Khoảng hai ngày sau, mấy người Hàn Giang Tuyết chạy hết tốc lực, rốt cục họ cũng thoát khỏi nguy cơ tứ phía từ ngọn núi Thiên Khôi.
Mặc dù di tích của Thương Long tông vô cùng nguy hiểm, nhưng nhóm nhỏ chỉ bốn người bọn họ lại may mắn không có ai bỏ mạng.
Tuy nhiên, do hấp thu quá nhiều lực hung sát, Trần Mộc rơi vào trạng thái phản phệ nghiêm trọng rồi hôn mê bất tỉnh, cho dù Hàn Giang Tuyết đã nhét rất nhiều đan dược trị thương vào miệng hắn thì vẫn không có tiến triển gì.
"Hàn tỷ, Trần Mộc như thế này thì chúng ta nên làm gì đây. ạ?"
Trình Vũ Hiên và Hạ Chỉ Lan nhìn thấy Trần Mộc vẫn liên tục hôn mê, trong lòng họ bồn chồn lo lăng.
Hàn Giang Tuyết nhíu chặt mày, hai ngày qua, nàng ấy cũng từng kiểm tra kĩ càng cơ thể của Trần Mộc, hiện tại vết thương của Trần Mộc có thể dùng câu trăm ngàn lỗ thủng để hình dung, nếu không phải sức sống của thăng nhóc này quá kiên cường, chỉ e là người khác thì giờ đã đi đời từ lâu.
Nhưng mà, tình hình hiện tại của Trần Mộc không quá lạc quan, tuy vẫn còn hơi thở nhưng lại yếu vô cùng, bất cứ lúc nào cũng mấp mé giữa ranh giới tử vong.
Với thực lực của cảnh giới Thông Thiên đi chiến đấu với hai cường giả của cảnh giới Vạn Pháp, hắn đã phải trả giá rất nhiều.
"Ta biết một nơi rất có thể sẽ giúp được Trần Mộc!"
Hàn Giang Tuyết ngẩng đầu lên, nàng bỗng nói.
Trình Vũ Hiên và Hạ Chỉ Lan cùng nghi ngờ nhìn lại, nhưng ngay sau đó, hình như các nàng cũng nhớ ra điều gì, ánh mắt nghiêm túc hẳn, nàng nói: "Đi thôi, đi thử xeml"
Mấy người Hàn Giang Tuyết lại quay trở về thành Viên Long lần nữa.
Trước đó, bởi vì di tích Thương Long tông xuất thế, tòa thành to lớn cổ xưa này nô nức tiếng người.
Nhưng còn bây giờ, từ khi di tích của Thương Long tông biến mất, lượng người trong thành ít nhất đã giảm đi một nửa.
Nhưng mà dù là như thế, với vị trí địa lý của toà thành Viên Long này, cho dù có ít người đi nữa thì cũng vẫn huyền náo như trước.
Vừa vào trong thành, các tửu lâu và khách sạn trên các tuyến đường lớn có rất nhiều khách nhân đều đang bàn luận về những chuyện xảy ra trong di tích của Thương Long tông lần này, trong lời kể của họ ẩn chưa vẻ khi*p sợ khó mà che giấu được.
"Ta nghe nói ấy, lần này có hơn vạn võ đạo cường giả đến di tích của Thương Long tông, không ngờ người có thể sống sót trở ra lại không quá ngàn người, tỷ lệ tử vong ở nơi nguy hiểm như vậy cao đến mức đáng sợ thật!"
"Đúng đấy, ta nhớ một trong những gia tộc võ đạo lớn là nhà họ Dương cũng hao tổn hơn một nửa cường giả tỉnh anh ở trong di tích của Thương Long tông này."
"Mấy người lại gần đây, ta lén kể cho cho các ngươi nghe một bí mật, lần này bảo tàng thần bí nhất trong di tích của Thương Long tông không phải là bảo khí võ học gì cả, mà là một cái ma kính"
"Ma kính? Ma kính gì kia?" Có người tò mò nhích lại gần, vội hỏi.
"Nghe đồn chiếc ma kính này được đúc từ đồng thau, lấy. máu của trẻ con tưới lên, gương cao ngàn trượng, đây cũng chính là vật phẩm do Thiên Ma cung và Thương Long tông liên thủ chế tạo thành, vô cùng lợi hại đấy!"
"Lần này Thiên Ma cung đến đây cũng là vì ma kính, so. với kính Thiên Ma Long, Bảo khí bây giờ chúng ta cầm trong tay chẳng khác gì sắt vụn."
"Vậy rốt cuộc cái ma kính này thuộc về ai?"
"Ai mà biết được, ta chỉ biết là, sau khi di tích của Thương
Long tông đổ nát, kính Thiên Ma Long cũng biến mất theo luôn!"
Bên trong khách sạn, rất nhiều khách khứa đều hoảng hốt nhìn sang.
Bởi tòa thành gần núi Thiên Khôi nhất chính là thành Viên Long, vì lẽ đó trong di tích của Thương Long tông xảy ra chuyện gì, tin tức sẽ lan truyền đến thành Viên Long trước.
Mà liên quan tới tình hình chiến trận trong di tích của Thương Long tông, hiện tại trong thành có rất nhiều võ giả, cho nên họ cũng hiểu được đôi phần.