Trước sự chứng kiến của mọi người, thiếu niên nhanh chóng bước vào đan phường, lấy Thuần Âm Thâm Kinh Đan, trên mặt lộ ra vẻ vui sướng. Có được viên Thuần Âm Thâm Kình Đan này, tính mạng của em trai hắn ta có thể tạm thời được cứu rồi.
"Sư tôn!" Những đệ tử luyện đan khác trong đan phường đều dùng vẻ mặt khó coi nhìn Lục Tùng.
Lúc này, Lục Tùng không nói một lời, nhưng vẻ mặt lại âm u đến đáng sợ. Ông †a nắm chặt Bách Hoa Định Thần Đan trong tay, rắc một cái, viên thuốc đã bị nghiền nát thành từng mảnh.
"Thăng rồi..." Nhìn thấy cảnh này, đứa nhỏ sở hữu Thái Dương Thể vô cùng vui mừng, nhưng ngay sau đó, như thể nhận ra điều gì, đồng tử của cậu bé đột nhiên mở lớn: "Ca ca, cẩn thận!"
Khuôn mặt nghiêm nghị của Lục Tùng cuối cùng cũng lộ ra sát ý hung hãn: "Một tên nhãi ranh mà cũng muốn ςướק Thuần Âm Thâm Kình Đan trong tay †a. Ngươi thật sự cho rằng cái danh luyện dược sư cấp sáu của ta chỉ để trưng bày thôi sao?"
✓út. Cơ thể ông ta chuyển động, giống như một con báo săn mồi, đột nhiên lao tới,
xuất hiện sau lưng thiếu niên, linh lực đáng sợ bộc phát, giáng một đòn chí mạng vào đầu hắn ta.
"Ông... " Thiếu niên da đen nhận thấy sát khí quét qua phía sau, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Nhưng đúng lúc này, một bàn tay mạnh mẽ đã được tung ra, va chạm với lòng bàn tay của Lục Tùng, một tiếng “bùm” lớn vang lên. Dưới tác động của linh lực khủng khi*p, mặt đất bị biến dạng và sụp xuống, cơ thể của Lục Tùng bị đẩy lùi về phía sau.
"Ngươi là ai?" Lục Tùng ngẩng đầu, vẻ mặt hung ác, ánh mắt sắc lạnh đầy sát
Trần Mộc thờ ơ nói: "Người qua đường."
Lê Tuyết và Phương Thanh Điệp cũng nhanh chóng lao tới, sắc mặt Võ Tả Phong hơi thay đổi, cũng đi theo bảo vệ Lê Tuyết.
Lục Tùng lạnh lùng nhìn chằm chằm Ngô Tả Phong và Trần Mộc. Ông ta có thể cảm nhận được thực lực của Ngô Tả Phong đã đạt tới Bất Diệt Cảnh, đã được coi là cường giả khá mạnh ở Thiên Nguyệt Thần Thành rồi.
"Ân oán giữa ta và tên nhóc này không phải việc của các ngươi. Các ngươi mau cút khỏi đây, nếu không đừng trách ta không khách sáo." Lục Tùng hừ lạnh một tiếng.
"Ngươi đúng là một lão già hèn hạ, rõ ràng đã thua nhưng lại không thừa nhận, đúng là vô liêm sỉ" Lê Tuyết không nhịn được nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú đỏ bừng vì tức giận.
Có lẽ nghe thấy tiếng động, rất nhiều cường giả trong đan phường cũng xông ra. Trong số những người này có đến mấy người là Vạn Pháp Cảnh tầng tám, thậm chí còn có người đạt tới Vạn Pháp Cảnh đỉnh phong.
Là một luyện dược sư cấp sáu, Lục Tùng có mạng lưới quan hệ khá rộng rãi ở Trung Thổ Thần Châu.
Phương Thanh Điệp lạnh lùng nhìn những người này, lặng lẽ đặt một bàn tay ngọc lên chuôi kiếm, tỏa ra sát khí lạnh lẽo.
"Sư tôn." Những đồ đệ luyện dược kia đều trở nên nghiêm túc, bọn họ nhanh chóng tập trung xung quanh Lục Tùng. Lục Tùng thì cẩn trọng nhìn Ngô Tả Phong và Phương Thanh Điệp, hai người có thực lực mạnh nhất.
Ngay ở giữa nơi hai bên giao tranh, một người phụ nữ mặc áo tím che mặt, khí chất nhẹ nhàng như tiên nữ chậm rãi bước vào tâm mắt mọi người, phía sau nàng
†a là một nhóm những cô gái mặc áo xanh đi theo.
Những cô gái này đều vô cùng xinh đẹp, giống như những tiên nữ hạ phàm, mang theo khí chất thoát tục, không nhiễm bụi trần.
"Cửu Nguyệt Linh Cung?" "Sao họ cũng ở đây?" Sau khi những mỹ nữ này bước vào hiện trường, lập tức gây ra không ít chấn
động. Những người có mặt ở đây hiển nhiên đều quen thuộc với những mỹ nữ xinh đẹp này.