẽ không cần sợ cái gì.
"Kỳ thật ta cũng là nhìn qua y phục đại tẩu làm cho Tam muội, biết Đại tẩu có một tay thêu thùa tốt mới đến tìm Đại tẩu, Đại tẩu dường như thực sự không nguyện ý, vậy cứ coi như ta chưa từng tới đi." Nàng chậm chạp không đáp, Lục Quý Hàn không quá kiên nhẫn đứng lên, giọng điệu cũng không bằng vẻ thân thiện vừa nãy.
Du Uyển hoảng hốt, đứng lên đi theo, có chút cà lăm nói: "Không có, ta, ta là sợ mình không thiết kế ra được, cho nên không dám mạo hiểm tự nhiên đáp ứng Tứ Gia."
Lục Quý Hàn một tay cắm túi, nhìn xem nàng nói: "Công ty trù hoạch kiến lập cũng cần thời gian, Đại tẩu trước tiên có thể đến các đại dương* dạo chơi, học một ít đặc điểm váy thiết kế, cuối tháng sáu đưa cho ta bản thiết kế là được, nếu như ta cảm thấy thiết kế của Đại tẩu không thể dùng, ta tuyệt đối sẽ không khách khí với Đại tẩu, cho nên, ngươi không cần có bất luận gánh nặng gì trong lòng cả."
*đại dương "大洋": Bản raw cũng ghi như vậy nên Re cũng chẳng hiểu đó là biển thật hay là cửa hàng nổi tiếng tên Đại Dương nữa.
Hắn dùng giọng điệu giải quyết việc chung, Du Uyển bất tri bất giác lại bắt đầu lo lắng mình không thể đảm nhiệm công việc này.
"Đại tẩu trước tiên nghĩ đi, cũng có thể cùng Đại ca thương lượng một chút rồi thông báo kết quả cho ta sau." Nói xong câu này, Lục Quý Hàn cuối cùng liếc nhìn nàng một cái, sau đó liền nghênh ngang rời đi.
Du Uyển tiễn mấy bước, nhưng nam nhân đi rất nhanh, đảo mắt liền ra khỏi viện tử.
Du Uyển đứng ở trong sân, trong đầu có đủ loại suy nghĩ.
"Đại thiếu nãi nãi, ngài làm y phục thật đẹp, có thể thử một chút a, một tháng năm mươi đồng tiền cũng không ít đâu!" Tú Nhi hưng phấn cổ vũ nàng.
Du Uyển chưa từng nhận qua lời mời nào, lúc này, nàng nghĩ tới Lục Tử Khiêm.
Lục Tử Khiêm là người làm ăn, hiểu được nhiều hơn so với nàng, hỏi một chút ý kiến của hắn chuẩn không có sai.
Giữa Lục Tử Khiêm cùng Lục Quý Hàn, Du Uyển vẫn tin tưởng Lục Tử Khiêm hơn, Lục Tử Khiêm chỉ là không thích nàng, làm người cũng coi như là quân tử.
Hoàng hôn Lục Tử Khiêm trở về, Du Uyển chủ động cùng hắn bàn đề việc này.
Lục Tử Khiêm trầm ngâm một lát, thay Du Uyển phân tích nói: "Dân phong* càng ngày càng mở ra, quần áo, váy ở trong nước sẽ càng ngày càng lưu hành, chỉ cần Lão Tứ làm tốt, tiệm bán quần áo kinh doanh không thể kém được. Nếu nàng thật sự có thiên phú, ta ủng hộ nàng, bất quá, nàng là Đại tẩu, một khi cầm tiền lương thì thành nhân viên của Lão Tứ, chuyện này, chúng ta cùng Lão Tứ thương lượng một chút, chờ nàng thử việc qua, nhìn xem có thể hay không đưa thiết kế của nàng chuyển thành cổ phần, như thế nàng cùng Lão Tứ đều là cổ đông, quan hệ bình đẳng."
*dân phong: nếp sống, phong tục.
Làm người làm ăn, Lục Tử Khiêm đương nhiên muốn thê tử của mình tranh thủ có được lợi ích lớn nhất.
Du Uyển trong lòng không có yên lòng, người ta nhập cổ phần dùng đều là vàng ròng bạc trắng, thiết kế của nàng còn chưa có nhìn thấy đâu, Lục Quý Hàn chịu không công phân cổ phần cho nàng ư?
Lục Tử Khiêm cười nói: "Vừa mới bắt đầu chúng ta có thể thiếu tiền đổi cổ phần, tương lai khi nàng nổi tiếng, lại cùng Lão Tứ trao đổi."
Du Uyển thấp thỏm hỏi: "Nếu như ta vẫn không có nổi tiếng, vậy Tứ Gia chẳng phải là đang chịu thiệt thòi?"
Lục Tử Khiêm ánh mắt dịu dàng: "Vậy cũng không sợ, cùng lắm thì hắn đổi ý đuổi nàng đi thì vẫn còn ta tiếp tục nuôi nàng."
Trượng phu mới cưới dùng giọng điệu chân thành, Du Uyển thõng tầm mắt xuống.
Nàng không cần Lục Tử Khiêm nuôi, nàng chỉ muốn dựa vào chính mình.
Ngày thứ hai, Lục Tử Khiêm mang theo Du Uyển đi tìm Lục Quý Hàn đàm phán chuyện nhập cổ phần.
Lục Quý Hàn không ngờ tới Du Uyển sẽ cùng Lục Tử Khiêm tới thương lượng, nhưng, nhìn tận mắt Du Uyển giống như tiểu nữ nhân đi theo bên người Lục Tử Khiêm, mọi chuyện đều sẽ nghe Lục Tử Khiêm làm chủ bộ dạng dịu dàng ngoan ngoãn, ánh mắt Lục Quý Hàn lạnh thêm mấy phần. Bất quá, lúc vợ chồng Du Uyển đi đến trước mặt, ngay lập tức mắt lạnh của Lục Quý Hàn đã bị ý cười thay thế.
"Đại ca tới." Lục Quý Hàn cười hô, nụ cười kia rất giống quan hệ cùng người làm ăn.
Lục Tử Khiêm biết rõ tính tình vị Tứ Gia này, cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, mắt nhìn thê tử bên cạnh, hắn hướng Lục Quý Hàn chắp tay: " Đại tẩu ngươi không có đọc qua sách, muốn đến đa tạ Tứ đệ để mắt tới thủ nghệ của nàng."
Lục Quý Hàn quét mắt nhìn cặp tay nhỏ kia của Du Uyển, cười nói: "Anh hùng không hỏi xuất xứ, Đại tẩu thật sự có bản lĩnh, ta mới nghĩ tới Đại tẩu. Đi, vào trong phòng ngồi."
Ba người cùng một chỗ tiến vào phòng khách.
Du Uyển lần đầu tiên bước vào viện tử của Lục Quý Hàn, cấp tốc đảo mắt một vòng, liền thấy Lục Quý Hàn bên này toàn dùng đều là hàng Tây Dương, màu đen da cát tỏa ra khí thế uy nghiêm. Lục Quý Hàn ngồi ở vị trí chủ vị, Lục Tử Khiêm ngồi phía tay trái hắn, Du Uyển liền theo ngồi ở bên cạnh Lục Tử Khiêm, rời xa vị trí bên kia của Lục Quý Hàn.
Lục Tử Khiêm uyển chuyển nói rõ ý đồ đến.
Lục Quý Hàn dựa vào thành ghế, trên mặt nở nụ cười, ngón trỏ nhẹ nhàng gõ mấy lần vào đầu gối.
Vị này trên danh nghĩa là Đại ca hắn, thật đúng là hiểu được thay thê tử lấy chỗ tốt.
Kỳ thật Du Uyển có thể hay không thiết kế sườn xám, Lục Quý Hàn không quá để ý, hắn chỉ muốn mượn cớ tiếp cận Du Uyển, lại thừa cơ đưa nàng biến thành nữ nhân của mình, đến lúc đó, coi như Du Uyển thiết kế không được, hắn liền tiện tay ném đi chính là mỗi tháng như cũ sẽ phát "Tiền lương" cho Du Uyển, nữ nhân của mình, hắn đương nhiên phải nuôi. (Re: Kế hoạch theo đuổi vợ yêu là cho vợ thật nhìu tiền:))
Làm cho Lục Tử Khiêm tưởng việc này là thật.
Lục Quý Hàn sờ lên cằm, trầm ngâm nói: "Để Đại tẩu nhập cổ phần cũng được, bất quá, vẫn là phải nhìn Đại tẩu thiết kế, nếu như Đại tẩu thiết kế ra được sườn xám bán được giá cao, kia không cần Đại ca chỉ, ta cũng sẽ chủ động mời Đại tẩu nhập cổ phần."
Lục Quý Hàn lúc nói chuyện, Du Uyển khẩn trương nhìn xem hắn, hiện tại đến phiên Lục Tử Khiêm mở miệng, Du Uyển lập tức lại chuyển hướng trượng phu mình.
Lục Tử Khiêm cười nói: "Lẽ ra nên như vậy, vậy trước tiên để Đại tẩu ngươi luyện tay nghề một chút, trước khi nàng có thể thiết kế bán ra được, Lão Tứ cũng không cần cho nàng tiền lương, dù sao Đại tẩu ngươi ở nhà cũng nhàn rỗi, coi như đi theo ngươi học tập."
Du Uyển nhẹ gật đầu, nàng cũng nghĩ như vậy, một tay giao tiền, một tay giao hàng, dạng kiếm tiền này nàng cũng an tâm.
"Cùng ta học tập?" Lục Quý Hàn cười cười, nhìn chằm chằm Lục Tử Khiêm nói: "Đại ca liền không sợ ta đem Đại tẩu làm hư sao?"
Du Uyển mím môi, phát giác Lục Tử Khiêm nhìn lại, nàng lại lập tức lộ ra mấy phần ngượng ngùng.
Lục Tử Khiêm đương nhiên biết Lục Quý Hàn là đang nói đùa: "Làm hư cũng tốt, Đại tẩu ngươi chính là quá thành thật, đi theo ngươi thấy chút việc đời, tương lai cùng ngươi khác giao tiếp cũng tốt."
Lục Quý Hàn cười không nói.
"Vậy thì tốt, ta còn muốn đi cửa hàng tơ lụa, mấy ngày nay không rảnh, cuối tuần ta mời Lão Tứ ăn tiệc." Chính sự nói xong, Lục Tử Khiêm đứng lên.
Lục Quý Hàn đứng dậy tiễn bọn hắn.
Sau khi cùng hắn tạm biệt, trên đường về Thúy Trúc hiên, Lục Tử Khiêm đối với Du Uyển cười nói: "Lão Tứ bình thường nhìn không đứng đắn, kỳ thật làm việc cũng có quy củ của mình, nàng không cần sợ hắn."
Du Uyển trên mặt mỉm cười, trong lòng lại nghĩ, Lục Quý Hàn quả nhiên rất am hiểu ngụy trang, ngay cả Lục Tử Khiêm cũng lừa được.