Sự kiện diễn biến đột ngột.
Kẻ đang thắng thế đã nằm dài.
Vương Hán Sơn hào hứng :
- Cẩm muội nhanh tay quá... cô ả dâm độc chưa kịp xuất thủ thì muội đã ra tay.
Nghe Cẩm Tiên gọi mình là Vương ca, Hán Sơn cũng gọi là Cẩm muội thật dịu dàng.
Cẩm Tiên lẹ miệng :
- Mê Tâm hương của muội mới trị nổi yêu nữ này, còn lâu ả mới tỉnh lại. Nhưng ta lại phải thoát ra ngoài ngay thôi, bọn Vạn Độc Quỷ môn bên ngoài khá đông đấy.
Chụp lấy thanh đại đao của mình. Hán Sơn vừa trở bộ đã nghe tiếng xôn xao và bước chân người rầm rập dưới thang lầu.
Cẩm Tiên bảo :
- Chúng nó đấy...
Cả hai thoát nhanh ra hành lang, Cẩm Tiên trỏ cửa sổ :
- Vọt qua khung cửa sổ này sang mái ngói bên kia, đừng xuống thang lầu.
Như hai chiếc bóng bay qua cửa sổ, Hán Sơn và Cẩm Tiên đã trụ bộ vững vàng trên mái ngói.
Nhưng...
Vèo vèo vèo...
Một gã trung niên râu xồm đã cùng vài tên áo xám nhảy vọt lên mái ngói bao vây dồn Cẩm Tiên vào giữa.
Dưới ánh sao mờ, Cẩm Tiên vẫn nhìn ra đối thủ.
Nàng nói bên tai Hán Sơn :
- Dương Hành Lạc đấy...
- Phải hắn là Dương tổng quản?
- Đúng, Dương Hành Lạc điều khiển tất cả bọn thuộc hạ Vạn Độc Quỷ môn mà Vạn Độc Thần Ma đã phái tới nơi này bảo vệ thanh lâu Vân Mộng.
Tổng quản Dương Hành Lạc vểnh râu quát :
- Xú nữ Cẩm Tiên, ngươi đưa gã trai xấu xí này tới gây rối ở thanh lâu phải không?
Cẩm Tiên bật cười :
- Bà chủ của các ngươi đưa chàng trai này vào bẫy, chẳng dính líu gì đến ta đâu...
Bùng, tiếng nổ rung cả mái ngói, Dương tổng quản đẩy một tử chiếu khủng khi*p vào cô gái. Cẩm Tiên bị dội ngược suýt té lăn khỏi mái tòa cổ thụ nhưng Cẩm Tiên được Vương Hán Sơn dùng một thế cầm nã chụp vào vai nàng kéo lại. Hữu thủ vừa đưa cô gái về phía sau lưng mình, tả thủ Hán Sơn đã giáng trả một luồng kình phong dữ dội.
Bình bình...
Dương tổng quản chao đảo trong đêm tối, song năm tên thuộc hạ đã nhất tề vung quyền cước tấn công chàng trai...