"Hừ!" Khương Động Đình hừ lạnh một tiếng, cơ thể chuyển động, hóa thành một tia sáng, lao ra ngoài.
Linh lực cuồng bạo màu vàng sậm quấn vào giữa hai cánh tay ông ta, phóng ra một làn sóng nặng như núi.
"Thiên Sơn Quyết, Cuồng Đào Nộ Hải!" Một tiếng hô lớn vang lên, Khương Động Đình tung ra một nắm đấm, không gian vặn vẹo, linh lực màu vàng sậm giống như những cơn sóng chấn động hư không, quét thẳng về phía Trần Mộc.
Từng cơn sóng nối tiếp nhau, giống như một con hổ đang lao tới, tạo ra một cơn cuồng phong kinh hoàng trong thư phòng, những gợn sóng có thể nhìn thấy bằng mắt thường lan rộng trong không gian.
Mặc dù thư phòng này rất lớn, nhưng nếu hai người họ đánh tới đánh lui một lúc, có lẽ nó sẽ bị san bằng. Vì vậy, Khương Động Đình không có ý định trì hoãn Trần Mộc quá lâu, quyết định phóng ra khí thế tấn công mạnh mẽ, đánh nhanh thắng nhanh.
Trần Mộc cũng có ý định tương tự, linh lực cảnh giới Thần Tàng dâng trào khắp người hẳn. Hắn tiến lên một bước, một vòng ánh sáng lập tức phóng ra.
Kiếm vực mở rộng, nhiệt độ của khu vực này cũng tăng lên nhanh chóng.
Trong hư không, vô số kiếm quang điên cuồng tụ tập, hóa thành một thanh kiếm dài bảy thước, lạnh lùng đứng trước mặt Trần Mộc.
"Kiếm vực?" Con ngươi của Khương Động Đình khẽ co lại, không ngờ tên nhóc này lại là Kiếm Hoàng.
Trần Mộc nhẹ nhàng giơ ngón tay lên, thanh kiếm dài bảy thước bốc cháy dữ dội lao ra, bắn thẳng về phía Khương Động Đình với tốc độ nhanh như chớp.
Bùm! Những làn sóng màu vàng sậm va chạm với thanh kiếm dài bảy thước, một tiếng nổ lớn vang lên, những vòng tròn dư chấn khủng khi*p lập lan ra.
Vân Hương thấy vậy, bèn vung tay ngọc lên, một bức tường linh lực lập tức bao phủ thư phòng, ngăn chặn sự tấn công của dư chấn.
Trong ánh sáng chói lóa này, thanh kiếm dài bảy thước điên cuồng tàn phá toàn bộ linh lực do Khương Động Đình phóng thích. Cơ thể Khương Động Đình cũng run rẩy dữ dội, bay ngược về phía sau hơn mười bước, cuối cùng va vào bức tường ánh sáng linh lực phía sau.
Ông †a rên lên một tiếng, khóe miệng lập tức trào ra một ngụm máu. Sau đó, ông ta đột nhiên ngẩng đầu lên, một thanh kiếm dài bảy trượng âm u lạnh lẽo đã dừng lại giữa trán ông ta.
"Một đường kiếm."
"Chỉ một đường kiếm?”
Hạ Hùng sửng sốt không thôi.
Sức mạnh của cường giả cảnh giới Vạn Pháp tầng sáu lại không bằng một đường kiếm của Trần Mộc, sao có thể như:vậy được?
Sức mạnh của tên nhóc này này đã kinh khủng đến mức này rồi sao?
Trần Mộc chắp tay, mỉm cười nói: "Khương gia chủ, đã đắc tội rồi."
Khương Động Đình chậm rãi đứng dậy, lau máu trên khóe miệng, nhưng thay vì tức giận lại, ông ta lại cười lớn: "Hahaha, hay lắm, tên nhóc nhà ngươi thật sự không làm ta thất vọng."
Bây giờ, sức mạnh mà Trần Mộc thể hiện đã hoàn toàn thuyết phục ông ta. Một đường kiếm đã có thể hạ gục một cảnh giới Vạn Pháp tầng sáu như ông ta, nói không chừng thật sự có thể đối đầu với hoàng thất.
Hơn thế, đây mới chỉ là sự trưởng thành của Trần Mộc. trong vòng hơn nửa năm.
Thực sự không biết vài năm nữa Trần Mộc sẽ đạt đến cảnh giới khủng khi*p như thế nào?
Có lẽ, Trần Mộc thực sự có thể lật đổ hoàng tộc nhà Đường đang hưng thịnh này.